Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tuy Tô Bắc không hiểu được suy nghĩ của Lộ Nam. Nhưng, cô vẫn ngồi yên ở chỗ đó, để mặc cho Lộ Nam ôm lấy.

Cô không muốn phá vỡ sự lãng mạn này!

Lộ Nam ôm một lúc, mới từ từ bỏ Tô Bắc ra.

Anh đưa tay, vuốt tóc của Tô Bắc, nhìn Tô Bắc đầy tình cảm.

Tô Bắc có hơi mất tự nhiên.

Cô đưa tay ra chạm vào tóc.

“Ờ… Lộ Nam, chúng ta mau về nhà thôi, nếu không ở trên đường cũng không hay lắm, có phải không?”, Tô Bắc nói.

Lộ Nam gật đầu.

“Đúng, chúng ta nên lập tức về nhà!"

Lộ Nam nói có hơi xúc động.

Hiện giờ anh vô cùng muốn ôm lấy Tô Bắc thật chặt, là muốn về nhà, về nhà làm chuyện gì, cũng thuận tiện hơn nhiều.

Khóe miệng Lộ Nam, nở ra một nụ cười gian xảo, anh nhanh chóng khởi động xe.

Tô Bắc không nhịn được vỗ vỗ ngực, bây giờ mà về nhà, thật sự là sẽ thay đổi bất ngờ đó!

Cô ngồi ngay ngắn trên ghế, chỉ sợ Lộ Nam đột nhiên đổi ý, lại dừng xe lại.

Qua một lúc, Tô Bắc thấy Lộ Nam đã bình thường rồi.

Cô đột nhiên hiếu kỳ hỏi.

“Lộ Nam, anh đã nói, đại đa số đàn ông đều là yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên, phụ nữ đại đa số đều là lâu ngày nảy sinh tình cảm, vậy anh có thể nói với em, anh đối với em là thuộc loại nào không?”, Tô Bắc hỏi.

Lộ Nam phanh gấp, sau đó, vội vàng ổn định lại.

Anh lúng túng một lúc.

“Chuyện này…chuyện này…sao đột nhiên em lại hỏi vấn đề này?”, Lộ Nam cười khan, nói.

Anh thấy, mình thật sự đã đào cho mình một cái hố lớn.

Vì, trong lòng anh, yêu từ cái nhìn đầu tiên thì quá hời hợt, còn lâu ngày nảy sinh tình cảm thì thuộc vào tâm cơ quá sâu sắc, sau khi suy đi nghĩ lại, mới xác định được tình yêu, trong đó những nhân tố phức tạp quá nhiều.

Nói chung hai loại này đều không ra sao cả.

Thật ra anh cũng không biết mình sao lại thích Tô Bắc.

Nhưng Tô Bắc trong lòng anh, là độc nhất vô nhị, không thể nào thay thế được!

Lộ Nam nghĩ tới đây, trong lòng có chút e ngại.

Câu hỏi của Tô Bắc anh nên trả lời thế nào đây!

Tô Bắc nghe được lời của Lộ Nam xong, rõ ràng không được vui lắm.

Cô trừng mắt.

“Em như vậy là đột ngột sao? Rõ ràng liên quan tới vấn đề yêu từ cái nhìn đầu tiên và lâu ngày nảy sinh tình cảm là do anh tự chọn trước! Bây giờ em chẳng qua chỉ tiện hỏi một câu, anh đã sợ rồi, lẽ nào thế giới quan tình cảm của anh, tất cả đều không có đạo lý sao!”, Tô Bắc nói vẻ không vui.

Lộ Nam cười một tiếng.

“Vậy thì không đúng rồi! Chỉ có điều, anh thấy hai loại này đều không tốt, yêu từ cái nhìn đầu tiên thuộc loại thấy sắc mới nảy sinh ý định, lâu ngày nảy sinh tình cảm thì thuần tuý thuộc vào cân nhắc tốt xấu, tình cảm anh dành cho em không thuộc loại vòng vèo nhiều như vậy, thật ra, anh chính là thích em, không có nhiều lý do như vậy, đến bản thân anh cũng không rõ rốt cuộc tại sao e lại từng bước từng bước ở trong lòng anh, em có thể hiểu được cảm giác này không? Bắc Bắc”, Lộ Nam vừa lái xe, vừa nói rất sâu sắc.

Tô Bắc có chút không kìm được, bật cười.

Cô vẫn là quá bái phục Lộ Nam, có thể vừa lái xe vừa tỏ tình được, kỹ năng này chắc là phải qua nhiều lò luyện tình cảm đây!

Chỉ có điều, lời của Lộ Nam, cô vẫn tin!

Vì cô cũng bất giác, mà thích Lộ Nam.

Ban đầu, cô không thích Lộ Nam như thế nào, cô rõ hơn ai hết!

Tô Bắc quay người nhìn Lộ Nam, cô nhịn cười.

