Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lộ Nam đột nhiên phấn khích.

Anh đứng dậy đột ngột, ôm lấy Tô Bắc ngã ngửa ra sau, hai người cùng ngã xuống giường.

Anh thì thầm: “Bắc Bắc, vậy chúng ta cùng tắm đi!”

Tô Bắc đỏ bừng mặt, cô cảm nhận được từng nhịp tim mạnh mẽ trong lồng ngực rắn chắc của Lộ Nam.

Nhịp tim của Tô Bắc có chút bất thường.

Cô bỗng nhiên đỏ mặt, đẩy Lộ Nam ra, đưa tay ấn ngực và nằm cạnh Lộ Nam.

Lộ Nam cảm thấy không đúng.

Anh đưa tay sờ lên trán của Tô Bắc, nhìn sắc mặt cô đỏ gay gắt, có vẻ như có gì đó không ổn.

Cho dù là xấu hổ cũng không đến mức như vậy!

Lộ Nam lo lắng nhìn cô.

“Bắc Bắc, em làm sao thế? Có phải khó chịu ở đâu không?” Lộ Nam lo lắng hỏi.

Tô Bắc lắc đầu yếu ớt.

“Em không sao, chỉ là đau ngực một chút thôi, lại giống như là tim...em cũng không biết nữa!” Tô Bắc mở miệng nói, cảm giác như có vẻ rất khó khăn.

Nghe thấy Tô Bắc không thoải mái, Lộ Nam lo lắng đến mức sắc mặt lập tức tái nhợt.

Anh nhấc điện thoại lên.

“Bắc Bắc, em đừng lo lắng, bây giờ anh gọi Phương Bình Diễn đến đây để anh ấy giúp em xem rốt cuộc là bị làm sao?” Lộ Nam vội vã nói và gọi điện thoại.

Tô Bắc nhìn sắc mặt anh, vô cùng khó chịu, cô cũng không nói.

Điện thoại được kết nói, Lộ Nam vội vàng nói.

“Bình Diễn, anh đang ở đâu đấy, mau đến căn hộ ở trung tâm thành phố để giúp tôi khám một bệnh nhân!” Lộ Nam nói nhanh, vô cùng lo lắng.

Phương Bình Diễn cau mày.

“Tôi cũng muốn đến, nhưng mà bây giờ tôi đang đi nghỉ ở Maldives, anh nói cho tôi nghe những triệu chứng chính của bệnh nhân!” Phương Bình Diễn nói.

Lộ Nam liếc nhìn Tô Bắc, vẻ mặt lo lắng.

“Cô ấy nói ngực cô ấy đau, lại giống là tim không thoải mái. Tôi cũng không biết nữa, dù sao tôi cũng không phải là bác sĩ, cũng không phải cô ấy, không thể phân thân để cảm nhận được tình trạng sức khỏe của cô ấy!” Lộ Nam nói.

Phương Bình Diễn suy nghĩ một lúc.

“Thế này nhé, anh đưa cô ấy đến bệnh viện trước, để bác sĩ dùng dụng cụ kiểm tra cho cô ấy. Nếu không sao, thì có lẽ là cơ thể quá yếu, thỉnh thoảng cảm thấy khó chịu ngột ngạt, mua chút thuốc để bổ sung khí huyết là được. Đương nhiên, nếu không phải là vấn đề này, vậy thì chỉ có thể là có vấn đề về tim hoặc phổi, vì vậy tốt nhất là anh nên đưa cô ấy đi kiểm tra đi!” Phương Bình Diễn thận trọng nói.

Lộ Nam quay lại nhìn Tô Bắc và gật đầu.

“Được! Tôi đưa cô ấy đi ngay bây giờ!” Lộ Nam nói xong liền cúp điện thoại.

Anh không quan tâm đến việc thay giày, ôm thẳng Tô Bắc xuống lầu.

Đến bệnh viện, Tô Bắc bất lực nhìn Lộ Nam.

“Lộ Nam, bây giờ em không còn đau nữa rồi, chắc là không sao đâu, anh đừng lo sợ quá! Chúng ta quay về đi!” Tô Bắc nói.

Lộ Nam nhìn cô kiên quyết.

“Không được, đã đến đây rồi thì chúng ta kiểm tra một chút. Nếu không anh sẽ không yên tâm!” Lộ Nam nói.

Tô Bắc nói không lại Lộ Nam, đành đi theo anh để kiểm tra.

Buổi tối, Tô Bắc kiểm tra mấy khu vực, tim, phổi, đều được dùng máy móc để kiểm tra.

Chỉ là, kết quả kiểm tra đều không có gì.

Tô Bắc mặc quần áo, nhìn Lộ Nam.

“Anh thấy chưa, em biết là em không sao mà, là anh đã quá lo lắng rồi! Chúng ta đi về thôi!” Tô Bắc véo mặt Lộ Nam, mỉm cười nói.

Lộ Nam nhìn dáng vẻ tràn ngập sức sống lúc này của Tô Bắc anh mới yên tâm hơn một chút.

Dù sao thì cũng đã kiểm tra rồi. Bác sĩ đã nói không sao, vậy chắc là thực sự không sao.

Hai người trở về nhà, vật lộn cả buổi tối nên đều có chút mệt mỏi, hai người đều ngủ rất sâu.

Sáng hôm sau, Lộ Nam nói rằng sẽ đưa Tô Bắc đi làm.

Kết quả là Tô Bắc nói phải đến trường quay. Lộ Nam nghĩ một chút, quay vòng xe. Anh đưa cô đến trường quay trước rồi mới đi làm.

Tô Bắc đến trường quay, cô thấy Tiểu Lam đã đến rồi nhưng Cố Thiến Doanh lại vẫn chưa đến.

Tô Bắc đi tới, mỉm cười với Tiểu Lam.

“Hôm nay đến sớm đó nhỉ!” Tô Bắc cười nói.

Tiểu Lam ngượng ngùng gật đầu.

“Không sao đâu, hôm nay đổi võ sư, em đi dặn dò để anh ấy cẩn thận một chút. Dù sao cũng là lần đầu hợp tác, em sợ làm tổn thương đến cô Cố!” Tiểu Lam nói.

Tô Bắc nhìn cô với ánh mắt khen ngợi.

“Chị để Thiến Doanh đến tìm em coi như là tìm đúng người rồi. Chuyện gì cũng nghĩ thay cho cô ấy!” Tô Bắc nói.

Tiểu Lam lắc đầu ngượng ngùng.

“Chị Anne nói gì vậy, em nên vui mừng vì cô Cố không ghét em!” Tiểu Lam cười nói.

Tô Bắc nhìn cô ấy và không nói thêm gì nữa.

Tiểu Lam bình thường làm việc khá tốt, nhưng đôi khi lại rất lịch sự.

Khiêm tốn quá mức chính là biểu hiện của sự kiêu ngạo.

Tô Bắc đột nhiên không muốn nói chuyện với cô ấy nữa.

Nhưng mà, nghĩ đến chuyện cô ấy vừa nói về võ sư, Tô Bắc lại hỏi thêm một chút.

“Tiểu Lam, đang yên đang đang lành sao lại đổi võ sư?” Tô Bắc hỏi.

Tiểu Lam chớp mắt.

“Nghe nói là nhà võ sư xảy ra chút chuyện nên để người khác qua thay.” Tiểu Lam giải thích cho Tô Bắc.

Tô Bắc gật đầu.

“Ồ...vậy à, không có chuyện gì nữa em đi làm việc trước đi! Chịi ở đây đợi Thiến Doanh là được rồi!” Tô Bắc nói.

Tiểu Lam mỉm cười với Tô Bắc, quay người rời đi.

Không biết vì sao, trước kia Tô Bắc cảm thấy Tiểu Lam khá tốt.

Nhưng mà gần đây cô cảm thấy cô gái này có chút kỳ lạ.

Ngoại hình của Tiểu Lam rất tinh tế, mặc dù thoạt nhìn không phải là rất xuất sắc.

Nhưng, nhìn nhiều lần mọi người sẽ phát hiện cô ấy vẫn rất ưa nhìn.

Hơn nữa, cô ấy rất biết cách làm việc.

Tô Bắc thực sự không hiểu tại sao cô ấy lại sẵn sàng làm trợ lý của Cố Thiến Doanh.

Tô Bắc đợi một lúc, Cố Thiên Doanh đến.

Vì hai ngày này, bộ phim này sẽ kết thúc, nên Cố Thiến Doanh trông tràn đầy sức sống.

Tô Bắc xót xa nhìn cô.

Cô bé này, thời gian gần đây chắc chắn đã phải mệt mỏi lắm rồi!

Cô mỉm cười bước tới.

“Thiến Doanh, cố lên, em sắp có thể quay xong rồi. Sau khi quay xong, chị Bắc Bắc sẽ mời em ăn một bữa lớn, chiêu đãi em!” Tô Bắc cười nói.

Cố Thiên Doanh gật đầu.

“Ừm, chúng ta nên ăn cùng nhau một bữa. Nhưng mà, chị Bắc Bắc không nên mời em, phải là em mời chị mới đúng. Dẫu sao cũng là nhờ có sự chăm sóc của chị Bắc Bắc, nếu không có chị cũng không thể có em của ngày hôm nay!” Cố Thiến Doanh cảm kích nói.

Tô Bắc mỉm cười, vỗ vai Cố Thiến Doanh.

“Cố gắng lên. Phía đạo diễn đã chuẩn bị xong rồi, em mau trang điểm rồi bắt đầu đi!” Tô Bắc nói, rồi cho cô một cái nhìn đầy khích lệ.

Cố Thiến Doanh gật đầu, tràn đầy năng lượng.

“Vâng! Em đi ngay bây giờ!” Nói xong, cô mỉm cười chạy đi.

Tô Bắc nhìn vào bóng lưng cô và mỉm cười.

Thật là tinh quái, một cô gái ngốc nghếch chân thật khiến người khác phải trân trọng.

Thực sự khiến người khác rất thích.

Sau khi Cố Thiến Doanh trang điểm xong, Tô Bắc lại nhìn thấy một Huyết Linh Lung xinh đẹp kiều diễm.

Nhìn thấy cô đi về phía dây treo, mí mắt Tô Bắc đột nhiên rung lên.

Cô bước tới và đứng cạnh đạo diễn Vương Nghị Cương.

“Đạo diễn Vương, tôi thấy sợi dây treo này khá nguy hiểm, chắc là sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?” Tô Bắc lo lắng hỏi.

Vương Nghị Cương mỉm cười.

“Không thể nào, những võ sư này đều được đào tạo chuyên nghiệp, góc độ bọn họ chọn về cơ bản sẽ không xảy ra tai nạn gì, cô yên tâm đi!” Vương Nghị Cương cười nói với Tô Bắc.

Tô Bắc nghe ông ta nói vậy mới cảm thấy yên tâm hơn.

Cố Thiến Doanh và nam chính từ từ bị treo lơ lửng trên không, sợi dây treo bắt đầu di chuyển, hai người ở trên không trung múa kiếm.

Hình ảnh trông rất đẹp, khuôn mặt của Tô Bắc cũng dần lộ ra nụ cười.

Hình ảnh quay như vậy, nếu được chỉnh sửa chắc chắn sẽ rất đẹp!

Khi Tô Bắc đang nghĩ tới hình ảnh được quay lại.

Đột nhiên, sắc mặt của đạo diễn Vương Nghị Cương thay đổi.

Tô Bắc nhìn thấy, nam chính và Cố Thiến Doanh đâm thẳng vào nhau, vì ở trên không trung, hơn nữa tốc độ tương đối lớn.

Cố Thiến Doanh bay thẳng ra ngoải, đâm thẳng vào ngọn núi giả cách đó không xa.

Mặc dù ngọn núi giả được chế tạo bằng các thiết bị, không giống như ngọn núi thật, nhưng mà đâm vào như thế cũng rất nguy hiểm.

Tô Bắc mất giọng.

“Thiến Doanh!” Cô gần như lao lên.

Kết quả là bị Vương Nghị Cương giữ lại.

“Anne, cô bình tĩnh lại đi, dây treo vẫn chưa dừng lại!” Ông ta bất lực và đau lòng nói.

Cố Thiến Doanh xảy ra chuyện, không chỉ cơ thể cô mà toàn bộ bộ phim cũng đều như sụp đổ, ông ta lo lắng hơn bất kỳ ai.

Tô Bắc ngẩng đầu lên nhìn, dây treo vẫn chưa dừng lại. Cố Thiến Doanh bị đâm vào ngọn núi giả, bởi vì góc độ nên lại đâm tiếp vào cái cây bên cạnh.

May là cái cây tương đối lớn, ngăn được một chút lực. Cố Thiến Doanh bị mắc ở trên cây.

Vương Nghị Cương gọi người lên trên cứu người.

Tô Bắc lo lắng đứng dưới gốc cây.

Khi Cố Thiến Doanh được ôm xuống khỏi cái cây, Tô Bắc thấy lưng cô ấy toàn là máu.

Đây không chỉ là vết thương bởi đâm vào ngọn núi giả và cái cây vừa nãy, mà còn có vết xoắn của dây treo.

May mắn là khi ở trên cây, cơ thể của Cố Thiến Doanh đã bị giữ lại mới giảm bớt vết thương mà dây treo cho cơ thể cô ấy.

Tô Bắc xót xa nhìn cô ấy, đôi mắt đỏ ửng.

Cô cảm thấy chuyện này chắc chắn có vấn đề.

Tại sao vừa đổi võ sư đã lập tức xảy ra vấn đề. Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng!

Khi nam chính từ dây treo xuống, cơ thể anh ta dường như không có gì.

Mặc dù anh ta đâm vào Cố Thiến Doanh, nhưng dù sao anh ta cũng là đàn ông, thân hình săn chắc hơn. Hơn nữa, sau lưng anh là khu vực trống, anh ta lắc lư trên đó nên người không có vấn đề gì lớn.

Người bị thương nặng nhất là Cố Thiến Doanh, cô ấy đã ngất xỉu rồi.

Cả người toàn là máu, trông rất nghiêm trọng.

Tô Bắc bỗng nhiên choáng váng, nhìn thấy cảnh máu đỏ trước mặt, cô mới nhớ ra mình sợ máu.

Lúc này, Tô Bắc ước mình không bao giờ bị sợ máu.

Nhưng mà, cô không thể kiểm soát được bản thân, cơ thể ngã thẳng xuống.

May thay, Vương Nghị Cương nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy cô.

Khi Tô Bắc tỉnh lại, Cố Thiến Doanh đã được đưa đến bệnh viện!

Tô Bắc tỉnh lại, kích động kéo lấy Vương Nghị Cương đang ở bên cạnh.

“Đạo diện Vương, Thiến Doanh đâu?” Tô Bắc vội vàng hỏi.

Vương Nghị Cương lắc đầu bất lực.

Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT