Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Nhìn bóng lưng vui vẻ của Tô Bắc, Lộ Nam lắc đầu.

Anh và chủ tịch Nhậm bước ra khỏi Tinh Thần.

Lộ Nam nhìn thấy Tô Bắc lên một chiếc taxi ở đằng xa, nụ cười trên mặt cô tràn ngập hương vị của mặt trời.

Đúng, chính là hương vị của mặt trời.

Nụ cười của cô dường như mang theo một năng lượng tích cực, khiến mọi người muốn lại gần.

Lộ Nam có chút không nhẫn tâm.

Nếu anh nói tổng giám đốc Nhậm về mối quan hệ của Tô Noãn và Cố Niên Thành, vậy thì tất cả sự vui mừng của Tô Noãn sẽ trở nên trống rỗng.

Anh lại có chút không đành lòng, không nỡ để nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt cô trở nên buồn bã đau lòng.

Lộ Nam trầm tư suy nghĩ một lúc lâu, khi nghe thấy tổng giám đốc Nhậm gọi mình anh mới phản ứng lại.

“Tổng giám đốc Lộ, anh đang nghĩ gì thế, tôi gọi anh hai câu anh đều không có phản ứng!” Tổng giám đốc Nhậm mỉm cười nói.

Lộ Nam suy nghĩ một lúc, cuối cùng anh vẫn quyết định nói cho tổng giám đốc Nhậm biết mối quan hệ của Tô Noãn và Cố Niên Thành.

“Tổng giám đốc Nhậm, người phụ nữ tên Tô Noãn vừa nãy, chúng tôi quen nhau, anh biết chứ!” Lộ Nam nói.

Tổng giám đốc Nhậm gật đầu.

“Ừm, tất nhiên là tôi biết, trợ lý mới của tôi mà, có chuyện gì vậy?” Anh ta mỉm cười hỏi.

Lộ Nam lắc đầu.

“Nếu anh nghĩ nó đơn giản như vậy thì tôi nghĩ, tổng giám đốc Nhậm, anh sai rồi. Tô Noãn là vợ của Cố Niên Thành, cô ấy đến công ty của anh để phỏng vấn, có lẽ là không biết mối quan hệ của anh với Cố Niên Thành. Hai người có một mối bất đồng, gần như cả thành phố Nam Hy đều biết. Nếu cô ấy đến công ty của anh làm việc, thân phận bị mọi người biết sẽ không tốt với cô ấy, và với anh cũng không tốt. Tôi khuyên anh nên chuẩn bị trước, đừng để sau khi cô ấy chính thức đi làm mới hối hận!” Lộ Nam thận trọng nói.

Tổng giám đốc Nhậm sững sờ.

“Cô ấy là vợ của Cố Niên Thành, vậy tại sao cô ấy lại phải ra ngoài làm việc? Lẽ nào Cố Niên Thành không nuôi nổi cô ấy sao?” Tổng giám đốc Nhậm không hiểu, đặc biệt là khi nhắc đến Cố Niên Thành, giọng điệu của anh ta rất tệ.

Lộ Nam lắc đầu.

“Nó không phải như những gì anh nghĩ, Tô Noãn cũng có suy nghĩ của riêng mình. Cô ấy là một người độc lập, cô ấy muốn kiếm tiền và tự nuôi sống bản thân mình là không có gì sai. Vì vậy, tôi vẫn tán thành cách làm của cô ấy, nhưng mà, tôi không đồng tình cô ấy đến công ty anh làm việc!” Lộ Nam thành thật nói, câu từ của anh có chút nói đỡ cho Tô Bắc.

Thực ra, đến ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy Tô Noãn bây giờ anh thấy dường như đã thay đổi thành một người khác, hoàn toàn khác so với Tô Noãn trước đây.

Tổng giám đốc nhìn Lộ Nam một lúc lâu, anh ta mới gật đầu.

“Tổng giám đốc Lộ, tôi hiểu ý của anh, tôi sẽ cẩn thận xử lý việc này!” Tổng giám đốc Nhậm nói.

Khi hai người nói chuyện, đã đi đến bãi để xe.

Khi hai người rời đi, thư ký Tiểu Hà bước ra từ chỗ tối của chiếc xe bên cạnh.

Tô Noãn lại còn có một thân phận như vậy.

Xem ra, cô ấy muốn vào công ty là hoàn toàn không thể nữa rồi.

Tiểu Hà rất thích cô gái này, nhưng có vẻ như không có duyên làm việc cùng nhau.

Tiểu Hà lắc đầu, có chút tiếc nuối.

Khi Tô Bắc trở về nhà, trời đã mưa.

Cô vui vẻ nghĩ rằng ngày mai cô có thể đi làm, nhưng ai người mọi thứ đã thay đổi.

Cố Niên Thành nghe báo cáo của Lâm Phong mới biết Tô Bắc đến Tinh Thần phỏng vấn.

Trong lòng anh vã mồ hôi.

Nửa năm trước, vì một số vấn đề kinh doanh, anh với Tinh Thần đã xảy ra tranh chấp, lúc đó cả thành phố Nam Hy đều biết.

Lúc, tâm trạng của Tô Bắc rất tồi tệ, vì đứa bé sắp được sinh ra, tâm trạng của cô không tốt, tính tình nóng nảy. Cố Niên Thành cũng trở nên nóng nảy theo.

Vào lúc đó, anh với Tinh Thần không thể giải quyết được, lúc đó còn ra cả tòa.

Cuối cùng, sau khi anh bình tĩnh lại, mọi chuyện đã không thể cứu vãn được nữa.

Dù sao thì phía sau lưng còn có tập đoàn Thịnh Thế.

Trong công việc, anh không muốn trở thành đối thủ của Lộ Nam. Anh chưa từng phủ nhận thực lực của Lộ Nam.

Mặc dù vậy, anh và Tinh Thần đã hoàn toàn vướng mắc kể từ đó.

Anh cảm thấy, cuộc phỏng vấn hôm nay của Tô Bắc chắc chắn sẽ không thể qua được.

Tổng giám đốc Nhậm của Tinh Thần, về việc dùng người luôn cổ quái và gây khó dễ.

Nhưng mà, tin tức anh nhận được từ Lâm Phong lại là Tô Bắc đã vượt qua phỏng vấn.

Cố Niên Thành gần như cứng đờ người.

Tô Bắc ghét anh quản công việc của cô ấy, nhưng mà bây giờ cô đến Tinh Thần làm việc, anh không thể không quản.

Những người đó bây giờ không biết thân phận của cô, nhưng nếu sau này họ biết, chắc chắn sẽ chèn ép cô.

Anh không muốn cô chịu bất cứ tổn thương nào.

Nghĩ đến đây, Cố Niên Thành bắt đầu suy nghĩ, buổi tối trở về phải làm sao để thuyết phục Tô Bắc từ bỏ công việc ở Tinh Thần.

Lộ Nam và tổng giám đốc Nhậm ăn xong, tổng giám đốc Nhậm cảm ơn Lộ Nam đã nhắc nhở rồi mới rời đi.

Lộ Nam một mình đến thành phố nội thất, giúp Bắc Bắc trong mắt anh xem giường.

Sau khi anh chọn xong giường, khi ra khỏi thành phố nội thất, bên ngoài trời đang mưa.

Anh cau mày, lái xe về nhà.

Đến căn hộ trung tâm thành phố, Lộ Nam không lên căn hộ của mình, mà đi về phía căn hộ của Tô Bắc.

Lộ Nam lên lầu và gõ cửa.

Nghe thấy tiếng kêu đợi ở bên trong, anh yên tĩnh đứng tại chỗ, chờ mở cửa.

Khi cánh cửa mở ra, Tô Noãn nở một nụ cười đứng trước mặt anh.

“Lộ Nam, sao hôm nay anh lại có thời gian tới đây, bây giờ không phải là đang đi làm sao, tại sao anh lại không đi làm vậy?” Tô Noãn ngây thơ hỏi.

Lộ Nam bình tĩnh nói.

“Anh nghe Tiểu Hàn và Tiểu Lẫm nói giường của phòng em có vấn đề, anh đến thành phố nội thất đặt cho em một cái mới. Chắc lẽ chiều nay sẽ được giao đến, đến lúc đó, em nhớ ký nhận!” Lộ Nam nói.

Tô Noãn cảm động nhìn anh.

“Cảm ơn anh, Lộ Nam. Mặc dù em không nhớ được những điều trước kia, nhưng mà anh đối tốt với em, em có thể cảm nhận rõ ràng, thực sự cảm ơn anh!” Tô Noãn cảm động nói.

Lộ Nam mỉm cười, đưa tay xoa tóc cô ta.

“Bắc Bắc, em đang nói cái gì vậy, em vốn dĩ là vợ của anh. Nếu em có thể nhớ rõ mọi chuyện, bây giờ chúng ta nên danh chính ngôn thuận sống cùng nhau. Bây giờ, anh sẽ để cho em chút thời gian để ổn định, mong em cũng cho phép anh đối xử tốt với em hơn, được chứ?” Lộ Nam nhẹ nhàng hỏi Tô Noãn.

Tô Noãn cảm động gật đầu.

“Được, em sẽ dùng cả trái tim để đi cảm nhận tất cả những điều tốt anh dành cho em!” Tô Noãn xúc động nói.

Hai người ngồi trong phòng khách và nói chuyện với nhau.

Nhìn thời tiết bên ngoài, Lộ Nam cảm thấy có chút u sầu.

“Lại mưa rồi, nhìn trời mưa như vậy, tâm trạng của anh rất tồi tệ. Một năm trước, em cũng xảy ra chuyện trong đêm mưa, lúc đó anh như một kẻ điên vậy!” Lộ Nam buồn bã nói.

Tô Noãn nhìn ra cơn mưa ngoài cửa sổ, đôi chân run lên.

Đôi chân này của cô ta đã phải trải qua trăm ngàn đau đớn, mới có thể đứng được như thế này.

Một năm trước, cô ta thấp hơn Tô Bắc một chút. Để có được chiều cao tương đương với Tô Bắc, cô ta đã chọn phẫu thuật để nới rộng khoảng cách giữa xương đầu gối. Như vậy, cô ta có thể cao bằng với Tô Bắc, và thêm khuôn mặt khó phân biệt, chắc chắn sẽ không có ai có thể nhận được ra.

Trải qua cuộc phẫu thuật đau đớn, cô ta mới có thể trở thành như bây giờ.

Thực ra, khi thực hiện phẫu thuật, bác sĩ đã cảnh cáo cô ta rằng sau khi làm xong ca phẫu thuật như vậy sẽ để lại rất nhiều di chứng. Không nói gì khác, chắc chắn rằng chân sẽ bị đau khi trời mưa.

Nói về quá trình phẫu thuật, ngộ nhỡ xảy ra việc ngoài ý muốn, phẫu thuật thất bại, đôi chân của cô ta sẽ một bên cao một bên thấp, bị phá hủy hoàn toàn và trở thành tàn tật.

Nhưng mà cô ta đã may mắn. Sau khi làm phẫu thuật xong, thời gian phục hồi trôi qua, độ dài của hai chân giống hệt nhau, vô cùng hoàn hảo.

Nhưng khi trời mưa, cô ta mới biết nỗi đau này không phải là người bình thường có thể chịu đựng được.

Đêm mưa sau ca phẫu thuật đầu tiên, cô ta lăn lộn trên giường cả đêm, đau đớn không thể ngủ được.

Bây giờ, chân cô ta đã bắt đầu đau.

Nhìn cơn mưa ngoài cửa sổ, còn có vẻ mặt u sầu của Lộ Nam, Tô Noãn nói.

“Thực ra, em cũng không thích trời mưa!” Cô ta nói xong, cúi đầu và bắt đầu trầm lặng.

Lộ Nam ngồi một lúc rồi rời đi. Buổi chiều, anh còn phải đến công ty làm việc.

Phía bên kia, Tô Bắc về đến nhà, vừa xem TV vừa trêu đùa Cố Tử Tô.

“Tiểu Tử Tô, con biết không? Mẹ đã có việc làm rồi, công việc của mẹ rất lợi hại. Công việc của mẹ là do mẹ dựa vào năng lực thực sự của mẹ mới giành được đó nhé!” Tô Bắc vui vẻ nói.

Cô bé dựa vào lòng Tô Bắc và cười khúc khích, như thể chúc mừng cô đã tìm được một công việc mới.

“Tử Tô, Tử Tô, có phải con đang chúc mừng mẹ không!” Tô Bắc mở to mắt, lay người cô bé nằm trong lòng. Cô rất vui mừng và hạnh phúc.

Cố Tử Tô cười không ngừng.

Tô Bắc cười tít mắt.

Cô xem TV một lúc, đang định đi lên lầu để chuẩn bị cho ngày mai đi làm, cô cũng sẽ không quá vội vàng.

Nhưng cô không ngờ rằng khi cô vừa đứng dậy, chiếc điện thoại đã reo lên.

Tô Bắc liếc nhìn, là một số điện thoại lạ.

Nghĩ đến số điện thoại lạ cô nghe ngày hôm qua, là điện thoại của Lộ Nam đã khiến cô vô cùng tức giận, cô có chút không muốn nghe máy.

Nhưng mà, nghĩ đến việc sau này cô ở lại thành phố Nam Hy, không thể né tránh tất cả những số điện thoại lạ được, Tô Bắc liền nghe máy.

Trong điện thoại truyền tới một giọng nói ngọt ngào, Tô Bắc sững sờ.

“Alo, xin chào, có phải cô Tô không? Tôi là Tiểu Hà, người đã phỏng vấn cô hôm nay!” Người phụ nữ có âm thanh ngọt ngào tự giới thiệu trước.

Tô Bắc ngây người.

“Ồ, thư ký Tiểu Hà, cô tìm tôi có chuyện gì vậy? Có phải là muốn nói với tôi ngày mai đi làm cần phải chú ý những điều gì không!” Tô Bắc mỉm cười nói.

Giọng nói của Tiểu Hà có chút khó xử.

“Cô Tô, thật là ngại quá, là như thế này, chiều nay công ty chúng tôi xảy ra chút chuyện, tạm thời không nhận trợ lý nữa, vì vậy...” Tiểu Hà ngượng ngùng nói.

Có vẻ như cô cũng rất ngại ngùng khi nói ra, cảm thấy như đang tự tát vào miệng mình.

Dù sao thì, trưa nay cô mới nói với Tô Bắc ngày mai cô ấy có thể đi làm.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT