Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tô Hàn thản nhiên cười lạnh.

“Thực ra chỉ cần có thể giúp được chú Lộ là cháu đã rất vui rồi! Chẳng qua vấn đề của tòa nhà bây giờ là, chỉ cần chú Lộ không mở cửa thì sẽ chẳng có ai dám vào! Đương nhiên chú vẫn cần phải dẹp yên mấy chuyện ồn ào kia, trấn an những người mua nhà.” Cậu bé thản nhiên nói.

“Tiểu Hàn, những thứ mà cháu nói chú đều đã nghĩ tới rồi, cũng đã đã kêu Vân Phàm bắt đầu hành động từ hôm nay. Biện pháp của cháu rất tốt, lần này cháu và Tiểu Phàm đã giúp chú rất nhiều, đợi sau khi giải quyết xong mọi việc chú sẽ tử tế cảm ơn các chác sau! Khi nào thì chú có thể xem nghiên cứu của Tiểu Phàm một chút đây? Sau đó sẽ nhanh chóng đầu tư sản xuất!” Lộ Nam cười nói.

Tô Hàn cười cười.

“Lúc nào cũng được ạ, dù sao trong nhà cháu cũng chẳng có ai. Chỉ có ba người, cháu, Tiểu Phàm và chị Đình Lạc. Ba mẹ cháu thường xuyên không có nhà!” Tô Hàn cười nói.

Lộ Nam hiểu ra liền gật đầu.

Đúng lúc này thì nhân viên phục vụ tới gõ cửa.

Cửa phòng bao bị mở ra, nhân viên phục vụ nhắc nhở Lộ Nam và Vân Phàm.

“Ngài dặn dò tôi để ý tới tổng giám đốc Thương, ngài ấy vừa mới tới rồi ạ!” Nhân viên phục vụ nói.

Vân Phàm gật đầu.

“Được, chúng tôi đã biết rồi, cô ra ngoài trước đi!” Vân Phàm nói.

Sau đó nhân viên phục vụ đóng cửa rời đi.

Lộ Nam nhìn Tô Bắc.

“Bắc Bắc, em cùng với Tiểu Hàn và Tiểu Phàm muốn ăn ở đây hay sang bên kia ăn cùng bọn anh?” Lộ Nam hỏi.

Tô Bắc suy nghĩ một lát.

“Anh với Vân Phàm cứ đi đi, dù sao cũng là bàn chuyện làm ăn, bọn em đi cùng cũng không thích hợp lắm!” Tô Bắc hiểu chuyện nói.

Lộ Nam gật đầu.

“Được rồi, vậy ba người ăn ở đây nhé, anh ra kia chào hỏi với Tổng giám đốc Thương đã, ăn xong cứ để anh thanh toán!” Lộ Nam cười nói.

Tô Bắc gật gật đầu.

“Em biết rồi, anh mau đi đi!” Tô Bắc nói xong, Lộ Nam liền xoay người rời đi.

Cửa phòng bao đóng lại, Tô Bắc không nhịn được liền thở nhẹ ra một hơi.

Cô vỗ vỗ ngực, vừa rồi đúng là dọa cô sợ chết khiếp.

Cô nghĩ rằng hôm nay tất cả những lời nói dối sẽ bị bại lộ.

Cho dù cô vẫn chưa chuẩn bị tinh thần để đối mặt với nó.

Nhưng mà tất cả mọi chuyện đều đến quá đột ngột.

Thế nhưng cô không ngờ tới Tô Hàn lại chủ động nhận hết mọi việc về phía mình.

Nhìn thấy đứa con trai bé bỏng như thế, trong lòng Tô Bắc thấy rất cảm động.

Sợ rằng trên thế giới này chỉ có con trai mới có thể toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho cô như vậy, không muốn để cô phải chịu chút uất ức nào.

Nhìn thấy vẻ mặt của Tô Bắc, Tô Hàn an ủi cô.

“Mami, mami đừng lo lắng. Mami mà thế chú Lộ sẽ phát hiện ra điều gì đó mất, bây giờ chú ấy cũng biết đến sự tồn tại của Tiểu Lẫm rồi, chú ấy cũng sẽ không nhàm chán đến độ đi điều tra thân phận của bọn con nữa đâu!” Tô Hàn khéo léo nói.

