Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Tô Bắc nhân cơ hội họ không chú ý đến mình thì dùng ánh mắt để ra hiệu với bảo vệ để nhờ người đó mở cửa cho mình, sau đó, cô cúi người, len vào giữa cánh tay của họ để đi vào bên trong.

Cuối cùng khi những người phóng viên nhìn những cảnh này thì nhất thời không thể giữ được bình tĩnh.

“Tại sao cô ấy có thể đi vào phim trường?”

“Đúng rồi đó, các anh làm như vậy là không được, nhất định phải cho chúng tôi một nguyên do hợp lí!”

“Đúng đó, chúng tôi đã ở đây đợi rất lâu rồi, đến cả cửa cũng đóng lại không cho chúng tôi vào, tại sao người đó vừa đến thì lại có thể đi vào, những người bảo vệ như các anh làm việc như thế nào vậy, các anh có tin là chúng tôi sẽ tố cáo các anh với cấp trên không!”

......

Giọng nói ồn ào lộn xộn của những người phóng viên cứ thế vang lên một lúc lâu.

Tô Bắc không thể quan tâm nhiều như vậy nên đã nhanh chóng đi vào bên trong.

Những người phóng viên đó lại càng thêm phần khích động, họ ra sức để chen vào bên trong, những người bảo vệ dường như không thể giữ lại được những người đó.

Tô Bắc lờ mờ có thể nghe được những người bảo vệ đang cố gắng giải thích cho đám phóng viên đó.

“Các vị, không phải là chúng tôi muốn làm thế này, cô gái khi nãy là nhân viên làm việc trong phim trường của chúng tôi......”

Tô Bắc đi nhanh về phía trước, giọng nói của bảo vệ càng ngày càng nhỏ đi.

Tô Bắc đi đến trước cánh cửa của phòng chờ, thì nhìn thấy Tiểu Lam với vẻ mặt nôn nóng đứng ở cửa.

Tô Bắc nghĩ đến việc mà mình đang nghi ngờ Tiểu Lam nên nhất thời có chút lo lắng.

Nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Lam dường như đang rất quan tâm đến Cố Thiên Doanh!

Nhìn gương mặt đầy sự lo âu của cô ấy có lẽ nó không phải là giả tạo.

Chỉ có điều, trong cái xã hội này biết người biết mặt không biết lòng nên vẫn phải điều tra một chút rồi mới có thể kết luận được!

Tô Bắc nghĩ đến đây thì nhanh chóng đi đến đó.

Cô sai bảo Tiểu Lam.

“Em đi làm việc đi, để chị đi vào bên trong nói chuyện với Cố Thiến Doanh!” Tô Bắc nói.

Tiểu Lam gật đầu với sắc mặt lo âu.

“Chị Bắc Bắc, chị nhất định sẽ giúp Cố Thiến Doanh nhé! Cô ấy mới chưa nổi được bao lâu, chuyện xảy ra như thế này đối với cô ấy mà nói tưởng chừng như là một vết thương chí mạng, về việc lần này, chị cũng biết được rằng trước đây chưa từng có chuyện như vậy xảy ra, những người ác độc đó nếu để cho em biết được là ai đang đứng đằng sau mưu hại Thiến Doanh của chúng ta, em nhất định sẽ không bao giờ đội trời chung với hắn ta!” Tiểu Lam kích động nói.

Tô Bắc khẽ gật đầu.

“Ừm, chị biết em quan tâm đến Thiến Doanh, hiện tại việc này rất phức tạp, em vẫn nên đi làm việc của mình đi rồi để chị khuyên bảo Thiến Doanh cho, cố gắng làm cho tâm trạng của cô ấy phải thật ổn định trở lại!” Tô Bắc nói.

Tiểu Lam gật đầu, sau đó thì rời đi.

Tô Bắc đẩy cánh cửa liền nhìn thấy Cố Thiến Doanh đang ngồi trên ghế sofa và dùng bàn tay đỡ vào vị trí giữa hai đầu lông mày.

Tô Bắc đi vào bên trong, bất lực than thở một hơi.

“Thiến Doanh, chị đến rồi đây!” Tô Bắc nói.

Cố Thiên Doanh nghe thấy giọng nói của cô thì để bàn tay buông xuống, ngẩng đầu nhìn Tô Bắc, khóe mắt của cô ấy vẫn còn đọng lại những giọt nước mắt.

“Chị Bắc Bắc.....” Giọng nói của Cố Thiến Doanh có chút nghẹn ngào.

Tô Bắc thương xót nhìn cô ấy.

“Nha đầu ngốc, em đang khóc đó à?” Tô Bắc nói.

Cố Thiến Doanh khẽ gật đầu.

“Vâng, hiện tại tình hình lúc này em đều đã hiểu rõ nhưng trong lòng vẫn có chút cảm giác buồn bã và tuyệt vọng nên em không thể dồn nén được mà đã bật khóc!” Cố Thiến Doanh uất ức nói.

Những việc này hoàn toàn đều không phải do cô làm, cô từ trước đến nay đều không phải là loại người đó.

Nhưng, có người đã cố ý vu oan giáng họa cho cô nên cô căn bản là không biết phải làm gì tiếp theo!

Cố Thiên Doanh càng nghĩ lại càng buồn bã giống như đang sắp bật khóc vậy.

Tô Bắc vội vàng đi đến và ôm chặt lấy cô ấy.

“Nha đầu ngốc, đừng khóc nữa mà, chị Bắc Bắc biết trong lòng em đang cảm thấy rất buồn, nhưng cho dù buồn thế nào thì em cũng không thể không quan tâm đến bản thân mình chứ, em xem em kìa, khóc đến nỗi gương mặt trở lên nhợt nhạt đi như vậy, làm chị Bắc Bắc thật sự cảm thấy không nỡ lòng!” Tô Bắc không biết phải làm gì cho cô ấy.

Cố Thiến Doanh khẽ gật đầu.

“Em biết chị Bắc Bắc thương em, nhưng việc xảy đến với em như thế này em đã cố gắng dồn nén để không khóc, tự an ủi bản thân mình rằng sự việc này sẽ có chuyển biến tốt hơn thôi, nhưng khi em nhìn thấy từng nhóm từng nhóm phóng viên điên cuồng ở ngoài kia thì lại cảm thấy vô cùng sợ hãi!” Cố Thiên Doanh buồn bã nói.

Tô Bắc nghĩ ngợi một lúc.

“Thiến Doanh à, cứ coi như bọn họ đang cố ý đổi trắng thành đen thì bọn họ cũng không thể làm thay đổi được bản chất con người em, mình trong sạch thì tự mình biết, những vấn đề này thời gian lâu dần rồi bọn họ sẽ hiểu rõ ra thôi, em đừng làm khó bản thân mình nữa, còn nữa, Lộ Nam và Cố Niên Thành không thể nào không giúp em được, em đã ký hợp đồng với họ, em đừng quên rằng họ sẽ cố gắng hết sức để giúp em, nếu không thì, mười một phần trăm cổ phần của em, há không phải là đang đút cho chó ăn sao!” Tô Bắc với giọng điệu không tốt đẹp nói.

Cố Thiến Doanh khịt khịt mũi.

“Chị Bắc Bắc, thực ra thì chị cũng biết mười một phần trăm cổ phần đó em vốn dĩ là không muốn bất cứ thứ gì, cho dù cứ coi như là em đã ký bản thỏa thuận đó thì em cũng không hề quan tâm vì em chỉ muốn dựa vào thực lực của chính bản thân mình để đi đến tận cùng!” Cố Thiến Doanh nói.

Tô Bắc vò đầu cô, không đành lòng nói.

“Nha đầu ngốc, chị biết em rất lương thiện và tốt bụng, vốn dĩ là không muốn dùng mười một phần trăm cổ phần đó để mà giao dịch, nhưng trước mắt thì khó cho em rồi, Lộ Nam và Cố Niên Thành sẽ không chỉ khoanh tay đứng nhìn như vậy đâu, dẫu sao, hai người họ cũng đã đều nhận được sự trợ giúp của em mà, khi họ cần cổ phần thì em lại không một chút do dự mà đưa cho họ sao!” Tô Bắc nói.

giọng nói Cố Thiến Doanh có chút nghẹn ngào, khẽ gật đầu.

“Vâng! Chị Bắc Bắc, em biết rồi, em cũng chỉ hi vọng, mọi chuyện sẽ nhanh chóng êm xuôi! Đạo diễn hôm nay cũng đã không sắp xếp cảnh diễn cho em!” Cố Thiến Doanh uất ức nói.

Tô Bắc bất lực cúi đầu nhìn cô ấy.

“Là bởi vì anh ấy cảm thấy chuyện xảy ra như vậy sẽ làm cho tâm trạng của em xấu đi nên mới cho em nghỉ ngơi một chút, nó không hề liên quan đến chuyện này đâu, bộ phim này là do Lộ Nam đầu tư nên lại dám không dùng đến em sao, cũng có thể là anh ta vì chuyện của em mà có thái độ tồi tệ như vậy thì chị sẽ nói với Lộ Nam đề nghị đổi đạo diễn!” Tô Bắc nghiêm túc nói.

Cố Thiến Doanh ngẩng đầu, ánh mắt ướt đẫm.

“Thật là như vậy ạ?” Cố Thiến Doanh khịt mũi hỏi.

Tô Bắc khẽ gật đầu.

“Nhất định là như vậy rồi, nhân cơ hội này em hãy nghỉ ngơi thoải mái một chút, ngoài bộ phim này ra thì những việc khác em cũng không cần tiếp nhận nữa, đợi sự việc này đi qua, trạng thái của em được ổn định hơn, thì chúng ta sẽ tiếp tục nhận lịch trình! Đến lúc đó sẽ không còn có ai chú ý đến sự việc lần này nữa đâu.” Tô Bắc nói.

Cố Thiến Doanh khẽ gật đầu.

“Được ạ, em sẽ nghe theo lời của chị!” Cố Thiến Doanh nói.

Tô Bắc ôm cô ấy, nhẹ nhàng mỉm cười.

“Được, vậy cứ nhất trí là như vậy nhé! Không cho phép em được buồn bã như vậy nữa, chúng ta sau này sẽ dần tốt hơn thôi! Em đã nghe rõ chưa nè!” Tô Bắc nói.

Cố Thiến Doanh vùi đầu vào tròng lòng của Tô Bắc giống như một đứa trẻ đang phải chịu sự uất ức vậy.

“Chị Bắc Bắc, em muốn đi thăm anh trai của em!” Cố Thiến Doanh nói.

Tô Bắc ngây người trong chốc lát.

Cố Thăng Trạch sao? Hai người họ là hai anh em ruột, bất kể là Cố Thăng Trạch có làm ra việc gì thì hai người họ cũng là người có quan hệ máu mủ ruột thịt với nhau.

Nếu cô ấy muốn đi thăm thì cứ để cô ấy đi.

Tô Bắc khẽ gật đầu.

“Chị hiểu em đang nghĩ về điều gì nhưng nếu em muốn đi thăm vậy thì cứ đi đi nhé, mấy ngày này chị sẽ tìm mấy người vệ sĩ cho em, chị nhất định cần phải bảo đảm vấn đề an toàn cho em, đặc biệt là phải đề phòng đám phóng viên hỗn loạn đó!” Tô Bắc nói.

Cố Thiến Doanh “vâng” một tiếng sau đó cứ như vậy vùi đầu vào trong lòng của Tô Bắc không muốn buông ra.

Tô Bắc không đành lòng nhìn cô nàng nha đầu này.

Cô đã ôm Cố Thiến Doanh rất lâu sau đó mới di chuyển đầu của cô ấy.

“Được rồi, Thiến Doanh à, nếu em đã chọn con đường này thì hãy kiên cường lên, đặc biệt là khi gặp phải chuyện như thế này, Lộ Nam đã giúp em đi điều tra thử rồi, rất nhanh là chúng ta sẽ có thể biết là ai là kẻ phản bội thôi, chị cũng đang nghi ngờ một số người, em cứ ngồi ở đây nhé để chị cũng đi điều tra xem sao, nói không chừng còn có thể có một chút thông tin nào đó!” Tô Bắc nói.

Cố Thiến Doanh ngẩng đầu liếc nhìn cô.

Đôi mắt ngấn nước lộ rõ sự ấm ức vô cùng.

Tô Bắc không đành lòng nhìn cô ấy.

“Em đừng nhìn chị như vậy mà, chị qua đây thăm em nhưng giờ chị phải đi rồi, đợi chút nữa chị sẽ sắp xếp vệ sĩ cho em, đợi đám phóng viên đó tản đi thì sẽ đưa em ra ngoài!” Tô Bắc nói.

Cô nói xong thì nhìn Cố Thiến Doanh một lát sau đó liền quay người rời đi.

Cố Thiến Doanh nhìn chăm chú vào chiếc cửa đang dần được đóng lại, ngốc nghếch nhìn vào một điểm vô định.

Tô Bắc vừa đi ra bên ngoài được vài bước thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc.

“Tô Noãn à, cô cứ yên tâm đi, tôi đã sắp xếp một đám phóng viên đứng ở cổng của phim trường rồi, Cố Thiến Doanh sẽ không rời khỏi đây được đâu. Tô Bắc thì cũng đang cuống cuồng tay chân lên rồi, cô cứ yên tâm đi!”

Tô Bắc cảm thấy có chút khó tin, cô quay người đi đến gần vị trí phát ra âm thanh.

Ở trong một góc, giọng nói của Tiểu Lam trở lên lanh lảnh khác thường.

Tô Bắc nhất thời khó mà tin được người đang đứng trước mặt mình là Tiểu Lam, người khi nãy đã nói ra những câu phẫn nộ thay cho Cố Thiến Doanh.

Tô Bắc có chút tức giận, cô và Cố Thiến Doanh đã tin tưởng Tiểu Lam đến vậy mà.

Cứ coi như là phát hiện ra những điều kỳ lạ của cô ấy thì Cố Thiến Doanh cũng sẽ bảo vệ cho cô ta.

Vậy mà, thật không ngờ được rằng, con rắn độc ẩn nấp trong góc khuất lại chính là cô ta.

Tô Bắc tức giận đến nỗi răng run cầm cập, lần trước dây đai bảo hiểm của Cố Thiến Doanh xảy ra chuyện có lẽ là người đứng trước mặt cô đây sẽ có sự liên quan gì đó!

Còn có, Lộ Nam nói đang nghi ngờ có người đã làm rò rỉ thông tin nên khi đó mới làm cho Diệp Nhiễm trốn thoát được nhanh như vậy.

Đây có lẽ cũng là “tác phẩm” của Tiểu Lam!

Cô ta chính là gián điệp do Tô Noãn sắp xếp ở bên cạnh theo dõi cô và Cố Thiến Doanh!

Thật không ngờ, cô ta lại có thể trốn kỹ như vậy.

Tô Bắc càng nghĩ lại càng cảm thấy căm phẫn hơn.

Cô hận không thể đi ra đó lập tức lật tẩy Tiểu Lam.

Nhưng cô cũng nghĩ đến hoàn cảnh khó khăn trước mắt của Cố Thiến Doanh lúc này cô đã cố gắng kiềm chế điều chỉnh lại những cảm xúc của bản thân mình.

Nói không chừng dựa theo những hoạt động của Tiểu Lam cô có thể tìm ra được một cách giải quyết hiệu quả hơn.

Tô Bắc vừa nghĩ đến đây thì Tiểu Lam vừa tắt cuộc gọi.

Tô Bắc vội vàng lui lại nhanh chóng đi theo hướng đến phòng nghỉ.

Tiểu Lam cất đi chiếc điện thoại, cô ta nhìn xung quanh, sau đó mới thậm thà thậm thụt từ trong góc đó đi ra.

Cô ta hoàn toàn không thể nghĩ được, cuộc đối thoại khi nãy đã bị Tô Bắc nghe được toàn bộ đến từng câu từng chữ.

Cố Thiến Doanh đang ngẩn người ra như vậy thì nhìn thấy cánh cửa đang được mở ra.

Tô Bắc hoảng loạn đi vào.

Cố Thiến Doanh giật mình nghĩ rằng không phải chị Bắc Bắc nói rằng có việc quan trọng cần phải giải quyết hay sao?

Sao chị ấy đột nhiên lại quay lại đây rồi?

Cố Thiến Doanh có chút thắc mắc nhìn Tô Bắc.

Tô Bắc giơ ngón tay ra hiệu im lặng.

“Một lúc nữa bất luận là xảy ra chuyện gì thì em cũng đừng nói gì cả!” Tô Bắc nói.

Cố Thiến Doanh mơ hồ gật đầu.

Tô Bắc vừa ngồi xuống chiếc ghế ở bên cạnh, sau đó thì nói lời an ủi, “Thiến Doanh, em đừng buồn nữa!”

Cánh cửa phòng đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT