Quý Hủ cầm gậy bóng chày một đường rửa sạch cuồng thi vọt thẳng lên lầu hai.
Lối vào siêu thị toàn bộ dùng quầy hàng kệ hàng ngăn chặn, người sống sót trốn sau quầy dùng ánh mắt kinh sợ lại chết lặng nhìn thấy Quý Hủ chạy tới.
Thương trường này là một vòng tròn, Quý Hủ lưu lại cuồng thi chạy như điên trên lầu hai, đem từng con đá văng xuống lầu.
Rửa sạch xong cái đuôi, Quý Hủ quanh quẩn một vòng quay lại cửa siêu thị, xuyên thấu qua kệ hàng nhìn vào bên trong, không thấy được người quen biết, bọn hắn hẳn là chưa chạy tới bên này.
Những vách tường thuỷ tinh cùng kệ hàng cũng không ngăn được cuồng thi, siêu thị này từng bị công phá nhiều lần, mỗi lần chết đi không ít người.
Lúc đó Quý Hủ dựa vào phòng riêng mà hắn từng chút gia cố, sau làn tập kích đầu tiên sống sót, người may mắn cùng trốn trong phòng cũng đều sống sót. Chính vì vậy người vây xung quanh hắn ngày càng nhiều, cuối cùng đại bộ phận người lựa chọn cùng hắn rời đi.
- Xin hỏi một chút, nơi này có ai tên là Tần Nghiễn An hay không?
Một mảnh im lặng, không ai trả lời hắn, cũng không ai thả hắn đi vào, lạnh lùng nhìn lên cuồng thi lại chen chúc đi lên.
Quý Hủ kêu một tiếng:
- Tần Nghiễn An, anh có ở đây hay không?
Được, không trả lời tức là không có.
Quý Hủ chạy xuống thang cuốn, rời khỏi thương trường.
Quý Hủ vừa vòng qua đầu xe, liền nhìn thấy máu tươi đầy đất, trên cửa xe có dấu tay máu, một đám cuồng thi vây quanh một thi thể cắn xé.
Quý Hủ nhẹ chân nhẹ tay mở khóa, động tĩnh vẫn hấp dẫn cuồng thi, hắn nhanh chóng lên xe, còn tặng hai viên thạch anh, thân xe bị xung kích run rẩy một trận.
Mèo con ngao ô một tiếng, hai tiểu móng vuốt không ngừng múa may, còn thường thường chỉ vào cửa xe.
Quý Hủ vội vàng lái xe:
- Tôi đã biết, có người xấu muốn trộm xe, kết quả bị quái vật làm thịt.
Mèo con cáo trạng xong lại tiếp tục ăn cơm.
Quý Hủ lái xe sang đường khác, bị xe hỏng ngăn đường lại phải rẽ sang đường bên cạnh.
Khi hắn nhìn vào kính chiếu hậu, chợt sửng sốt trên nóc xe của hắn không biết khi nào thì hiện lên một con mèo tam thể, nhìn hình thể thật cao, tuyệt đối là mèo dị hóa trưởng thành!
Quý Hủ:
- !
Hắn liếc nhanh qua mèo con, mèo con còn đang vui vẻ ăn cơm, hoàn toàn không biết tân gia trưởng của mình đang khẩn trương như thế nào.
Kính chắn gió xuy một tiếng, Quý Hủ vừa nhìn qua liền tiếp xúc ánh mắt một con mèo dị hóa toàn thân tối đen.
Ánh mắt nó hung ác, lộ ra răng nanh, nằm ngang trên kính chắn gió, móng vuốt còn lưu lại ba dấu móng vuốt trên kính chắn gió vốn đã được gia cố!
Nóc xe đông một tiếng, có vật gì rơi lên trần xe.
Quý Hủ:
* * *
Kháo, hắn bị đàn mèo dị hóa bao vây!
Quý Hủ chỉ có thể dừng xe.
Mèo con nhìn thấy mèo đen, có chút hung phấn, bò đi ra muốn vươn tiểu chân ngắn đi sờ vào con mèo lớn bên ngoài.
Động tĩnh bên này hấp dẫn cuồng thi, Quý Hủ ôm mèo con, mèo đen tránh ra một khe hở cho hắn lái xe đi về phía trước.
Từng con mèo dị hóa đu bám trên xe, có con dùng móng vuốt mở sọ não cuồng thi sau đó đuổi theo xe tải chạy như điên.
Quý Hủ cảm giác mình cần xong, nhiều mèo dị hóa như vậy hắn hoàn toàn làm không qua.
Mèo đen vỗ vỗ thuỷ tinh giơ móng vuốt chỉ vào một phương hướng.
Quý Hủ cũng không biết mèo dị hóa muốn mang hắn đi chỗ nào, trên xe treo đầy mèo dị hóa, muốn bỏ cũng không xong, chỉ đành theo mèo đen chỉ dẫn càng chạy càng xa, thẳng tới khi lái vào một nhà xưởng bỏ hoang.
Cỏ dại bên trong đều là màu đen, nơi này tuyệt đối bùng nổ sự kiện xâm lấn diện tích thật lớn, bằng không sẽ không có vật chất hắc ám nồng đậm như vậy.
Xe chạy tới trước một loạt nhà xưởng.
Mèo dị hóa nhảy xuống đất, đứng thẳng đi tới, đem xe vận tải vây quanh.
Quý Hủ:
* * *
Vì giữ mạng, hắn chắc chắn sẽ không xuống xe.
Có mèo dị hóa đi vào nhà xưởng, rất nhanh lại có mèo dị hóa đi ra, trong đàn mèo thân cao đều ở 1m60, một nhân loại thân hình cao lớn anh tuấn khôi ngô hỗn bên trong thật dễ dàng nhận ra.
Quý Hủ:
- !
Quý Hủ không nghĩ tới, Tần Nghiễn An lại đang ở chỗ này!
Tần Nghiễn An cũng nhìn thấy Quý Hủ, hắn lướt qua đàn mèo, lập tức đi tới bên cửa xe.
Nhìn Quý Hủ làn da trắng nõn, quần áo sạch sẽ, còn có một xe vận tải trong tay, hiển nhiên quả thật không sai, là hắn quá lo lắng.
Quý Hủ hạ cửa kính xe, phi thường cẩn thận:
- Tại sao anh lại ở chỗ này?
Cho dù đi ra tìm hắn, cũng không tới nỗi đi tới tận nơi này tìm đi?