Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Cận Đông sửng sốt, thì ra là một quả ớt nhỏ sao!

Bộ dáng dịu dàng như thế lại có một tính cách khiến người khác không thể đoán tới, thật sự đã khiến anh cảm thấy rất kinh ngạc và vui mừng.

Chẳng qua, đây chính là gu mà anh thích!

Cận Đông nhìn Lộ Tây Tây cười tủm tỉm.

“Được! Tôi tránh ra đây!” Anh không tin anh không thể điều tra ra được cô gái này.

Cận Đông cười rất dịu dàng, anh lịch sự tránh sang một bên. Lộ Tây Tây nanh chóng đi ra.

Lúc Lộ Tây Tây đi qua Cận Đông, thoe bản năng liền liếc nhìn qua máy tính của anh ta một cái.

Nhìn theo bóng dáng của Lộ Tây Tây, Cận Đông cảm thấy có chút xốn xang.

Tận đến khi bóng dáng của Lộ Tây Tây biến mất, Cận Đông mới thu lại tầm mắt.

Anh cầm máy tính lên, sau đó xuống máy bay.

Ở sảnh sân bay, Cận Đông gọi điện cho trợ lý Sâm Văn.

“Giúp tôi điều tra một người phụ nữ, ngồi bên cạnh tôi cùng chuyến bay vừa rồi!” Cận Đông tùy ý nói.

Sâm Văn cung kính trả lời.

“Vâng thưa giám đốc, tôi sẽ lập tức điều tra ngay. Năm phút sau tất cả thông tin sẽ gửi vào mail của anh!” Sâm Văn nhanh nhẹn nói.

Cận Đông gật gật đầu.

“Được rồi, cậu đi làm việc đi. Quả nhiên khoang phổ thông so với khoang hạng nhất cũng có cái hay của nó.” Cận Đông không nhịn được mà cảm thán.

Người tới đón anh vẫn còn chưa tới sân bay.

Cận Đông nghe đối phương nói hình như gần sân bay xảy ra một vụ tai nạn, vì thế nên tắc đường.

Cận Đông tìm một vị trí ngồi xuống, bật máy tính lên bắt đầu làm việc.

Đối với anh mà nói, trừ khi có một số việc thú vị đáng để anh lãng phí thời gian thì thời gian còn lại đều là dành cho công việc, phải biết tận dụng thời gian hết mức.

Cận Đông lật giở một số tài liệu thương mại của thành phố Nam Hy.

Đột nhiên hòm thư nhấp nháy báo có một thư mới.

Cận Đông mở ra, quả nhiên là của Sâm Văn gửi tới.

Chỉ có điều, anh càng xem lại càng cảm thấy có chút bất thường.

Khi nhìn thấy bức ảnh ở phía dưới, Cận Đông hoàn toàn trợn tròn mắt.

Người này không phải là người phụ nữ ngồi cùng máy bay với anh!

Anh cầm điện thoại lên, gọi điện cho Sâm Văn.

“Sâm Văn, cậu làm ăn kiểu gì thế? Người mà cậu vừa gửi thông tin cho tôi không phải là người mà tôi muốn điều tra, không hề giống một chút nào cả. Rốt cuộc là đang làm gì vậy?” Trong lời có của Cận Đông có chút khó chịu.

Sâm Văn cau mày.

“Giám đốc, thông tin mà tôi điều tra chính là lấy thông tin từ cô gái mua vé máy bay ngồi ở bên cạnh anh, đó là thông tin mà cô ấy cung cấp mà!” Sâm Văn nói.

Cận Đông suy nghĩ một lát, dường như đã hiểu ra mọi chuyện.

Anh bất đắc dĩ thở dài một hơi.

“Thôi bỏ đi, để tôi tự điều tra. Cậu làm xong xuôi mọi việc đi rồi nhanh chóng tới Nam Hy, được rồi, tôi cúp máy đây!” Cận Đông nói xong liền cúp điện thoại.

Án mắt của anh lại di chuyển tới màn hình máy tính.