“Được rồi, anh tập trung lái xe đi, em tin anh, vì em cũng không biết, mình làm sao lại thích anh!”, Tô Bắc nói tới vế sau, có hơi xấu hổ, cô cúi đầu, vẻ mặt hơi ngại ngùng.

Lộ Nam cười, dịu dàng nhìn Tô Bắc, tăng nhanh tốc độ.

Sáng ngày thứ hai, Tô Bắc dậy sớm.

Vì hôm nay là buổi họp báo phim mới của Cố Thiến Doanh, cô phải qua sớm một chút.

Phim lần này của Cố Thiến Doanh, phong cách khác hoàn toàn với lần trước, hoàn toàn thử thách với kỹ năng diễn xuất của Cố Thiến Doanh.

Từ hình tượng một tiên nữ bạch tuyết giáng trần, chớp mắt liền biến thành một hình tượng cô gái mạnh mẽ vì em trai em gái đi học mà từng bước cố gắng cuối cùng trưởng thành.

Nhưng, Tô Bắc có lòng tin với Cố Thiến Doanh.

Cô thấy, Cố Thiến Doanh rất có năng khiếu với mảng diễn xuất này, cơ bản đều có chút tinh thông, rất linh hoạt.

Hi vọng Cố Thiến Doanh lần này, có thể cho cô và khán giả sự ngạc nhiên.

Lộ Nam sớm đã đưa Tô Bắc tới phim trường, sau đó anh mới tới công ty.

Cùng lúc này.

Lộ Tây Tây ăn sáng dưới lầu, một lần nữa gặp Cận Đông.

Lộ Tây Tây thấy người trước mặt, cô chọn cách coi như không thấy.

Cô cúi đầu, ăn sáng trong im lặng.

Cận Đông cười tươi như một đóa hoa.

“Tây Tây, đừng cúi đầu như vậy mà! Em ăn cơm như vậy, tâm trạng sao mà tốt được! Vẫn nên thoải mái tinh thần, chúng ta nói chuyện, như vậy mới có lợi cho tiêu hóa!”, Cận Động cười nói.

Lộ Tây Tây ngẩng đầu, trừng mắt với Cận Đông.

“Nhưng tôi thấy, nhìn thấy anh tôi không chỉ không muốn ăn cơm, mà đồ ăn vào đều rắn cả, khó mà tiêu hóa được anh hiểu không? Nếu như hiểu rồi, thì lướt nhanh!”, Lộ Tây Tây nói mặt không cảm xúc.

Cận Đông hiếu kỳ nhìn cô.

“Tây Tây, xin hỏi lướt nhanh có nghĩa là gì?”, Cận Động mặt đầy vẻ ham hiểu biết.

Lộ Tây Tây nhoẻn miệng cười.

“Anh muốn biết vậy sao?”, Lộ Tây Tây nói.

Cận Đông gật đầu lia lịa.

“Đúng vậy! Nếu không anh hỏi em làm gì!”, Cận Đông nói.

Lộ Tây Tây lạnh lùng nhìn anh ta một cái.

"Nghĩa của từ lướt nhanh ý, chính là anh nhanh nhanh chóng chóng đi đi, đừng có đứng trước mặt tôi làm tôi ngứa mắt!", Lộ Tây Tây không chút kiêng nể nói.

Cận Đông bị cô nói đến nghẹn lời.

Gì chứ, còn có thể giải thích như vậy sao?

Lộ Tây Tây khịt khịt mũi.

"Nhìn biểu cảm không thể chấp nhận được của anh, nên nhanh lên chút đi!", Lộ Tây Tây lạnh lùng nói.

Cận Đông lắc lắc đầu.

"Không! Sáng nay anh có chuyện muốn nói với em, cho nên anh không thể rời đi! Nói xong chuyện này anh mới rời đi!", Cận Đông kiên định nói.

Lộ Tây Tây không hề để ý đến lời nói của anh.

"Anh nói đi, nói xong có thể đi rồi!", Lộ Tây Tây nói.

Cận Đông nghĩ một lúc.

"Là như này, tối qua sau khi ăn cơm xong, Ngọc Lâm đến tìm anh! Cô ấy nói anh đừng có mặt dày theo đuổi em nữa, vô ích thôi!", Cận Đông nói.

Lộ Tây Tây gật gật đầu.

"Cô ấy rất hiểu tôi, đúng vậy, anh cứ mặt dày theo đuổi tôi như thế cũng vô ích thôi!", Lộ Tây Tây lạnh lùng nói.

Cận Đông bất lực, lắc lắc đầu.

"Không phải như em nghĩ, anh muốn nhắc nhở em, cẩn thận với Ngọc Lâm chút, sau lưng em cô ta đều nói những lời không hay về em, em đừng có ai cũng coi là bạn tốt, người ta sau lưng đâm em một dao, em cũng không biết!", Cận Đông cau mày nói.

Lộ Tây Tây sững sờ.

"Sau lưng cô ấy nói những lời không hay về tôi?", Lộ Tây Tây hỏi.

Cận Đông nghĩ một lúc, cuối cùng nói ra sự thật.

"Cô ấy vì muốn anh tránh xa em mà nói em đã thích người khác!", Cận Đông nghĩ lại chuyện đó, nói.

Trái tim Lộ Tây Tây bỗng dưng chùng xuống.

Cô nhìn chằm chằm Cận Đông.

"Cô ấy còn nói gì nữa?", Lộ Tây Tây hỏi.

Cận Đông nhìn thẳng vào mắt Lộ Tây Tây, không thể lừa dối cô.

Anh nghiến chặt răng.

"Cô ta nói với anh, anh thích em, chính là mù quáng, người mà em thích, chính là anh trai Lộ Nam của em! Nói anh chú ý chút, đừng để bị em lợi dụng mà không biết! Cô ta còn nói, cho dù anh và em ở bên nhau, cũng không thể hạnh phúc, vì em không thể từ bỏ người đó!", cuối cùng Cận Đông cũng nói một hơi hết được những gì Ngọc Lâm đã nói với anh.

Lộ Tây Tây sững sờ.

Cô bật cười.

Quả nhiên, Ngọc Lâm đã thực sự hoàn toàn phản bội cô!

Cô nhìn Cận Đông một cách châm biếm.

"Vậy anh nghĩ xem! Anh có phải cũng nghĩ rằng, tôi thích anh trai! Hay là có thể nói, anh nghĩ rằng, Ngọc Lâm đang khiêu khích, cố ý nói như vậy để hãm hại tôi!", Lộ Tây Tây thờ ơ nói.

Cận Đông như hóa đá.

Anh nhìn Lộ Tây Tây, nhanh chóng nói: "Anh đương nhiên nghĩ rằng, cô ta muốn khiến mối quan hệ của chúng ta càng ngày càng trở nên xa lạ, anh cũng không phải người mù quáng, tối qua lúc ăn cơm, ánh mắt em nhìn Lộ Nam, anh liền đoán được ra, em đối với cậu ấy chỉ là tình cảm anh em bình thường!"

Lộ Tây Tây cười lên một tiếng.

"Vậy anh nghĩ sai rồi, giờ tôi sẽ nói rõ với anh, những gì mà anh thấy, tất cả đều không như anh nghĩ đâu, Ngọc Lâm cũng không có ly gián mối quan hệ của chúng ta, cũng có thể cô ấy sau lưng nói về tôi không hay, nhưng những lời cô ấy nói, tất cả đều là thật, tôi thích anh trai mình, có vấn đề gì sao? Nếu không có vấn đề gì, xin mời anh đi cho!", Lộ Tây Tây không chút nể tình nói.

Cận Đông sững sờ.

Anh không biết Lộ Tây Tây là đang giận anh àm nói như vậy, hay là đang nói thật nữa.

Biểu cảm của cô thực sự quá chân thật rồi, anh có chút choáng váng.

Lộ Tây Tây lạnh lùng nhìn Cận Đông.

"Sao? Cảm thấy ghê tởm sao, bị dọa đến sững sờ rồi, sợ sao? Nếu giờ anh không đi, vậy ok! Tôi đi!", nói xong Lộ Tây Tây trực tiếp rời đi.

Nhìn bóng dáng Lộ Tây Tây rời đi, trái tim Cận Đông như bị bóp nghẹt.

Anh không phải vì muốn tốt cho cô mà đến nhắc nhở cô sao?

Sao giờ lại biến thành thế này.

Những lời Lộ Tây Tây nói, là có ý gì?

Cận Đông nghĩ rất lâu, nhưng vẫn không thể hiểu nổi.

Anh sững sờ đứng tại chỗ.

Phim trường.

Cố Thiến Doanh vừa đến liền đi tìm Tô Bắc.

Cuối cùng, tìm thấy Tô Bắc, chưa kịp nói câu nào thì nhìn thấy Tô Noãn đến.

Cố Thiến Doanh biết, cô ta đến thì chắc chắn không phải chuyện tốt.

Cô kéo Tô Bắc, muốn rời đi.

Ai mà biết được, Tô Noãn đã lên tiếng khiêu khích.

"Sao vậy? Chị gái thân yêu của tôi, là người con gái số một của chúng tôi, mấy người muốn làm chuột chui rúc sao? Sao vừa thấy người đã chạy rồi?", cô ta châm biếm nói.

Nói xong, cô ta còn cười lớn.

Tô Bắc dừng bước.

Cô quay đầu, nhìn Cố Thiến Doanh, lắc lắc đầu.

Sau đó quay người nhìn Tô Noãn.

Không ngờ, đã cắt bớt đất diễn của nhân vật nữ N mà miệng của cô ta vẫn giảo hoạt như vậy được, đúng là cao ngạo mà!

Nhìn thấy Tô Bắc và Cố Thiến Doanh dừng bước, Tô Noãn càng kiêu ngạo hơn.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT