Cô nhìn sâu vào trong mắt anh, nói từng chữ, “Thật xin lỗi, em đã để cho anh đợi lâu!”
—————————
“Em vội vàng đi bức bách chính mình phủ nhận quan hệ của chúng ta, em coi đây là cơ sở, nghĩ hôn nhân của chúng ta sẽ như một giả thiết bi kịch hôn nhân, sau đó lại một lần nữa bắt buộc chính mình phủ nhận anh… Dường như, cuộc sống của em đều được anh cẩn thận sự bảo vệ, nhưng em lại không quan tâm thậm chí nhìn anh một lần.”
Cô dừng lại một chút, dơ tay, vuốt ve mặt anh, da anh trắng nõn bóng loáng, mặt anh trời sinh hoàn mỹ xinh đẹp, lại đồng thời có khí chất vương giả bẩm sinh, khiến cho anh giống như một vị thần. Không có ai dám hưởng thụ anh vuốt ve, trừ cô. Ánh mắt anh như chim ưng lẳng lặng nhìn chằm chằm cô có chút mê hoặc, anh nghĩ, cuộc nói chuyện tối nay, làm anh cực kỳ vừa lòng, nhưng anh có thể càng vừa lòng hơn. Anh bất động thanh sắc, chờ cô, một lần trả hết nợ. Cô chậm rãi ngồi thẳng người trong ngực anh, tay nâng mặt anh, ngửa đầu, nhẹ nhàng ngậm chặt môi của anh. Nhẹ nhàng chậm liếm trên môi mỏng của anh.
“Kỳ thật, anh cũng không có hiên ngang lẫm liệt như, ít nhất, có rất nhiều lần, anh đã không nhịn được vụng trộm nhìn em, muốn hôn em như vậy, chỉ là, anh không dám.”
Cô kéo anh ra một chút, để cô có thể nhìn rõ ràng biểu tình của anh, cô nhìn anh nói, “Mà hiện tại, em làm như vậy, nếu anh cảm thấy không còn tức giận, hiện tại liền là thời điểm tốt nhất—— nói cho em biết. Nếu không, coi như anh im lặng là đồng ý rồi….”
Cô còn đang muốn nói, liền bị đột nhiên bóng đen bao phủ, sau đó, môi bị ngậm vào trong miệng của anh. Nụ hôn của anh, không giống như của cô, nụ hôn của anh, hoàn toàn toàn là phương thức của một người đàn ông, người đàn ông đối với người phụ nữ mà dây dưa.
“Không tức giận? Em không thể biết anh muốn như thế nào đâu!”
Giờ phút này, ánh mắt của anh mị hoặc, đa tình, gắt gao nhìn cô. Dịch Tân vốn là cao thủ, giờ phút này, lại muốn dụ hoặc cô, liền từng bước một kéo cô vào tình dục. Tân Hoành hoàn toàn không phải đối thủ của anh, chỉ là ánh mắt anh, cũng đã đủ để cho cô toàn thân khô nóng, rung động. Nàng ngửa đầu, để nụ hôn của anh rơi xuống, môi của anh, mỗi một lần, đều khiêu khích cực hạn, trên da thịt cô lưu lại những dấu hôn đỏ hồng. Cô nhịn không được, nhẹ nhàng rên rỉ. Không khí dần dần có chút không thể khống chế, tại phòng bếp, không khí kiều diễm lan rộng. Mãi đến cô cảm giác mát trước ngực, tay anh đã luồn vào trong áo cô, trực tiếp chạm đến bầu ngực mềm mại, cô đột nhiên hồi phục chút lý trí. Có chút vô lực đè đôi tay đang bóp nặn trước ngực, cô nhìn anh khẽ lắc đầu, “Chúng ta trở về phòng.”
Đầu của anh lại vẫn chôn ở cổ cô, tùy ý gặm nhẹ, động tác cũng chưa ngừng chút nào, thậm chí còn chế trụ tay kia của cô, còn dùng lực xoa nhẹ bầu ngực mềm mại. Cô thở khẽ. Thanh âm của anh có chút trêu tức vang lên, “Không cần trở về phòng, trong phòng có thể làm, ở đây cũng có thể làm.”
Dịch Tân là một một người đàn ông, đương nhiên, anh cũng có tính tư bản, tài phú, địa vị, diện mạo, tài trí, mỗi một mặt, Dịch Tân đều có thể hoàn mỹ đem mọi tư thái làm nổi bật đến mức tận cùng. Vì vậy lúc Dịch Tân còn độc thân, chỉ cần động ngón tay sẽ có vô số mỹ nữ ùn ùn kéo tới. Lúc đó, không có chơi đùa? Tân Hoành là một người phụ nữ, cô muốn, nếu ở phòng bếp… Về sau khẳng định cả đời cô cũng không dám lại đến đây rồi. Cô ngoan cường bắt lấy cánh tay đang làm loạn của anh, kiên quyết cự tuyệt. Anh lúc này mới tranh thủ lúc rảnh rỗi từ trước ngực cô ngẩng đầu lên, mị hoặc nhìn cô. Thần thái như vậy, đủ để cho cô thần hồn điên đảo. Cô miễn cưỡng bảo vệ lý trí sắp tan vỡ, nhìn anh lắc đầu. Dịch Tân cười, mị hoặc, xinh đẹp, giọng nói của anh mang theo tình dục mà khàn khàn, “Thật sự không cần?”[diedanlequydon.com]
Tân Hoành chỉ cảm thấy xương cốt của chính mình đều mềm nhũn, nếu không phải hai mươi năm cô luôn trọng truyền thống mỹ đức, cô nghĩ, cô nhất định không có khả năng bây giờ còn kiên quyết lắc đầu với anh. Trên mặt Dịch Tân khoa trương làm biểu tình thất vọng, “Vậy được rồi, trở về phòng làm. Nhưng mà…”
Tân Hoành nghe anh nói, thần kinh căng thẳng lúc này mới buông xuống, lại thấy anh dừng lại, nháy mắt cô lại cảnh giác, “Cái gì?”
Anh ái muội cười, cúi đầu, môi gần như muốn ngậm chặt tai cô thổi hơi… Tân Hoành mặt bỗng ửng hồng.
“Ừhm?”
Anh tiến đến gần môi cô, hỏi lại. Cô xấu hổ tránh đi ánh mắt nóng bỏng của anh, do dự. Lúc này anh đối với cô trái lại hoàn toàn không có kiên nhẫn, thấy cô không đáp, chỉ như giúp anh quyết định, “Vậy thì ở trong này đi!”[diedanlequydon.com]
Anh nói xong, đã vén váy của cô lên. Cô cả kinh, nắm chặt tay anh, kinh hoảng nhìn anh, mạnh mẽ gật đầu. Cô như bị kinh sợ, như nai con lấy lòng anh, anh nhìn cô, yêu thương cười, cúi đầu, trên môi cô lại là một phen trằn trọc, lúc này mới ôm lấy cô, đi nhanh trở về phòng.
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!