Tô Bắc gật đầu.

“Tiểu Hàn, mami cảm ơn con và Tiểu Lẫm. Thật tốt quá, bất luận là lúc nào thì mani vẫn còn có các con!” Tô Bắc có chút kích động nói.

Tô Hàn và Tô Lẫm cảm thấy hơi ngại, hai tên nhóc cúi thấp đầu, mặt hơi đỏ ửng.

Tô Bắc cười cười nhìn hai đứa con trai cưng.

“Được rồi, Lộ Nam đã đi rồi, các con vui vẻ ăn cơm đi. Gọi đồ nào, hôm nay chúng ta cứ ăn thỏa thích, dù sao cũng là chú ấy mời!” Tô Bắc cười nói.

Tô Hàn và Tô Lẫm ngẩng đầu, gãi đầu cười cười.

Lộ Nam và Vân Phàm vừa mới ra khỏi phòng bao.

Vân Phàm liền không nhịn được mà cảm thán.

“Tổng giám đốc, trên thế giới này vẫn còn cặp song sinh thông minh như vậy sao, quả thực là mới thấy lần đầu đó! Tôi thật sự bị hai đứa nhỏ làm cho kinh sợ rồi. Đúng là con nhà người ta, một đứa thì thông thạo IT, một đứa thì còn bé tí đã là một nhà khoa học có đẳng cấp rồi. Thật không ngờ lại còn có thể xuất hiện ở trước mặt chúng ta như vậy, khiến tim tôi không thể chịu nổi nữa rồi!” Vân Phàm bày ra bộ mặt có chút khoa trương nói.

Mặc dù bên ngoài Lộ Nam trông vẫn rất bình tĩnh, nhưng mà anh cũng bị hai đứa nhóc thiên tài này làm cho chấn động không thôi.

Anh gật gật đầu.

“Chính xác! Chúng cũng làm tôi rất kinh ngạc. Chúng ta xong việc thì tới xem nghiên cứu phát minh của Tiểu Phàm đi, tới lúc đó mời nhóm chuyên gia giám định một chút. Nếu như có thể đầu tư sản xuất thì chúng ta sẽ sản xuất một lô, dốc sức tuyên truyền sau đó áp dụng cho các khu dân cư cao cấp lớn, cuối cùng sẽ lắp đặt miễn phí ở hai tòa nhà có vấn đề, khiến người mua nhà có thể an tâm dọn vào ở!” Lộ Nam nói.

Vân Phàm có chút ngạc nhiên.

“Tổng giám đốc, không phải chúng ta đã nói sau khi tuyên truyền xong sẽ trực tiếp đầu tư cho hai toà nhà kia sao?” Vân Phàm thắc mắc hỏi.

Lộ Nam lắc đầu.

“Tôi đã suy nghĩ rồi, đầu tiên sẽ lắp đặt cho các khu dân cư cao cấp lớn đã. Nếu như có hiệu quả tốt sẽ càng hữu hiệu hơn bất cứ cách tuyên truyền nào khác!” Lộ Nam nói.

Vân Phàm khâm phục nhìn Lộ Nam, rốt cuộc thì tổng giám đốc suy nghĩ chuyện gì cũng đều chu toàn như thế.

“Tổng giám đốc, đúng là tuyên truyền như thế này rất có ý nghĩa thực tế, có thể khiến người khác càng thêm tin tưởng!” Vân Phàm có chút kích động nói.

Hai người đi tới quầy thu ngân liền nhìn thấy tổng giám đốc Thương đã đứng ở đó, dường như đang hỏi nhân viên thu ngân chuyện gì đó.

Lộ Nam và Vân Phàm nhanh chóng đi tới.

“Tổng giám đốc Thương tới rồi, đi thôi, chúng tôi mời ông vào phòng bao, chúng tôi sớm đã đặt xong bàn rồi!” Lộ Nam cười nói.

Tổng giám đốc Thương liên tục gật đầu.

Bọn họ vừa nói chuyện vừa đi tới phòng bao.

Mặc dù trong lòng ông biết rất rõ, Lộ Nam tới tìm ông chắc chắn là vì chuyện bất động sản của Lý thị.

Nhưng mà cho dù có dính líu như thế cũng chẳng nảnh hưởng tới địa vị của Lộ Nam tại thành phố Nam Hy.

Sức mạnh của tập đoàn Thịnh Thế cũng sẽ không bị ảnh hưởng bởi một công ty bất động sản con con.

Lộ Nam có thể khachs sao nói chuyện với mình như thế, ông cũng cảm thấy có chút vừa mừng vừa lo.

Đi theo tổng giám đốc Thương còn có trợ lý và thư ký, cộng thêm Lộ Nam và Vân Phàm, năm người bước vào phòng bao.

Trên bàn ăn.

Lộ Nam lơ đãng nhắc tới bất động sản Lý thị.

“Tôi nghĩ tổng giám đốc Thương chắc cũng đã biết mục đích lần này tôi tới tìm ông rồi nhỉ! Thực ra chuyện lần này tôi cũng đã nghĩ ra biện pháp đối phó rồi, chỉ có điều phải cần tới sự hợp tác của tổng giám đốc Thương. Tổng giám đốc Thương là người có tiếng tăm nhất định trong giới bất động sản, mọi người đều tin tưởng vào các tòa nhà của ông, tôi muốn tổng giám đốc Thương lắp đặt máy lọc không khí mới thiết kế của chúng tôi, giúo chúng tôi tuyên truyền lô sản xuất đầu tiên. Chúng hoàn toàn miễn phí, nếu như hiệu quả tốt thì lần sau chúng ta sẽ bàn chuyện giá cả sau, ý ông thế nào?” Lộ Nam cười nói.

Tổng giám đốc Thương nhìn Lộ Nam, có chút khó hiểu.

“Máy lọc không khí không phải bây giờ đều rất phổ biến sao?” Tổng giám đốc Thương hỏi.

Lộ Nam lắc đầu.

“Máy lọc không khí của chúng tôi không giống với những loại khác, nếu không phải có người ác ý tung tin bất động sản Lý thị có vấn đề tôi vốn dĩ sẽ dùng mấy tòa nhà đó lắp đặt miễn phí để tuyên truyền rồi!” Lộ Nam bày mưu tính kế nói.

Tổng giám đốc Thương nhất thời nhìn Lộ Nam bằng ánh mắt ngạc nhiên.

Thật không ngờ mới buổi chiều vấn đề còn chưa được đả thông, bây giờ Lộ Nam đã nghĩ ra biện pháp đối phó.

Quả thật là kỳ tài trong giới thương nghiệp!

Tổng giám đốc Thương khâm phục nhìn Lộ Nam.

“Nếu tổng giám đốc Lộ đã ngỏ lời mời hợp tác, vậy thì đó chính là vinh hạnh của tôi rồi. Tới lúc đó tôi sẽ xem máy lọc không khí của bên anh một chút, nếu như nó thật sự tốt giống như lời tổng giám đốc Lộ nói vậy thì tôi lập tức sẽ ký kết hợp đồng!” Tổng giám đốc Thương sảng khoái nói.

Lộ Nam bật cười.

“Nào, tổng giám đốc Thương, tôi kính ông một ly!” Lộ Nam nói.

Tổng giám đốc Thương mỉm cười, chạm cốc với Lộ Nam.

Lộ Nam ăn tối tới gần mười giờ, trong khi đó Tô Bắc và hai đứa nhóc kia sớm đã trở về rồi.

Lộ Nam tiễn tổng giám đốc Thương về xong liền gọi điện cho Tô Bắc.

“Bắc Bắc, bây giờ bọn em đang ở đâu?” Lộ Nam hỏi.

“Em đang ở nhà của Tiểu Hàn và Tiểu Phàm. Em hơi tò mò về phát minh của Tiểu Phàm vì thế nên tới đó xem thử!” Tô Bắc cười nói.

Lộ Nam gật đầu.

“Vậy đợi anh, anh sẽ lập tức qua đó. Tới lúc đó chúng ta cùng xem máy lọc không khí kia, nếu như có thể thì ngày mai mời chuyên gia tới xem thử, đầu tư sản xuất!” Lộ Nam nói.

Không hiểu vì sao anh rất tin tưởng vào nghiên cứu phát minh của Lâm Nhất Phàm.

Giống như tin tưởng Hàn Tinh vậy.

Cậu bé ấy lúc đầu cũng khiến anh và Vân Phàm từ không tin trở thành hoàn toàn tin tưởng và vô cùng khâm phục.

Lộ Nam ngắt điện thoại, sau đó quay sang nhìn Vân Phàm đang ở bên cạnh.

“Cậu về nhà trước đi, sáng mai chúng ta gặp rồi tìm mấy chuyên gia về phương diện này tới xem nghiên cứu của Tiểu Phàm một chút. Ngoài ra phái thêm người đi tìm tung tích của Lâm Vân Khải, không thể để hắn tiếp tục làm loạn được!” Lộ Nam nghiêm túc nói.

Vân Phàm gật đầu.

“Được, tổng giám đốc, tôi sẽ nhanh chóng đi xử lý. Nhưng mà anh vừa uống chút rượu rồi, có cần tôi đưa anh về nhà không?” Vân Phàm hỏi.

Lộ Nam lắc đầu.

“Không cần đâu, tôi uống cũng không nhiều, vẫn có thể tự mình lái xe được. Cậu cứ về trước đi, vẫn còn nhiều việc đang đợi cậu lắm đấy!” Lộ Nam nói.

Vân Phàm gật đầu, xoay người rời đi.

Lộ Nam quay trở lại chung cư ở khu trung tâm, anh dừng xe ở bãi đỗ xe, không có đi lên, trực tiếp đi bộ sang tòa chung cư đối diện trước mặt.

Lúc Lộ Nam gõ cửa, Tô Bắc đang ở trong phòng của Tô Lẫm xem thiết kế của cậu bé.

Cánh cửa mở ra, là Tô Hàn giúp Lộ Nam mở cửa.

Tô Hàn nhìn Lộ Nam.

“Chào chú Lộ, cô Tô và Tiểu Phàm đang ở trong phòng của em ấy xem sản phẩm nghiên cứu đó, cháu dẫn chú đi!” Tô Hàn vừa khéo léo vừa lịch sự.

Lộ Nam gật đầu, đi theo cậu bé đi về phía căn phòng của Tô Lẫm.

Hai người bước vào phòng Tô Lẫm.

Tô Bắc ngạc nhiên mừng rỡ nhìn Lộ Nam.

Cô kéo tay anh.

“Lộ Nam, anh mau tới xem này, đây là thiết kế của Tiểu Phàm. Em cảm thấy vô cùng tuyệt, anh xem thử đi!” Tô Bắc nói, tay chỉ vào bản thiết kế đang ở trên bàn, bên cạnh còn đánh dấu một số nguyên lý khác.

Lộ Nam từ từ bước tới, cẩn thận tỉ mỉ quan sát.

Nhìn qua một số chỗ, anh cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Anh hoàn toàn không thể tin được một đứa trẻ nhỏ như vậy tại sao lại có tư duy khiến người ta kinh ngạc như thế.

Sau khi Lộ Nam xem xong, lúc từ phòng của Tô Lẫm bước ra trong lòng anh vẫn còn đang chấn động.

Anh có một loại dự cảm rằng bản quyền sáng chế phát minh này không chỉ rất có giá trị, hơn nữa khi đã thiết kế thành sản phẩm chắc chắn sẽ bán ra được số lượng vô cùng lớn.

Chuyện này vô cùng có lợi cho việc hợp tác thương mại.

Mà đối tác hợp tác ở đây lại là một đứa trẻ con.

Mặc dù nghe có vẻ rất vô lý thế nhưng sự thật lại rành rành ngay trước mắt.

Lúc Lộ Nam và Tô Bắc bước ra, bên cạnh còn có một căn phòng đang khóa chặt.

Lộ Nam tùy ý hỏi một câu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT