Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nhìn Lộ Nam rời đi, Tô Bắc lại nhìn về phía Cố Niên Thành, cuối cùng cô lại nhìn khuôn mặt trắng bạch của Cố Thăng Trạch.

Cố Thăng Trạch ngốc nghếch đứng một bên.

Anh ta không ngờ rằng một người nhìn bình tĩnh như Cố Niên Thành lại có thể phát điên mà làm những chuyện đáng sợ như vậy.

Lộ Nam vừa đi, anh đột nhiên bình thường trở lại, nói năng lắp bắp.

“Hai…hai người…nói chuyện đi, tôi đi đây!” Cố Thăng Trạch nói xong, bối rối chạy ra ngoài.

Tô Bắc nhìn bóng lưng của anh ta, không nhịn được ho nhẹ một tiếng.

Lý Vân Khải và Cố Thăng Trạch đều không tốt đẹp gì, hai người này có thể đến cùng một lúc cũng chẳng hiếm lạ gì.

“Cố Niên Thành, được rồi, không còn ai rồi!” Tô Bắc ngoảnh đầu nói với Cố Niên Thành.

Hai tay Cố Niên Thành ôm lấy đầu, vẻ mặt lộ ra sự đau khổ.

Tô Bắc không biết làm thế nào để an ủi anh ấy.

Cô nghĩ một lúc lâu rồi nói.

“Cố Niên Thành, đời người có những chuyện chúng ta không thể thay đổi, vậy thì chúng ta phải học cách tiếp nhận. Năm đó khi em biết Lý Vân Khải phản bội em, em cũng rất đau khổ nhưng bây giờ em lại hết sức vui mừng, trải qua lần đó, em nhìn rõ được con người anh ta cũng coi như là cứu bản thân mình.” Tô Bắc nói

Cố Niên Thành vẫn không có phản ứng gì.

Tô Bắc cũng hết cách, lại nói tiếp.

“Cố Niên Thành, nói thật thì Lý Vân Khải làm chuyện như vậy với em gái anh cũng là để cho cô ấy nhìn rõ con người của Lý Vân Khải. Từ nay về sau cô ấy nhất định hiểu được phải cảnh giác cao độ, chứ không phải bị vẻ ngoài của họ che đậy. Anh cũng đừng buồn, chuyện này cũng không trách anh được!” Tô Bắc ra sức an ủi Cố Niên Thành.

Thực ra bản thân cô cũng không biết nên nói gì.

Nhưng nhìn thấy Cố Niên Thành như vậy, trong lòng cô cũng rất khó chịu.

Dù sao Cố Niên Thành đã giúp đỡ cô rất nhiều.

Tô Bắc nói xong, Cố Niên Thành bỏ tay xuống ngẩng đầu nhìn Tô Bắc, hai mắt đỏ ửng đầy tia máu, giọng khàn khàn.

“Tô Bắc, anh hiểu những gì em nói nhưng em biết không? Người tổn thương là Niên Từ, là em gái ruột của anh, nếu như không phải là người anh này không bảo vệ được em ấy thì làm sao có thể xảy ra chuyện như vậy. Hơn nữa, cứ cho là chuyện như thế xảy ra rồi, anh còn che giấu giúp em ấy, nếu không nếu mẹ anh biết chắc chắn sẽ đánh nó. Trên đời này mẹ anh ghét nhất là có thai trước kết hôn, vả lại Niên Từ lại cùng với thằng khốn Lý Vân Khải…” Cố Niên Thành không thể nói tiếp.

Tô Bắc chau mày.

“Cố Niên Thành, vậy trước đây anh không phát hiện ra à? Khi Lý Vân Khải và Cố Niên Từ bắt đầu yêu nhau, anh nên hết sức can ngăn!” Tô Bắc hết cách giải thích.

Nếu như thật đúng như Cố Niên Thành nói, Cố Niên Từ có thai rồi anh ấy mới biết, vậy chỉ có thể nói anh ấy không xứng là một người anh trai.

Cố Niên Thành nghe lời Tô Bắc nói, trên mặt lộ ra vài phần tự trách.

“Đúng, đáng ra anh nên can ngăn nhưng khi anh phát hiện ra thì đã quá muộn rồi, Tô Bắc, em còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không. Hôm đó, anh đưa em đến bệnh viện, vốn dĩ anh muốn về nhưng ai ngờ rằng nhìn thấy Niên Từ vào trong bệnh viện. Anh tò mò đi theo thì nhìn thấy Lý Vân Khải, Lý Vân Khải lúc đó đoán chừng chỉ cần Niên Từ sinh đứng bé ra anh có thể chấp nhận anh ta, cũng coi anh ta là em rể, cho nên lúc đó anh ta đối xử với Niên Tư rất tốt, ngày hôm đó anh mới biết Niên Tư đang có thai!” Cố Niên Thành vừa nói vừa nhìn Tô Bắc.

“Tô Bắc, anh cũng đã khuyên Niên Từ, để cho em ấy nhìn rõ con người thật của Lý Vân Khải, đừng bị những lời nói ngon ngọt lừa nhưng em ấy đã có con, lại quyết một lòng với Lý Vân Khải. Anh có thể tạm bợ với Lý Vân Khải nhưng không thể không quan tâm Niên Từ, em biết không, không có ai muốn giết thằng súc sinh Lý Vân Khải như anh. Nếu như anh ta thật sự muốn tốt cho Niên Tư thì thôi, về sau chuyện làm ăn anh sẽ giúp đỡ nhà họ Lý. Nhưng cái thứ không bằng cầm thú này, khi Niên Từ có thai còn trăng hoa với người phụ nữ khác, sau khi Niên Từ biết còn không tin, đến khi em ấy tận mắt nhìn thấy, em ấy bị sốc mà đau lòng chạy về nhà, không cẩn thận bị ngã sau đó sinh non!” Cố Niên Thành đau thương nói.

Anh ấy yêu thương Cố Niên Từ như vậy, cô ấy giống như bảo bối trong tay anh vậy.

Anh ấy là con trai trong nhà, chịu khổ một chút cũng không sao.

Nhưng anh ấy coi em gái như hạt ngọc, vậy mà lại bị người khác bắt nạt.

Dĩ nhiên Cố Niên Thành sẽ không chịu được.

Tô Bắc không kìm được vỗ vai Cố Niên Thành.

“Được rồi, Cố Niên Thành, nếu như buồn thì đừng nói nữa, em hiểu! Về sau anh phải quan tâm em gái anh nhiều hơn, anh đừng tự trách mình như vậy, nếu em gái anh biết anh như vậy, chắc chắn sẽ buồn theo!” Tô Bắc an ủi.

Cô vừa nói xong, quay ra thấy Lộ Nam đang đứng ở sân, hai mắt nhìn vào bàn tay cô đang đặt trên vai Cố Niên Thành.

Tô Bắc chột dạ bỏ tay xuống.

Ông trời làm chứng, cô chỉ muốn an ủi Cố Niên Thành một chút thôi.

Nhìn anh ấy thật sự rất đau lòng.

Cố Niên Thành nghe Tô Bắc nói xong, anh ấy lắc đầu.

“Tô Bắc, không sao, anh là đàn ông còn chưa đến mức yếu đuối như vậy, chỉ là Lý Vân Khải làm cho em gái anh chịu khổ, anh một phần không thiếu cũng phải đòi lại!” Nói đến đây, ánh mắt anh lộ ra nét u ám đáng sợ.

Tô Bắc há hốc miệng mà không biết phải nói gì.

Cô chưa từng thấy một Cố Niên Thành như thế này bao giờ.

Xem ra Lý Vân Khải quả thật đã làm anh ấy nổi điên.

Có điều là một người như Lý Vân Khải thì phải để cho ai đó thật ghê gớm dạy cho một bài học.

Nếu không anh ta thực sự cho rằng không ai làm gì được cái kiểu chơi đùa người khác một cách vô đạo đức của anh ta.

Cố Niên Thành quay người bắt gặp bộ dạng muốn nói nhưng lại thôi của Tô Bắc, anh nghĩ ngợi một hồi.

“Tô Bắc, em không nghĩ ngợi nhiều đấy chứ?” Cố Niên Thành mở miệng hỏi.

Tô Bắc nở nụ cười, lắc đầu.

“Sao thế được chứ, em hiểu mà, anh lo lắng cho em gái, không muốn cô ấy phải chịu khổ!” Từng câu từng chữ của Tô Bắc đều thấu hiểu lòng người.

Cố Niên Thành nghe cô nói vậy thì ánh mắt nhìn cô càng trở nên ấm áp.

“Tô Bắc, em biết không? Con người em thật sự rất tốt, kể từ lần đầu tiên em cứu anh thì anh đã biết rằng em thực sự là người con gái lương thiện nhất trên thế gian này. Anh…” Cố Niên Thành còn chưa nói hết đã bị Tô Bắc ngắt lời.

“Cố Niên Thành, vậy sau này anh có nói với mẹ anh chuyện này không? Em gái anh giờ thế nào rồi?” Tô Bắc có chút ngượng ngùng.

Cô không chịu được những lời nói như tỏ tình ấy của Cố Niên Thành, nó khiến cô cảm thấy không thoải mái.

Cố Niên Thành quan sát vẻ mặt của Tô Bắc, đành gượng gạo ngưng lời.

Thật ra, chuyện của Tô Bắc anh cũng có thể đoán được phần nào, anh biết rõ quan hệ của cô và Lộ Nam.

Vậy nhưng anh vẫn không kiềm được mà nảy sinh tình cảm với cô.

Cố Niên Thành nhìn Tô Bắc một cái rồi trả lời câu hỏi của cô.