Rốt cuộc người phụ nữ kia là ai, tại sao lại không thể điều tra ra được.

Sâm Văn không tìm được người là một chuyện rất hiếm khi xảy ra. Trừ khi đối phương là một cao thủ về IT mới có thể dễ dàng bóp méo thông tin như thế, không muốn để cho người khác biết hành tung của cô ấy.

Cận Đông chỉ có thể nghĩ như thế này, tự an ủi bản thân.

Thực ra anh nghĩ cũng không hề sai, Lộ Tây Tây thường không hành xử theo lẽ thường.

Lần này rời xa gia đình, cô không muốn bất kỳ ai biết cô đã đi đâu.

Vì thế mỗi khi cô tới một nơi, mỗi lần mua vé đều là điền thông tin giả ở trên mạng.

Cận Đông ngẩn người nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính.

Đột nhiên máy tính lóe lên một cái rồi tắt ngúm!

Cận Đông ngơ ngẩn, đây là cái quái gì thế!

Sau khi máy tính tắt vài giây, trên màn hình đột nhiên xuất hiện một hàng chữ màu vàng.

Đồ biến thái, đồ háo sắc, đừng vội giở trò trước mặt bà!

Cận Đông trợn tròn mắt, đây là do ai làm?

Máy tính của anh có tưởng lửa, lại vô cùng mạnh nữa, người bình thường không thể xâm nhập vào mà!

Cận Đông mặt tối sầm, nhìn vào máy tính trước mặt.

Không biết tại sao trong đầu anh lại hiện lên khuôn mặt của người phụ nữ ở trên máy bay kia.

Một tuyệt sắc giai nhân như vậy, khiến người ta mê mẩn không dứt.

Nhưng mà, thật sự là cô ấy sao?

Nhìn thấy ngữ khí như này, chín mười phần đều không khách khí giống như lúc trên máy bay.

Hay là nhân theo cơ hội này để lần theo dấu vết, không chừng lại có những khám phá bất ngờ!

Nghĩ tới đây, Cận Đông liền nhanh chóng lướt tay trên bàn phím.

Lộ Tây Tây đang hack máy tính của Cận Đông ở trong nhà vệ sinh, nhìn thấy mình bị lần theo dấu vết liền nhanh chóng rút lui.

Không ngờ cuối cùng vẫn bị anh ta định vị được vị trí.

Lộ Tây Tây nhanh chóng tắt máy tính, sau đó rời khỏi WC.

Thiệt tình là không phải cô tự tìm đường chết, mà là người đàn ông kia thật sự rất đáng ghét.

Lúc đầu ở trên máy bay, khi bị người phụ nữ kia quyến rũ, anh ta còn tỏ ra mình là một chính nhân quân tử.

Không ngờ khi anh ta nhìn mình, cảm giác nước miếng đều sắp trào ra đến nơi vậy.

Lộ Tây Tây ghét nhất là loại đàn ông đó!

Chẳng qua cô cũng không ngờ tới, đối phương cũng là một cao thủ.

Lộ Tây Tây nhanh chóng gập máy tính lại, mở cửa nhà vệ sinh.

Kết quả, vừa mới mở cửa ra đã nhìn thấy Cận Đông đang đứng trước mặt.

Cận Đông nhìn cô cười tủm tỉm.

“Hello, chào em, chúng ta lại gặp nhau nữa rồi, người đẹp!” Trong giọng nói của Cận Đông có chút phóng đãng không thể kìm chế được.

Lộ Tây Tây chán ghét trừng mắt nhìn anh.

“Đồ biến thái, sao anh lại đứng chắn ở cửa WC nữ chứ, không sợ bị người khác hiểu lầm là lưu manh à?” Lộ Tây Tây tức giận nói.

Cận Đông vô tội xòe hai tay ra, nhún nhún vai.

“Tôi có gì phải sợ chứ, có tên lưu manh nào đẹp trai như tôi ư? Đương nhiên là không có rồi!” Cận Đông nhìn chằm chằm Lộ Tây Tây, cười cười nói.

Anh dường như nhớ tới dư vị những câu mắng người của Lộ Tây Tây.

“Đồ lưu manh… Xem ra người vừa hack máy tính của tôi chắc chắn là em rồi! Thật không ngờ, không những vừa xinh đẹp lại còn tài năng như vậy nhỉ!” Cận Đông nhìn thẳng vào mắt Lộ Tây Tây, nụ cười mang nét sâu xa.

Lộ Tây Tây đá chân một cái.

“Đúng rồi, tôi không những xinh đẹp, hơn nữa còn có rất nhiều tài năng!” Lộ Tây Tây vừa nói, vừa hung hăng đánh ra một quyền.

Lúc cô còn nhỏ đã từng bị trói với Lộ Nam một lần, từ lúc đó, ba cô đã nhìn xa trông rộng, sắp xếp cho bọn cô học một khóa huấn luyện.

Tuy rằng lúc đó cô không học hành nghiêm túc cho lắm, thế nhưng cũng có một chút kỹ năng.

Cô luôn luôn nghĩ rằng, anh trai sẽ bảo vệ cô cả đời này, vì thế mình không cần phải mạnh mẽ.

Đáng tiếc rằng, từ khi Tô Bắc xuất hiện, cô mới phát hiện rằng suy nghĩ của mình sai quá sai rồi.

Cận Đông nhanh nhẹn tránh được cú đá của Lộ Tây Tây, anh vươn mạnh tay ra bắt lấy nắm đấm của Lộ Tây Tây vừa vung tới.

Lộ Tây Tây cảm thấy tình hình không ổn, rõ ràng mình không phải là đối thủ của anh ta.

Cô lập tức mở miệng hét lớn: “Không xong rồi, mọi người mau tới đây xem đi, ở đây có một tên lưu manh dám vào nhà vệ sinh nữ này!”

Lộ Tây Tây dường như hét to nhất có thể.

Lập tức có một đám con gái bu tới, bọn họ chưa hề nhìn thấy diện mạo của Cận Đông, vì thế cầm túi xách đập túi bụi vào người anh.

Cận Đông hoàn toàn chết lặng.

Đây là tình huống gì chứ, cái kiểu vu oan giáng họa này mà cũng có người tin sao!

Anh thật sự so với Đậu Nga còn oan ức hơn nữa!

Nhìn thấy đám người túm tụm lại, trong nháy mắt Lộ Tây Tây đột nhiên giật mạnh tay ra khỏi tay của Cận Đông rồi chạy đi.

Đây là lần đầu tiên Cận Đông bị một người phụ nữ chơi một vố như thế, quả thực là dở khóc dở cười.

Bị một đám phụ nữ vậy lại đánh, anh cũng không động tay đánh lại. Nếu như là người khác bị thương vậy anh cũng không thể giải thích được nữa.

Khó khăn lắm Cận Đông mới giải thích rõ ràng được với đám người đó, nói rằng anh đứng đây đợi bạn gái, mà bạn gái anh đang tức giận vì thế nên mới cố ý nói như vậy.

Đợi đám người kia đi hết, anh mới ngẩng đầu lên thì nhìn thấy Lộ Tây Tây đã đi được một đoạn rất rất xa rồi.

Cô ấy còn dám quay đầu lại lè lưỡi làm mặt xấu lêu lêu anh.

Vào giờ phút này, Cận Đông thật sự không biết nên bày ra vẻ mặt gì.

Cận Đông bất lực lắc đầu, đi về phía sảnh sân bay.

Thôi bỏ đi, có duyên sẽ gặp lại!

Anh sẽ cho cô gái nhỏ này thấy anh lợi hại thế nào!

Ở bên kia, Lộ Tây Tây đang cố gắng thoát khỏi tầm mắt của Cận Đông.

Cô vui sướng chạy đi.

Cô đứng ở sảnh sân bay gọi điện thoại cho Ngọc Lâm.

“Ngọc Lâm, sao cậu vẫn chưa tới thế? Rốt cuộc là có đến đón tớ không đây!” Lộ Tây Tây tức giận nói.

Ngọc Lâm nhẹ nhàng an ủi vị đại tiểu thư này.

“Đây rồi đây rồi! Tớ lập tức tới đây, ngay trước mắt là sân bay đây rồi. Ở đây đang tắc đường mà, cậu chịu khó đợi thêm một chút nhé, tớ sắp tới nơi rồi!” Ngọc Lâm nói xong liền cúp điện thoại.

Lộ Tây Tây trừng mắt nhìn điện thoại, thật sự không còn lời nào để nói.

Không có cách nào khác, ai mượn cô kêu Ngọc Lâm tới đón mình làm gì cơ chứ!

Ngọc Lâm không đáng tin, chuyện này không phải mới xảy ra lần đầu, thôi thì tiếp tục chờ vậy!

Lộ Tây Tây khoác balo máy tính trên vai đi tìm chỗ ngồi, chờ đợi một cách nhàm chán.

Cô đợi khoảng mười phút mới nhìn thấy Ngọc Lâm lững thững đi tới.

Lộ Tây Tây đứng bật dậy.

“Ngọc Lâm, ở đây!” Lộ Tây Tây vẫy vẫy tay, hét to gọi Ngọc Lâm.

Ngọc Lâm nhanh chóng sải bước đi tới.

Lộ Tây Tây kéo lấy tay cô ấy.

“Đi thôi, tớ sắp mệt chết rồi. Tìm cho tớ một cái khách sạn đi, cho tớ nghỉ chân một lát!” Lộ Tây Tây cười nói.

Ngọc Lâm nhíu mày.

“Cậu không định về nhà à?” Ngọc Lâm khó hiểu hỏi.

Lộ Tây Tây lắc đầu.

“Cậu nhìn xem, bây giờ tớ cũng đâu có ở nhà nữa, tạm thời ở trong khách sạn đã!” Lộ Tây Tây nói.

Ngọc Lâm gật gật đầu.

“Được, vậy thì tùy cậu, tớ đi đón người trước đã!” Ngọc Lâm nói.

Lộ Tây Tây giật mình há hốc miệng.

“Hả! Không phải cậu tới đón tớ sao? Tại sao vẫn còn người khác nữa?” Lộ Tây Tây không vui nhìn Ngọc Lâm.

Ngọc Lâm mỉm cười nhìn Lộ Tây Tây.

“Trời ơi đại tiểu thư của tôi ơi, cậu thông cảm cho tớ một chút đi. Dạo này không phải mình mới ký hợp đồng với tập đoàn Lăng Phong sao, bây giờ đã trở thành nghệ sĩ dướng trướng của bọn họ rồi. Bọn họ nói nếu như tớ ký hợp đồng với tập đoàn Lăng Phong thì sau này không chỉ làm người mẫu mà còn có thể cho mình phát triển thêm mảng truyền hình và điện ảnh nữa đó! Mấy năm nay tớ cầu còn không được, cậu cũng không phải không biết mà. Trưởng phòng nói cho mình biết hôm nay tổng giám đốc Cận của tập đoàn Lăng Phong đúng lúc tới Nam Hy, kêu mình đi đón anh ta. Bây giờ mình cũng đã tới muộn rồi, còn phải nhanh đi tìm người ta để nhận lỗi đây!” Ngọc Lâm nói.

Lộ Tây Tây bĩu môi.

“Tình thương mến thương suốt nãy đến giờ, hóa ra không phải là cậu đến đón tớ sao!” Lộ Tây Tây không vui nói.

Ngọc Lâm kéo tay của cô.

“Được rồi, bà nội của tôi ơi đừng có giận mà, tớ gọi điện cho tổng giám đốc Cận trước hỏi xem bây giờ anh ta đang ở đâu, còn cậu có chuyện gì thì lúc về chúng ta nói sau được không?” Ngọc Lâm bất đắc dĩ nói.

Lộ Tây Tây tức giận gật đầu.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT