Lọc Truyện

Tình Yêu Và Âm Mưu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lộ Nam cười khẩy.

“Trước tiên, cô là vợ của Cố Niên Thành. Thứ hai, tôi kêu cô tìm hiểu tình hình của công ty này không phải là kêu cô tìm hiểu công ty người ta làm cái gì. Tôi muốn cô biết rõ, mối quan hệ của anh ta với Cố Niên Thành trên thương trường. Mối quan hệ thương trường ở thành phố Nam Hy vô cùng phức tạp, khác xa với những gì cô nghĩ. Bây giờ cô tranh luận với tôi những điều này, có tác dụng gì chứ. Người ta không cần cô, chính là không cần cô. Cuối cùng, cô đừng nói với tôi, cô đối xử với người khác như thế nào. Nếu bọn họ biết thân phận của cô, chèn ép cô cũng không hề liên quan gì đến thân phận của cô, cô hiểu không!” Lộ Nam lạnh lùng nói.

Tô Bắc ngây người nhìn Lộ Nam.

“Nghe ý của anh đây là chuyện của Cố Niên Thành, liên quan gì đến tôi chứ!” Tô Bắc khó hiểu.

Lộ Nam cảm thấy rất đau đầu.

“Tô Noãn, rốt cuộc cô có đang nghe tôi nói không. Tôi đã nói rồi, bởi vì cô là vợ của Cố Niên Thành!” Lộ Nam tức giận nói.

Lúc này Tô Bắc mới hiểu ra.

Nếu Lộ Nam không nhắc lại, cô vẫn không muốn đối mặt với vấn đề này. Cô bây giờ là vợ của Cố Niên Thành. Nói cách khác, từ tận đáy lòng cô, cô đều không ý thức được đây là điều mà mọi người đều nghĩ.

Trong thế giới của cô, mối quan hệ của cô với Cố Niên Thành dường như cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè!

Nhìn vẻ mặt thất thần của Tô Bắc, Lộ Nam không thể nhẫn nhịn được nữa.

Tô Bắc gật đầu.

“Ồ, tôi biết rồi!” Cô nói xong, ngây người ngồi xuống ghế sofa trong văn phòng của Lộ Nam.

Lộ Nam không nói nên lời.

“Được rồi, Tô Noãn, cô không còn việc gì khác nữa thì đi đi, đừng để tôi gọi bảo vệ đuổi cô ra ngoài!” Lộ Nam vô cảm nói.

Tô Bắc nghe thấy những lời nói của Lộ Nam, cô đứng dậy.

“Tôi vẫn chưa đòi lại công bằng cho mình, tại sao anh lại đuổi tôi đi!” Tô Bắc rất không phục.

“Vậy được, cô nói đi, cô muốn thế nào!” Lộ Nam không còn gì để nói với người phụ nữ trước mặt.

Tô Bắc chu môi.

“Công việc của tôi là do tự dựa vào năng lực của bản thân mới có được, kết quả bị anh nói vài câu mà không còn nữa. Anh không thấy anh nên bồi thường cho tôi một công việc khác sao?” Tô Bắc ngước cằm, tức giận nhìn Lộ Nam.

Lộ Nam cười khẩy.

“Tôi chỉ là nhắc nhở tổng giám đốc Nhậm mà thôi, sao có thể gọi là làm hỏng công việc của cô được. Cô phải chịu trách nhiệm về lời nói của mình đấy, Tô Noãn!” Lộ Nam lạnh lùng nói.

Tô Bắc bĩu môi.

“Sao tôi không có trách nhiệm, rõ ràng là do anh nói linh tinh, không chịu trách nhiệm về lời nói của mình. Nếu không, sao anh lại nói những điều vớ vẩn đó với tổng giám đốc Nhậm. Nếu anh không nói, công việc của tôi chắc chắn sẽ ổn định. Tôi không cần biết, anh làm mất công việc của tôi, anh phải đền cho tôi!” Tô Bắc nói.

Lộ Nam đưa tay lên trán, anh cảm thấy mình thực sự rất đau đầu.

Người phụ nữ này, thật sự là quá quấy rối!

Nhưng mà, nghĩ đến việc cô thực sự vì lời nói của anh mà đi tìm công việc, hơn nữa, còn không dựa vào thân thế của Cố Niên Thành. Trong lòng Lộ Nam cảm thấy kỳ lạ.

Nếu công việc của cô bị mất và liên quan đến anh, vậy anh đền cho cô là được rồi!

“Cô thực sự muốn để tôi đền bù công việc cho cô?” Lộ Nam hỏi.

Tô Bắc gật đầu.

“Đúng, chỉ cần ngày mai tôi có thể đi làm, có thể dựa vào khả năng của mình kiếm tiền là được!” Tô Bắc chân thành nói.

Lộ Nam suy nghĩ và nói.

“Được, hôm nay cô đi ứng tuyển vị trí trợ lý của tổng giám đốc Nhậm. Vậy thì ngày mai cô tới chỗ tôi cũng làm trợ lý. Hãy xem các thư ký khác xử lý công việc ra sao, đợi Vân Phàm trở về sẽ học theo anh ta, cô thấy thế nào?” Lộ Nam nói.

Tô Bắc lập tức vui mừng.

“Anh nói thật sao?” Tô Bắc ngạc nhiên nhìn Lộ Nam.

“Ừ! Là thật!” Lộ Nam gật đầu.

Thực ra, anh không hề muốn quan tâm đến người phụ nữ trước mặt. Nhưng, không biết tại sao, trên người cô lại luôn mang đến cho anh một cảm giác quen thuộc, khiến anh không thể không làm những chuyện mà bản thân cũng không ngờ tới.

Tô Bắc vui vẻ nhìn Lộ Nam.

“Cảm ơn anh đã đền công việc cho tôi, tôi sẽ chăm chỉ làm việc. Tất nhiên, tôi cũng sẽ cố gắng kiếm tiền, dùng số tiền mình kiếm được để bồi thường bộ quần áo cho anh!” Tô Bắc tự tin nói.

Cô dừng lại một chút, rồi tiếp tục nói.

“Tôi không phải loại người dựa vào người khác, tôi sẽ dựa vào thực lực của bản thân!” Khi Tô Bắc nói, trên mặt cô lóe lên một ánh sáng kỳ lạ.

Lộ Nam không biết tại sao, ánh mắt mình lại bị cô dẫn dắt theo.

Anh “ừ” một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Tô Bắc nhìn Lộ Nam, và đột nhiên cô tò mò hỏi.

“Lộ Nam, anh có thể nói cho tôi biết, Cố Niên Thành và tổng giám đốc Nhậm rốt cuộc là có chuyện gì không? Tại sao tôi đến Tinh Thần làm việc sẽ bị đối xử bất bình đẳng như vậy? Anh không nói rõ cho tôi, rốt cuộc chuyện này là thế nào?” Tô Bắc chăm chú nhìn Lộ Nam và hỏi.

Lộ Nam lạnh lùng nhìn cô.

“Chuyện này, cô nên về hỏi Cố Niên Thành đi! Tôi không tiện nói quá nhiều!” Lộ Nam nói.

Tô Bắc chán nản liếc nhìn anh.

Người đàn ông này, đã không muốn nói thì đừng nói gì hết. Tại sao lại nói một nửa, giữ một nửa, khiến cô rất khó chịu.

Tô Bắc nhìn Lộ Nam đã cúi đầu và bắt đầu làm việc. Cô miễn cưỡng quay người rời đi.

Tô Bắc đi xuống lầu, khi bước ra khỏi cửa công ty, nhân viên bảo vệ sững sờ.

Rõ ràng bọn họ đã ngăn không cho người phụ nữ này vào trong công ty. Tại sao bây giờ cô ấy lại ngang nhiên bước ra từ bên trong.

Lẽ nào, cô ấy biết bay?

Tô Bắc nhìn nhân viên bảo vệ ngơ ngác, cô không thể nhịn được cười.

“Ngạc nhiên chưa!” Tô Bắc cười nói với họ, vui vẻ đi ra ngoài.

Ngày mai, cô sẽ đến đây làm việc.

Dù thế nào đi chăng nữa, đây cũng là công việc đầu tiên của cô sau khi bị mất trí nhớ. Cô không dựa vào dựa bất kỳ ai hết, chỉ là dựa vào nỗ lực của bản thân.

Tô Bắc vui vẻ suy nghĩ. Cô hoàn toàn quên mất cảnh tượng vừa nãy cô đòi công băng với Lộ Nam.

Cô cho rằng nếu không phải Lộ Nam phá hoại công việc của mình, cô vẫn có thể dựa vào thực lực của mình tìm được một công việc hoàn hảo.

Bây giờ, Lộ Nam khiến cô mất một công việc, anh phải đền bù cho cô cũng là điều đương nhiên!

Suy cho cùng, vẫn là do sự nỗ lực của cô đổi lấy được công việc.

Tô Bắc dùng tư duy logic mạnh mẽ của mình không ngừng chứng minh bản thân cô có thực lực, vô cùng xuất sắc.

Sau khi Tô Bắc trở về nhà, đã sắp đến giờ tan làm.

Cô ngân nga, ôm lấy Cố Tử Tô. Bây giờ, cô không cần phải lo lắng không có công việc nữa.

Dù sao đây cũng là đích thân Lộ Nam đồng ý, cô không sợ anh hối hận giữa chừng.

Bởi vì theo sự quan sát của cô, loại người kiêu ngạo và có lòng tự trọng lớn như Lộ Nam sẽ không làm những chuyện tự vả vào mặt mình.

Trừ khi, anh có lý do nào khác không thể tự chủ được, hoặc anh phải có một lý đủ lớn để thuyết phục cô.

Cố Tử Tô dường như cảm nhận được niềm vui của mẹ, cô bé mỉm cười vô cùng dễ thương.

Tô Bắc hôn lên mặt cô bé.

Cô bé ngỡ ngàng rồi đột nhiên cười khúc khích.

Tô Bắc rất vui vẻ, cô cũng cười theo cô bé.

Khi Cố Niên Thành trở về, anh nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Cố Tử Tô hớn hở cười trong lòng Tô Bắc, Tô Bắc ôm Cố Tử Tô, mỉm cười vui vẻ và vô tư.

Cố Niên Thành giật mình.

Lẽ nào tổng giám đốc Nhậm của Tinh Thần vẫn chưa điều tra ra thân phận của Tô Bắc. Chẳng phải anh đã để Lâm Phong nghĩ cách tiết lộ thông tin cho tổng giám đốc Nhậm rồi sao.

Những chuyện như vậy tốt nhất là nên kiểm soát từ đầu. Nếu không càng để lâu càng khó nói.

Nhưng mà, Tô Bắc bây giờ trông rất vui, không giống như không có công việc.

Cố Niên Thành suy nghĩ rất lâu, không biết phải nói như thế nào.

Tô Bắc ngẩng đầu lên, nhìn thấy Cố Niên Thành đang đứng ngây người trong phòng khách, không động đậy.

Cô nhướn mày.

“Niên Thành, anh làm gì vậy, sao lại đứng ngây người ở đó, còn không thay giày nữa!” Tô Bắc hỏi.

Cố Niên Thành cúi đầu xuống, lúc này anh nhìn thấy mình vẫn đang đi giày.

Anh nhanh chóng quay lại và đi thay giày.

Tô Bắc cau mày, có chuyện gì với anh ấy vậy? Cảm giác không đúng lắm!

Cố Niên Thành thay giày, bước vào ngồi bên cạnh Tô Bắc, ôm Cố Tử Tô vào trong lòng.

Cố Tử Tô là một cô bé tinh nghịch, cô bé thấy người ôm mình không phải là mẹ, nụ cười trên mặt cô bé lập tức biến mất.

Cố Niên Thành rất đau lòng!

Anh rõ ràng rất thương yêu cô bé này, nhưng tại sao anh luôn cảm thấy cô bé này rất cảnh giác với anh!

Lẽ nào anh đã làm gì để cô bé nhận thức được rồi?

Cố Niên Thành suy nghĩ về điều đó, nhanh chóng lắc đầu, anh thấy mình thật ngu ngốc khi có thể nghĩ đến những vấn đề như vậy.

Cô bé vẫn còn nhỏ có thể hiểu được gì chứ!

Anh quay đầu nhìn Tô Bắc.

“Noãn Noãn, hôm nay em tìm việc thế nào?” Cố Niên Thành dò hỏi.

Tô Bắc cong môi nói.

“Rất tốt! Cảm thấy cũng không tệ!” Tô Bắc mỉm cười nói.

Cố Niên Thành nhíu mày.

“Là Tinh Thần có phải không? Sau này em sẽ làm việc ở đó đúng không?” Cố Niên Thành hỏi.

Nụ cười trên khuôn mặt của Tô Bắc nhạt dần.

“Anh quả nhiên là biết chuyện em đến Tinh Thần. Nhưng mà, vì một số lý do em đã từ bỏ Tinh Thần, không định đến công ty của họ nữa, bây giờ anh hài lòng chưa!” Tô Bắc nói.

Cố Niên Thành lo lắng.

“Noãn Noãn, em không đến công ty của họ. Vậy hôm nay em tìm được việc chưa?” Cố Niên Thành ngạc nhiên hỏi.

Khi Tô Bắc về nhà, đúng lúc anh có chút chuyện, anh để Lâm Phong về trước.

Vì vậy, anh không biết buổi chiều Tô Bắc còn đến tập đoàn Thịnh Thế.

Tô Bắc nhìn vẻ mặt quan tâm của Cố Niên Thành, sắc mặt cô vẫn rất bình tĩnh.

“Đã không phải là Tinh Thần, anh cũng đừng hỏi nữa. Em đến công ty khác có ảnh hưởng gì đến anh không? Chuyện của em, đặc biệt là trong công việc, em hy vọng sau này anh đừng quản nữa, có được không?” Tô Bắc tức giận nói.

Cố Niên Thành nhìn biểu cảm của Tô Bắc, sắc mặt cô có vẻ mất kiên nhẫn.

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT