Phan Huân dừng xe tại một con đường tương đối vắng vẻ chỉ có vài con zombie.
Bọn họ khoát lại áo ngoài, mang súng vào người rồi bước xuống xe.
Danh Yển cũng vội vàng xuống theo.
Lục Tử Tự bắt gặp ánh mắt Tần Thương, cậu ta hiểu ý, quay sang hắng giọng nói với Danh Yển:
" Nè nè, cậu muốn đi đâu hả, người thì yếu như gà, cậu mà đi theo thì chúng tôi còn phải bảo vệ cậu nữa đấy.
Nói không chừng vừa ló đầu vào siêu thị đã bị zombie xé nát."
Cậu ta lướt mắt lên xuống người Danh Yển một lượt, vỗ vai cậu bạch bạch:
" Da thịt tươi ngon này của cậu chắc chắn mấy con zombie đó thích nhất, nhanh nhanh ngồi vào xe, nhớ khoá kĩ cửa.
Không phải tôi khoe khoang chứ, xe bọc thép này của đại ca chắc chắn vô cùng, cho dù có bị zombie bao quanh cũng không hề hấn gì, trừ khi cậu tự mình chui ra thì chắn chắn an toàn khỏi bàn".
" Với lại cậu an phận mà chờ tại đây, nếu bọn tôi trở về mà thấy xe không còn thì cậu chết chắc".
Lục Tử Tự còn muốn ba hoa nói vài câu nhưng bị Tần Thương liếc một cái, cậu ta cười hề hề đẩy mạnh Danh Yển về hướng cửa xe.
Danh Yển chỉ đành chui lại vào trong xe, khoá kĩ cửa nhìn bọn họ dần đi xa.
Trước khi đi còn tiện tay giết hết mấy con zombie xung quanh.
Danh Yển chống nạnh, cậu yếu tự cậu cũng biết, tên Lục Tử Tự này có cần phải nói rõ ràng ra như thế không chứ.
Ở trên xe cũng tốt, lỡ như cậu đi theo bọn họ vào siêu thị mà zombie thì đông nghẹt, lúc đó có sơ suất gì chắc cơ thể nhỏ bé này của cậu cũng không đủ để cho zombie tráng miệng nữa á.
Danh Yển ngoan ngoãn ngồi trong xe chờ bọn họ quay về, cậu cũng không thảnh thơi.
Đôi mắt luôn chú ý động tĩnh ở bên ngoài xe, phòng khi có nguy hiểm còn có thể nhanh chóng ứng phó.
Mặt trời lên cao rồi bắt đầu ngã về tây, trong buồng xe nhiệt độ bắt đầu giảm.
Danh Yển hướng mắt về phía mà nhóm người Tần Thương rời đi nhưng mãi cũng không thấy bóng dáng của bất kỳ ai quay về.
Trước khi họ rời đi, Danh Yển còn nghe Phan Huân nói chậm nhất là buổi trưa sẽ quay về.
Bây giờ đã là buổi chiều, mặt trời cũng sắp lặn đến nơi rồi nhưng bọn họ vẫn chưa trở lại.
Tâm trạng của Danh Yển hơi nôn nóng, cậu đắn đo suy nghĩ mãi mới nhảy lên phía ghế lái khởi động xe chạy về hướng bọn họ rời đi.
Tuy gặp nhau không bao lâu, Tần Thương thì lúc nào cũng hung dữ, bọn Lục Tử Tự lại vô cùng thiếu đánh nhưng Danh Yển cảm thấy họ không hung ác giống như trong nguyên tác miêu tả.
Vả lại, để cậu cùng với chiếc xe này một mình đi tìm căn cứ Chu Bắc thì không biết đến ngày nào tháng nào mới đến nơi.
Lúc nãy cậu có nghe bốn người bàn bạc về việc đi siêu thị, chỉ cần lái xe khỏi con đường vắng này sau đó rẽ qua hướng tay phải, đến cuối con phố sẽ thấy một quảng trường nhỏ có sân trống trải, siêu thị nằm bên trái quảng trường.
Danh Yển cẩn thận đánh tay lái tránh né vài chiếc xe rải rác trên đường và mấy con zombie đang đi lang thang, mấy con zombie bình thường không đuổi kịp tốc độ của xe.
Càng đến gần siêu thị zombie càng đông.
Cậu vừa lái xe vừa quan sát khắp nơi tìm kiếm bóng dáng của bọn họ.
Xe bọc thép rắn chắc được cậu tận dụng hết cỡ để đâm mấy con zombie chắn giữa đường.
Zombie nghe thấy tiếng động cơ bắt đầu hướng về hướng chiếc xe.
Tim Danh Yển đập liên hồi, tay còn hơi run nhưng không dám lơ là.
Tầm mắt của cậu đã thấy được toà nhà siêu thị đằng trước, tiếng rít gào của zombie không ngừng lọt vào tai.
Danh Yển lái xe nhanh hơn, trước cửa siêu thị quá đông zombie, bên trong còn đông hơn như thể zombie đều tập trung hết về đây.
Không có cách nào dừng xe, nếu dừng lại cả cậu và xe đều sẽ bị đám zombie này nuốt chững.
Danh Yển cắn răng chuyển tay lái quay đầu xe, tăng tốc bỏ lại đám zombie phía sau.
Chiếc xe rẽ vào một con đường khác nhỏ hơn, liên tục rẽ hướng hai ba lần, đâm chết khoảng chục con zombie cuối cùng Danh Yển cũng nhìn thấy cổng sau của siêu thị.
Đúng là thật may mắn, toà nhà siêu thị này có 8 tầng, khá là cao, cách một khoảng xa vẫn còn thấy thấp thoáng biển quảng cáo được treo tên tầng cao nhất của siêu thị.
Danh Yển nhìn theo biển quảng cáo, chọn đường khác để lái, phán đoán hướng để đi đến gần hơn, cuối cùng thì cũng lái xe đến cửa sau của siêu thị.
Không hiểu tại sao zombie lại tập trung hết về phía trước siêu thị, phía sau này chỉ có vài con đều đã bị Danh Yển dùng xe đâm chết.
Cậu nhìn qua cửa kính của xe quan sát xung quanh.
Siêu thị này không tính là lớn, chỉ có diện tích vừa vừa bởi vậy phía sau này chỉ có một cánh cửa thoát hiểm bằng sắt cách mặt đất tầm một mét, phía dưới có một chiếc cầu thang bằng kim loại dẫn lên trên.
Danh Yển cầm cây gậy bóng chày vừa lấy từ không gian dự định xuống xe tìm bọn họ.
___________
Cở nì wifi ở nhà bị khìn hay sao ấy, vô wattpad mà nó load nhìn phát chán [email protected]@.