“Thật ra, lần trước sau khi em bị rơi xuống nước anh đã cứu em sau đó đưa em tới bệnh viện, đáng lẽ nên ở đó với em nhưng không ngờ là Niên Từ gọi điện tới nói em ấy sinh non. Lúc ấy anh thật sự rất hoảng nên mới bất đắc dĩ bỏ em lại để tới bệnh viện với Niên Từ. Hôm đó con bé chảy rất nhiều máu, gào khóc đến xé cả cổ họng, tưởng như không thở được. Con bé không tin được rằng Lý Vân Khải là người như vậy. Sau cùng anh phải dọa con bé không được gặp Lý Vân Khải nữa, nếu không anh sẽ nói với mẹ chuyện này thì con bé mới miễn cưỡng đồng ý từ sau không đi gặp Lý Vân Khải. Thực sự thì nhìn con bé đau khổ như vậy trong lòng anh cũng rất khó chịu!” Cố Niên Thành bất lực tâm sự.

Tô Bắc nghe Cố Niên Từ nói mà trong lòng thấy bàng hoàng.

Hóa ra lần trước Cố Niên Thành vội vã rời đi là vì chuyện này.

Chả trách đợt đó trông anh ấy tiều tụy thấy rõ.

Hơn nữa, Tô Bắc vẫn nhớ lúc ấy Diệp Đình Lạc còn hỏi cô có phải Cố Niên Thành gặp chuyện gì rồi không mà cô cũng không để tâm lắm.

Tô Bắc đưa mắt nhìn Cố Niên Thành, đột nhiên nhớ lại chuyện hôm ấy gặp Lý Vân Khải ở rạp chiếu phim.

Có lẽ đó là thời gian không lâu sau khi Cố Niên Từ sinh non.

Cô bất giác chau mày lại, Cố Niên Từ thật là ngốc.

“Cố Niên Thành, anh phải khuyên nhủ em gái, đừng để con bé dây dưa dính dáng gì đến Lý Vân Khải. Bây giờ thì không nói nhưng năm năm trước khi em và anh ta vẫn còn yêu nhau thì em đã phát nôn với chuyện ngoại tình của anh ta. Thậm chí cái đợt em gái anh sinh non em vẫn còn thấy anh ta đi với một người phụ nữ khác tới rạp chiếu phim, hai người trông rất thân mật khiến người khác trông phát ghê tởm, suýt chút nữa là họ làm trò không hay trong rạp rồi!” Tô Bắc nói đoạn mặt đỏ ửng, có chút xấu hổ.

Cố Niên Thành nhìn Tô Bắc với vẻ cảm kích.

“Tô Bắc, cảm ơn em đã nhắc nhở. Lần này anh về sẽ nói lại với Niên Từ. Hơn nữa anh sẽ không nương tay với loại người cầm thú như Lý Vân Khải nữa. Lần này anh mà không khiến cho bất động sản Lý thị phá sản thì anh không mang họ Cố!” Cố Niên Thành nói mà ánh mắt thoáng qua một tia lạnh lùng.

Tô Bắc khẽ gật đầu, không tiếp lời anh ấy nữa.

Cố Niên Thành đưa mắt nhìn một vòng quanh bữa tiệc.

Ánh nhìn anh ấy rơi trên người Cố Thiến Doanh rồi đột nhiên quay lại nhìn Tô Bắc.

“Tô Bắc, Cố Thiến Doanh là nghệ sĩ của bên em, em nâng đỡ cô ta nhiệt tình như vậy nhưng em có hiểu cô ta không?” Cố Niên Thành hỏi

Tô Bắc lắc đầu.

“Sao vậy? Cô ấy chỉ là một cô gái, tính cách cũng ổn. Em rất thích cô ấy, anh muốn hỏi em hiểu là hiểu về mặt nào?” Tô Bắc gặng hỏi lại.

Cố Niên Thành nghĩ ngợi, có những thứ nói ra rồi sẽ rắc rối đến nhiều chuyện hơn nữa.

Anh ấy định mở miệng nhưng cuối cùng vẫn chẳng nói gì hết.

“Không có gì, cũng chẳng có chuyện gì to tát, anh chỉ hỏi bừa vậy thôi!” Cố Niên Thành thờ ơ nói.

Tô Bắc nhìn vẻ mặt anh ấy, có vẻ như cũng chẳng có chuyện gì đáng lo nên cô cũng không để ý gì nữa.

Chỉ có điều Cố Niên Thành nhắc nhở Tô Bắc một câu.

“Tô Bắc, tốt nhất em nên để ý một chút những nghệ sĩ dưới trướng em thái độ với em thế nào, trong đầu nghĩ gì. Đừng để bị người khác hãm hại cũng không biết. Nghiêm Nghệ Đình chính là một bài học đấy, sau này em cẩn thận một chút!” Cố Niên Thành từ tốn nói.

Tô Bắc bật cười.

Cô cho rằng Cố Niên Thành chỉ đơn giản là quan tâm cô mà thôi.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT