Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lộ Nam đứng trước cổng bệnh viện một hồi lâu, sau đó mới rút điện thoại ra gọi điện cho Vân Phàm. Anh yêu cầu Vân Phàm tới chỗ của Cố Niên Thành để cùng thảo ra bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần quan trọng này. Anh còn cẩn thận dặn dò thêm vài điều cần chú ý rồi mới quay người trở lại phòng bệnh.

Tô Bắc nhìn thấy Lộ Nam quay lại liền chau mày.

“Không phải anh đã đi cùng Cố Niên Thành để thảo luận về hợp đồng rồi à? Sao tự dưng lại quay lại thế này?” Tô Bắc thắc mắc hỏi.

Lộ Nam khẽ cười, đi tới bên cạnh Tô Bắc. Anh đưa tay, nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc mềm mượt của cô.

“Lộ Nam, anh đang làm gì thế, tóc em đã rất rối rồi, anh lại còn muốn nó rối hơn nữa đầy à! Trông em xấu chết đi được!’’ Tô Bắc tức giận nói.

Lộ Nam mỉm cười nói:

“Không sao, anh không để ý đâu!”

Tô Bắc bĩu môi nói:

“Anh không để ý nhưng em để ý được không?” Cô trừng mắt nhìn Lộ Nam.

Lộ Nam vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi.

“Không sao mà, dù gì thì em cũng là của anh, cũng không ai dám giành em từ trong tay anh nữa rồi, em để ý hay không đều không quan trọng!” Lộ Nam chọc ghẹo Tô Bắc nói.

Tô Bắc nổi giận, quay người đi. Kết quả là đụng phải vết thương trên người, cô đau đớn cắn chặt răng chịu đựng. Thấy Tô Bắc như vậy, Lộ Nam liền trở nên lo lắng, anh sốt sắng:

“Bắc Bắc, em sao vậy? Không sao chứ, anh chỉ đùa vậy với em thôi chứ không có ý gì đâu, em đừng tức giận mà. Có phải vết thương của em lại đau rồi không, chờ chút để anh gọi bác sĩ!” Lộ Nam vội vàng ấn nút gọi chuông.

Tô Bắc liền trừng mắt nhìn anh,

“Đừng ấn, em vẫn chưa chết được đâu, đừng làm em tức giận nữa! Lỡ như vết thương có nặng hơn, tới lúc đó, anh phải nuôi em cả đời này!” Tô Bắc chu môi nói.

Vẻ mặt của Lộ Nam vẫn chưa hết lo lắng.

“Thật sự không đau sao? Sau này anh sẽ không trêu ghẹo em như vậy nữa, em cũng đừng giận nữa, em chỉ cần khỏe mạnh là được rồi, quãng đời còn lại anh sẽ là người nuôi em!” Lộ Nam ấm áp nói.

Tô Bắc ngượng ngùng xấu hổ, cô vội vàng đánh trống lảng chuyển sang chủ đề khác:

“Đúng rồi, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em, tại sao anh lại quay lại đây?”

Lộ Nam trĩu lòng, nhẹ nhàng nói:

“Việc đấy anh đã giao cho Vân Phàm đi làm rồi, có cậu ấy làm việc anh hoàn toàn yên tâm! Anh muốn ở lại đây với em, để em một mình anh không yên tâm!”

Trên gương mặt của Tô Bắc để lộ ra một nụ cười ngọt ngào, sắc mặt ửng đỏ, không nói gì thêm.

Cùng lúc đó, tại biệt thự nhà họ Cố.

Cố Thăng Trạch chạy tới chạy lui, triệu tập tất cả các thành viên hội đồng quản trị trong nhà họ Cố lại. Họ chính là các hậu phương vững chắc của anh, chỉ cần có sự ủng hộ của hộ, những người khác thường rất khó ra tay với tập đoàn Thiên Hồng. Nhưng hai ngày nay, anh bỗng phát hiện ra một chuyện rất lớn, đó chính là có người đang ngấm ngầm ra tay đối phó với tập đoàn Thiên Hồng. Anh đã nhận được thông tin những ngày gần đây có ai đó đang âm thầm thu mua cổ phần của tập đoàn, nếu như anh đoán không nhầm thì người này chắc có lẽ chính là Cố Niên Thành! Năm đó khi Cố Niên Thành bị đuổi ra khỏi nhà họ Cố, không ngờ rằng lại có khả năng lật mình lớn như vậy. Anh tưởng rằng chỉ cần đuổi được Cố Niên Thành ra khỏi nhà là anh ta đã chẳng thể có gì trong tay. Nhưng điều khiến anh bất ngờ hơn nữa đó chính là bố anh quả nhiên đã để lại cổ phần cho anh ta. Chỉ cần nghĩ tới đây tôi, anh đã có thể cảm nhận được làn máu nóng chảy trong người mình đang sôi sục cả lên rồi.

Thấy ánh mắt của các cổ đông đều đang hướng về phía mình, Cố Thăng Trạch khẽ hắng giọng một tiếng rồi nói:

“Kính thưa các chú, các bác, hôm nay gọi mọi người tới đây là vì cháu đã phát hiện ra cổ phần của tập đoàn Thiên Hồng dạo gần đây đang bị một ai đó ở bên ngoài thu mua số lượng lớn, cháu cảm thấy có người nào đó đang âm thầm ra tay với tập đoàn Thiên Hồng. Chắc mọi người cũng đều đã biết, năm đó, khi bố cháu qua đời, cháu cùng với Cố Niên Thành đã tranh giành vị trí trong Thiên Hồng với nhau, cuối cùng nhờ có được sự ủng hộ từ phía mọi người, cháu đã trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Hồng. Ngày hôm nay, cháu cũng xin phép một lần nữa được gửi lời cảm ơn tới tất cả mọi người năm đó đã ủng hộ cháu!”

Cố Thăng Trạch dứt lời liền cúi người, bày tỏ thành ý. Tiếp sau đó liền hướng về chủ đề chính của câu chuyện ngày hôm nay.

“Nhưng bây giờ, người đang ngấm ngầm thu mua cổ phần của tập đoàn Thiên Hồng không ai khác, chính là Cố Niên Thành. Mọi người cảm thấy cháu có thể nhẫn nhịn được hay không? Tất nhiên là không thể rồi, năm đó cháu đã không để anh ta lấy đi Thiên Hồng trong tay mình, bây giờ cũng đừng hòng cướp được nó!” Cố Niên Thành căm phẫn nói.

Nhưng Cố Thăng Trạch lại không hề để ý tới sắc mặt của một số cổ đông ngồi dưới đều đã thay đổi. Vài năm gần đây, họ luôn cảm thấy năm đó ủng hộ Cố Thăng Trạch là một quyết định sai lầm. Khi lão chủ tịch còn sống, vị thế của tập đoàn Thiên Hồng trong thành phố Nam Hy hoàn toàn có thể sánh ngang với tập đoàn Thịnh Thế, nhưng Thiên Hồng của hiện tại, ngay cả tới tập đoàn Vân Thành của Cố Niên Thành cũng chẳng thể so tới! Nếu như năm đó người mà họ ủng hộ là Cố Niên Thành thì bây giờ tập đoàn Thiên Hồng đã chẳng rơi vào tình trạng như hiện tại. Điều đáng tiếc là họ đều không hề biết rằng, Cố Niên Thành quả nhiên còn có tài kinh doanh thiên bẩm như vậy! Nhất là khi Cố Niên Thành độc lập, tự mình xây dựng nên tập đoàn Vân Thành, từng bước từng bước dẫn dắt tập đoàn trở nên lớn mạnh như vậy, điều này khiến cho các lão già trong hội đồng quản trị càng hối hận hơn!

Thấy Cố Thăng Trạch đang không ngừng ba hoa khoác lác, họ thật sự hận mình không thể đuổi anh ta ra khỏi phòng. Nhưng không được, dẫu sao thì tập đoàn Thiên Hồng vẫn bắt buộc phải có một người cầm lái, Cố Thăng Trạch là con trai của lão chủ tịch, họ cũng chỉ có thể ủng hộ chứ chẳng biết phải làm gì khác nữa. Tuy rằng năm đó đã nhìn sai về Cố Niên Thành, không biết anh lại xuất chúng như vậy, nhưng nếu như anh muốn ra tay với tập đoàn Thiên Hồng thì họ chắc chắn sẽ không cho phép anh làm vậy.

Cố Thăng Trạch đưa mắt nhìn đám cổ đông một lượt, sau đó liền từ từ nói:

“Kính thưa các vị, đối mặt với một kế hoạch thu mua đầy hiểm ý như vậy, chúng ta nhất định sẽ không thể làm ngơ cho kẻ địch tung tăng lộng hoành ở bên ngoài như thế được, mọi người có ý kiến gì muốn phát biểu hay không?”

Một lão cổ đông bỗng nhiên lên tiếng phát biểu.

“Tổng giám đốc Cố, sao cậu lại phải lo lắng về vấn đề cổ phần bị thu mua chứ? Cho dù là họ có thu mua tới đâu đi chăng nữa thì cũng chẳng thể thu mua được nhiều, số cổ phần trong tay cậu cộng thêm của chúng tôi đã gần 60% rồi, lẽ nào chúng ta vẫn cần phải sợ điều này sao?”

Tuy tập đoàn Thiên Hồng là một tập đoàn cổ phần hóa, nhưng đa số các cổ phần đều được người nhà họ Cố nắm giữ trong tay, chính vì vậy nếu có ai muốn động tới, chắc chắn sẽ rất khó có thể chen chân vào được đây. Sau khi nghe lão cổ đông nói xong, những người cũng liền gật đầu tán thành. Cố Thăng gượng cười một tiếng.

“Điều này cháu biết rất rõ, chỉ có điều cháu có chút lo lắng. Lỡ như khi số cổ phần trong tay anh ta lớn hơn so với số cổ phần cháu đang nắm giữ, tới lúc đó anh ta hoàn toàn có quyền được tham dự cuộc họp hội đồng quản trị, e rằng tới lúc ấy suy nghĩ của các vị sẽ thay đổi. Do vậy, hôm nay cháu mời mọi người tới đây là muốn biết cách nghĩ của mọi người về vấn đề này!”

Cố Thăng Trạch vừa dứt lời, có người khác đã lập tức mở miệng nói:

“Tổng giám đốc Cố, ngoại trừ số cổ phần trong tay chúng tôi ra, chẳng phải vẫn còn 11% khác trong tay Thiến Doanh sao? Cô ấy là em gái ruột của cậu, cũng chẳng thể đặt lợi ích bên ngoài lên lợi ích trong nhà được chứ, rốt cuộc cậu đang lo lắng điều gì vậy. Mấy năm trước, không ai biết cô ấy đã đi đâu, nhưng bây giờ cô ấy đã trở thành một minh tinh nổi tiếng, quyền lực rồi, muốn liên lạc với cô ấy thì có gì khó cơ chứ, cậu mau tới tìm cô ấy nói chuyện đi! Ở đây thương lượng với chúng tôi mấy điều này thì chi bằng tới tìm cô ấy thảo luận trước cho rõ ràng còn hơn đấy!”

Cố Thăng Trạch nghĩ ngợi một lát rồi nói:

“Những điều mọi người vừa nói đều hoàn toàn rất đúng, chỉ có điều cháu vẫn muốn được cảm ơn thêm một lần nữa. Trong thời khắc quan trọng đã giúp cháu vạch kế hoạch như vậy, cháu thật sự không biết phải nói gì hơn!” Cố Thăng Trạch khách sáo nói.

Mọi người đều lắc đầu, nói không có gì. Cố Thăng Trạch sau khi tiễn các vị cổ đông xong liền lập tức yêu cầu trợ lý gửi số điện thoại của Cố Thiến Doanh tới cho anh. Em gái đã mất tích nhiều năm như vậy, vốn tưởng rằng cô đã bốc khỏi thế giới loài người. Tuy rằng mỗi năm bộ phận tài vụ đều sẽ chia lợi nhuận cổ đông tới tài khoản ngân hàng của cô, nhưng anh đã điều tra qua, số tài khoản này nhiều năm nay không hề có người động vào! Có điều, bọn họ nói cũng đúng, Thiến Doanh dẫu sao cũng là em gái ruột của anh, trong giây phút quan trọng như vậy, anh tới tìm cô, mong muốn lớn nhất là hy vọng cô sẽ giữ vững lập trường, chắc có lẽ cô sẽ không mặc kệ đâu!

Sau khi có được số điện thoại của Cố Thiến Doanh, Cố Thăng Trạch liền lập tức gọi điện tới cho cô. Khi Cố Thiến Doanh nhận được điện thoại thì cũng là lúc cô đang phải truyền dịch, thấy số điện thoại lạ gọi tới, cô có chút ngạc nhiên. Số điện thoại này bình thường chỉ có Tô Bắc gọi cho cô, ngoài ra thì chẳng có ai khác. Cố Thiến Doanh chần chừ suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn quyết định nhận máy. Đầu dây bên kia truyền tới giọng của một người đàn ông xa lạ.

“Thiến Doanh….”

Cố Thiến Doanh sửng sốt, đây là ai vậy? Cô khẽ chau mày, nhẹ giọng hỏi:

“Anh là…?”

Cố Thăng Trạch vừa nghe thấy giọng nói của Cố Thiến Doanh, khó tránh khỏi có chút kích động. Dẫu sao, anh và Cố Thiến Doanh cũng là anh em ruột cùng cha cùng mẹ, đã rất lâu rồi anh không được nghe thấy giọng nói của cô.

“Thiến Doanh à, là anh đây, anh trai của em đây. Mấy năm nay em bặt vô âm tín như vậy, anh vẫn luôn tìm kiếm em, nhưng anh hoàn toàn không ngờ được rằng em vẫn luôn sống trong Nam Hy. Anh thật sự rất nhớ em, dạo gần đây xem một số quảng cáo do em quay, phải nhìn xuống dòng tên anh mới dám tin rằng đó chính xác là em. Phải khó khăn lắm anh mới có được số điện thoại của em nên đã vội vàng gọi ngay tới cho em, mấy ngày tới hai chúng ta có thể gặp nhau chút được không?” Cố Thăng Trạch kích động nói.

Cố Thiến Doanh thầm nghĩ, Cố Thăng Trạch là người thế nào cô hiểu rất rõ. Anh ta nếu như không có chuyện gì, sao có thể tự dưng tìm tới cô được chứ. Mấy năm nay anh nói anh không tìm thấy cô cô tin, nhưng bản thân cô cũng đã nổi tiếng trên sóng truyền hình được một thời gian rồi, tuy rằng tiếng tăm vẫn chưa đạt tới mức lẫy lừng, nhưng nếu như anh ta vẫn đang đi tìm cô thì sao có thể không tìm thấy chứ. Nói thực ra, anh ta chưa từng để tâm tới cô bao giờ cả, nhưng dù gì cũng là anh trai ruột của cô, cô cũng chẳng thể quá tuyệt tình.

“Anh trai à, là thế này, nếu như anh có xem tin tức giải trí dạo gần đây thì có lẽ cũng biết em mấy ngày nay trong lúc quay phim đã không may bị thương mất rồi. Cộng thêm chúng ta đều là những người được đám săn tin chú ý tới, do vậy chúng ta tốt nhất không nên gặp nhau. Chờ tới khi em dưỡng thương khỏi hẳn rồi, em sẽ tự chủ động gọi điện thoại cho anh!’’ Cố Thiến Doanh nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT