Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Sau khi Lộ Nam rời đi, ánh mắt Tô Bắc vẫn chăm chú nhìn lên cánh cửa phòng bệnh. Bỗng nhiên, không hề có dấu hiệu nào báo trước, cửa phòng bệnh bất ngờ được mở ra. Tô Bắc hoảng hốt, giật mình, cô nhìn chằm chằm về phía đó, sau khi thấy Vân Phàm đi vào mới thở phào một hơi.

“Vân Phàm, cậu làm gì vậy? Sao cứ lén la lén lút thế, cậu dọa chết tôi rồi đấy!” Tô Bắc mở miệng nói.

Vân Phàm “suỵt” một tiếng, ám chỉ giữ yên lặng.

“Cô Tô, đừng nói gì, khẽ giọng một chút!” Vân Phàm vội vàng đi tới phía trước cửa sổ, nấp sau tấm rèm cửa.

Tô Bắc thấy anh hành động kỳ lạ như vậy, có chút khó hiểu. Vân Phàm đang làm gì đây, chơi trò bịt mắt bắt dê đấy à? Trong khi Tô Bắc vẫn đang mải suy nghĩ về hành động vừa xong của Vân Phàm thì bỗng nhiên, cánh cửa phòng bệnh lại một lần nữa được bật mở. Một người phụ nữ trong bộ dạng của hộ lý tiến vào, Tô Bắc có chút sững sờ.

“Cô là…?”

Người hộ lý đó liền mỉm cười nói:

“Là thế này, tôi là hộ lý được anh Lộ sắp xếp tới đây, buổi sáng ngày hôm nay tôi có nhiệm vụ phụ trách chăm sóc cho cô!”

Tô Bắc gật đầu, im lặng không nói thêm. Rốt cuộc Vân Phàm trốn sau tấm rèm cửa là để làm gì? Hơn nữa mà nói, hôm nay là một ngày quan trọng như vậy, Lộ Nam quả nhiên lại không để anh đi cùng, điều này thật kỳ lạ.

Chớp mắt một cái đã tới mười giờ, Tô Bắc ngoảnh mặt nhìn sang phía người hộ lý, mỉm cười nói:

“Tôi muốn ăn hoa quả, cô có thể giúp tôi rửa vài quả đào được không?”

Người hộ lý gật đầu, gương mặt không chút biểu cảm, chọn lấy một quả đào, sau đó liền đi về phía phòng vệ sinh. Trong lòng Tô Bắc có chút hoang mang, người hộ lý này có điều gì đó không giống với những người khác, bình thường các hộ lý tới đây, không ai chỉ đứng nguyên ở đó, chờ cô nói mới bắt đầu làm cả! Nhưng nghĩ tới việc trong phòng bệnh còn có cả Vân Phàm cũng ở đây, cô mới an tâm hơn chút.

Cùng lúc đó, trong phòng họp nằm ở trên tầng cao nhất của tập đoàn Thiên Hồng.

Khi Lộ Nam và Cố Niên Thành đi vào thì tất cả các cổ đông khác cũng đều đã đến đông đủ, tất nhiên, bao gồm cả Cố Thăng Trạch. Cố Thăng Trạch thản nhiên nhìn Lộ Nam, cố gắng tỏ ra không hề sợ hãi chút nào. Lộ Nam vừa bước vào trong phòng họp thì tất cả mọi ánh mắt đều lập tức hướng về anh, Lộ Nam không nhanh không chậm tiến về phía Cố Thăng Trạch, sau đó liền ngồi xuống vị trí bên cạnh anh ta, còn Cố Niên Thành thì ngồi kế bên anh. Trong nháy mắt, cả căn phòng liền trở nên im ắng, không một ai mở miệng lên tiếng, dường như chỉ cần một cây kim rơi trên mặt đất thôi cũng có thể nghe thấy rất rõ ràng. Lộ Nam ngồi ở đó, cho dù không hề nói lời nào, nhưng khí chất trên người anh phát ra cũng đã khiến người khác cảm thấy khó thở rồi. Cố Thăng Trạch tức giận nhìn chằm chằm vào anh, sau một hồi mới bắt đầu tiến vào chủ đề chính của ngày hôm nay.

“Không biết tổng giám đốc Lộ đột nhiên lấy được nhiều cổ phần của tập đoàn Thiên Hồng như vậy, rồi lại mở cả cuộc họp cổ đông là muốn làm gì vậy?” Cố Thăng Trạch hỏi.

Lộ Nam từ từ quay đầu, ánh mắt quét qua anh ta một cái, rồi lại đưa mắt nhìn một lượt các cổ đông có mặt ở đây.

“Mục đích của tôi, tổng giám đốc Cố cảm thấy tôi còn cần phải nói ra sao? Cho dù tôi không nói ra thì ngay cả người ở ngoài đường kia thôi cũng còn biết rõ lý do tại sao hôm nay tôi lại tới đây, tổng giám đốc Cố sao còn phải giả vờ không biết thế!” Lộ Nam ung dung thong thả nói, giọng điệu kèm theo chút châm biếm.

Cố Thăng Trạch kìm nén tức giận, anh ta nói:

“Lộ Nam, anh đừng vội đắc ý, anh tưởng rằng Cố Niên Thành chuyển giao số cổ phần trong tay anh ta cho anh, giúp anh giành được tập đoàn Thiên Hồng là có ý tốt sao? Anh thật sự tưởng rằng anh ta là người tốt như vậy ư? Anh bị lừa rồi, còn giúp người ta hốt tiền nữa!”

Lộ Nam bỗng bật cười, từ từ nói:

“Thật sao? Vậy thì tôi phải cảm ơn anh nhiều rồi, sự quan tâm của tổng giám đốc Cố dành cho tôi, tôi xin nhận. Chỉ có điều, chuyện giữa tôi và Cố Niên Thành ra sao, không cần tổng giám đốc Cố đây phải mất công lo lắng, hơn nữa mấy cái thủ đoạn khiêu khích trẻ con này anh đừng dùng nữa, thật ấu trĩ quá rồi đấy!”

Sắc mặt Cố Thăng Trạch lập tức liền trở nên khó coi.

“Lộ Nam, đừng nhiều lời nữa, muốn đâm muốn giết gì thì nhanh lên, đừng có ngập ngập ngừng ngừng nữa, như đám đàn bà vậy!” Cố Thăng Trạch phẫn nộ nói.

Lộ Nam nhếch miệng cười một tiếng.

“Nhìn dáng vẻ sốt sắng của tổng giám đốc Cố, vậy thì chúng tôi cũng sẽ không vòng vo nữa, bắt đầu bàn chuyện nào! Hiện tại, với thân phận là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Thiên Hồng, tôi hoàn toàn không hài lòng trước việc để tổng giám đốc Cố- Cố Thăng Trạch đây làm CEO của tập đoàn Thiên Hồng, tôi cho rằng đã đến lúc chúng ta cần phải thay đổi chiến lược, đổi một người khác xứng đáng hơn cho vị trí này, mọi người thấy thế nào?”

Một lão cổ đông phẫn nộ chất vấn ngược lại”

“Vậy anh nói đi, ngoại trừ tổng giám đốc Cố ra, còn có ai có năng lực để dẫn dắt Thiên Hồng nữa đây?”

Sắc mặt Lộ Nam không chút biểu cảm, bình tĩnh trả lời:

“Người mà tôi nói chẳng phải là ai khác, chính là tôi đây, Lộ Nam. Các vị thử ngẫm xem, dưới sự lãnh đạo của tôi tập đoàn Thịnh Thế đã phát triển ra sao, vậy thì khi tập đoàn Thiên Hồng nằm trong tay tôi, tôi nhất định cũng sẽ khiến Thiên Hồng phát triển lớn mạnh như vậy. Tới lúc đó, số cổ phần nằm trong tay các vị đây cũng theo đó mà tăng lên, nếu như mọi người không ai có ý kiến thì chúng ta bắt đầu bỏ phiếu quyết định thôi!”

Đám cổ đông đưa mắt nhìn nhau, đại bộ phận trong đó đều gật đầu đồng ý.

“Chúng tôi đồng ý với cách nói của tổng giám đốc Lộ, bắt đầu bỏ phiếu, bầu ra CEO mới!” Một vị cổ đông tiên phong nói.

Ngay sau đó, cánh cửa phòng họp được mở ra, Tô Linh Ngọc trong bộ áo vest lịch sự, nhanh chóng bước vào trong.

“Chào mọi người, tôi là thư kí riêng của tổng giám đốc Lộ. Cuộc bầu chọn ngày hôm nay sẽ do tôi và một cổ đông khác của tập đoàn Thiên Hồng, và cũng là người có ngôn quyền lớn nhất trong số các vị cổ đông- Cố Thành Lâm đứng ra chủ trì!”

Tô Linh Ngọc vừa nói xong, Cố Thành Lâm liền lập tức đứng dậy. Cố Thành Lâm đưa mắt nhìn một lượt tất cả mọi người có mặt trong căn phòng này, sau đó từ từ nói:

“Nếu như mọi người không có ý kiến khi chúng tôi đứng ra làm người chủ trì, vậy thì bây giờ chúng ta bắt đầu luôn nào!”

Sau khi mọi người gật đầu đồng ý, Tô Linh Ngọc mới tiếp lời nói tiếp:

“Để cuộc bầu chọn được diễn ra công bằng nhất, số phiếu sẽ do tôi ghi chép, ông Cố Thành Lâm sẽ là người đọc phiếu. Bây giờ, ở trước mặt các vị đều đã chuẩn bị sẵn một tờ giấy, người được bình chọn sẽ là tổng giám đốc Lộ - Lộ Nam, hoặc CEO tiền nhiệm cũ của tập đoàn Thiên Hồng – Cố Thăng Trạch, mọi người bắt đầu bỏ phiếu nào!” Tô Linh Ngọc nói xong liền đứng sang một bên.

Lộ Nam im lặng quan sát, mọi người đều cầm bút, bắt đầu viết chữ lên tờ giấy trước mặt. Sau khi tất cả mọi người đã bầu phiếu xong, Tô Linh Vũ sẽ là người đi thu lại tất cả rồi giao lại cho Cố Lâm Thành đọc phiếu. Cố Lâm Thành một bên đọc phiếu, Tô Linh Ngọc một bên thống kê lại.

Tuy Cố Thăng Trạch đã sớm dự đoán trước được rằng hôm nay bản thân có thể sẽ chỉ nhận được vài phiếu, nhưng khi nghe từng tiếng từng tiếng phát ra đều là tên của Lộ Nam, trong lòng anh vẫn cảm thấy vô cùng tan vỡ. Cố Thăng Trạch căm phẫn nhìn vào Lộ Nam, anh nhất định phải khiến Lộ Nam chủ động từ bỏ vị trí CEO của tập đoàn Thiên Hồng!

Sau khi Tô Linh Ngọc đã thống kê xong, cô liền mỉm cười rõng rạc tuyên bố.

“Bây giờ, tôi xin tuyên bố kết quả cuối cùng, tổng giám đốc Lộ - Lộ Nam nhận được 18 phiếu, Cố Thăng Trạch nhận được 4 phiếu, người sẽ đảm nhận vị trí CEO của tập đoàn Thiên Hồng trong tương lai sẽ là….”

Tô Linh Ngọc còn chưa kịp nói xong thì đã bị Cố Thăng Trạch ngắt lời.

“Dừng lại!”

Cố Thăng Trạch bỗng nhiên đứng dậy, ánh mắt hướng thẳng về phía Lộ Nam, nụ cười nham hiểm được để lộ trên môi.

“Tổng giám đốc Lộ, anh đừng vội vàng quá, tôi có thứ này cho anh xem trước rồi hãng nói sau!”

Lộ Nam bất lực nhún vai, đáp lời:

“Được thôi, tôi rất sẵn lòng đón nhận!”

Cố Thăng Trạch đi về phía Lộ Nam, trên tay cầm theo một chiếc điện thoại đặt trước mặt Lộ Nam. Lộ Nam vừa nhìn đã phát hiện ra đó chính Tô Bắc trên giường bệnh, Cố Thăng Trạch điên cuồng há miệng cười, từ từ ra lệnh:

“Bắt đầu!”

Sau đó họ liền nhìn thấy người hộ lý vẫn luôn ngồi trên ghế sofa bỗng đột nhiên đứng dậy, tiến về phía Tô Bắc đang nằm ở trên giường, trên môi người đó để lộ ra một nụ cười nham hiểm. Từ trong tay cô ta lấy ra một con dao sắc nhọn, định cứa lên người Tô Bắc, Cố Thăng Trạch đắc ý nhìn Lộ Nam. Anh ta dường như có thể tưởng tượng ra cảnh Lộ Nam sẽ quỳ xuống trước mặt mình, cầu xin bỏ qua cho Tô Bắc, có điều chỉ cần Lộ Nam từ bỏ cuộc ganh đua này, anh ta vẫn có thể suy nghĩ, tha cho Tô Bắc một mạng. Cố Thăng Trạch sung sướng cười mừng, nhưng niềm vui ấy diễn ra chưa được bao lâu thì nụ cười trên môi đã vụt tắt, sắc mắt cứng đờ lại. Bởi vì, điều mà anh ta và Lộ Nam nhìn thấy lúc này chính là Vân Phàm đã nhanh như chớp xuất hiện trong phòng bệnh, trong khi người hộ lý còn chưa kịp quan sát tới sự tồn tại của anh thì đã lập tức bị anh đá văng con dao trong đi mất, sau đó bị anh vặn ngược tay khống chế.

Tô Bắc nằm trên giường bệnh vội vàng vùi đầu vào trong chăn, chỉ cho đến khi tiếng động thật sự dừng lại, cô mới từ từ ló đầu ra. Thật ra, từ khi Vân Phàm bước vào trong phòng bệnh, sau đó lại thấy người hộ lý có gì đó bất thường như vậy, cô đã sớm đoán được rằng đây có lẽ là trò bỉ ổi chó cùng rứt giậu do Cố Thăng Trạch gây ra. Không ngờ rằng, điều cô đoán lại chính là sự thật, chỉ có điều, xem ra người có khả năng dự đoán tốt hơn cô vẫn là Lộ Nam. Anh phái Vân Phàm tới đây như vậy chắc chắn là để phòng bị trước điều này, hoặc có thể là do anh đã quan sát được điều gì đó từ trước đấy.

Trong phòng họp của tập đoàn Thiên Hồng.

Lộ Nam quay người nhìn Cố Thăng Trạch đang đứng đờ người ra, mỉa mai nói:

“Sao? Đây chính là thứ mà anh muốn cho tôi xem đấy à, tiếc thật đấy, chẳng có gì gay cấn cả. Nếu như công phu của người hộ lý kia có thể tốt hơn Vân Phàm một chút thì âm mưu của anh có khi đã thành công rồi, lại còn có thể kiếm thêm chút thời gian cho mình nữa chứ!”

Cố Thăng Trạch lấy lại tinh thần, ánh mắt khó tin vào Lộ Nam. Đưa mắt nhìn một lượt khắp căn phòng, quả nhiên Lộ Nam không hề đưa Vân Phàm tới, chẳng trách hôm nay Lộ Nam lại đưa thư kí riêng của mình tới đây mà không phải là trợ thủ đắc lực của anh. Hoá ra, Vân Phàm đã được phái tới bệnh viện để bảo vệ Tô Bắc. Cố Thăng Trạch hận lòng sao không nghĩ ra điều này chứ, hai hàm răng nghiến chặt vào nhau. Nhưng mọi chuyện đến đây là kết thúc, cho dù có muốn làm gì thêm nữa cũng đã chẳng còn cơ hội nữa rồi. Lộ Nam đưa mắt ra hiệu cho Tô Linh Ngọc, Tô Linh Ngọc liền tiếp tục:

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT