Truyện Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi. Truyện One chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! Đây là bộ truyện đồng cốt ra chương nhanh, cả nhà không phải chờ chương. Bảo đảm cực hay, không phải hối hận mất thời gian, yêu truyen.one luôn từ đây! Mùa hè năm
...
�ó, cô vừa mất đi sự trong trắng của người con gái, vừa bị vị hôn phu của mình phản bội. Sau đó, cô đột nhiên biến mất. 5 năm sau, cô cùng đứa con thiên tài trở về nước. Tiểu Bảo tham gia cuộc thi đàn piano, đâu ngờ rằng, con trai cô lại có kế hoạch tìm cha ruột của mình. “Máy quay quay sang bên này, chọn góc cho con đẹp trai chút ạ! Con tên là Đường Bảo, mami của con là Đường Tư Vũ - một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp! Năm nay con bốn tuổi rưỡi. Ai có ngoại hình trông giống con và có khả năng là cha của con thì hãy liên hệ với con nha!” Cậu bé còn không quên nhìn vào ống kính tiếp tục nói: “Daddy, con đợi daddy nhé!” Đằng sau cánh gà, có một người phụ nữ đang nổi giận. Vài ngày sau, có một người đàn ông tìm đến tận nhà, tự xưng là cha của đứa nhỏ. Đường Tư Vũ nhìn người đàn ông cao to, khôi ngô tuấn tú này giống y hệt con trai mình, cô liền trở nên tức giận. Tên khốn nạn 5 năm trước cưỡng bức cô chính là hắn ta? Trích: Khu biệt thự cao cấp. Người đàn ông trẻ tuổi vừa bước ra từ nhà tắm, thân hình với vòng eo rắn chắc chỉ được che bởi một chiếc khăn, tràn đầy sự nam tính như Western Apolo vậy. “Đáng chết.” Một tiếng nguyền rủa thốt lên, người đàn ông cúi gằm mặt, nhìn vào phản ứng trên cơ thể của anh ta, một gương mặt hết sức khó chịu và bực bội. Anh ta nhấc điện thoại lên và gọi cho người trợ lý của mình: “Mau tìm cho tôi một người phụ nữ vào đây.” “Ông chủ, sao tối nay ông lại có hứng thế?” “Uống nhầm đồ ở quầy lễ tân, nhanh lên.” Giọng nói trầm mặc ấy dường như đã không còn khó chịu nữa. “Vâng, lên ngay đây ạ.” Rõ ràng là đến đây chỉ để du lịch, vậy mà đột nhiên lại bị lạc đường. Điều càng bực mình đó là, điện thoại cô hết pin, đi nửa đoạn đường rồi mà đến hình bóng của một con ma cũng không thấy. Thời điểm đó cô cũng không hề hay biết mình đang đi vào khu biệt thự sa hoa kia. Cô chỉ có thể lựa chọn con đường duy nhất là đi thẳng về phía trước, cuối cùng một căn biệt thự tráng lệ với những bức tường vàng kim dưới màn đêm xuất hiện, cô vỡ òa trong hạnh phúc vì nghĩ rằng mình sắp được cứu sống rồi. Mặc dù căn biệt thự ấy nhìn thì cao sa tráng lệ, tuy nhiên để trở về khách sạn của mình thành công, cô đã không ngại mạo hiểm bước vào. Cô ấn chuông. Một tiếng chuông reo lên. Cô ấy ngẩn ngơ một lúc rồi nghĩ rằng chủ căn biệt thự này quả thật rất giàu có. Bước vào đại sảnh sang trọng như một cung điện, Đường Tư Vũ liền hỏi: “Có ai không?” Không một ai trả lời cô, không thể như vậy được! Đèn sáng lên, rõ ràng có người đã mở cửa cho cô, căn biệt thự này chắc chắn có người đang ở. Lẽ nào ở trên tầng? Đường Tư Vũ từng bước từng bước đi lên, cô nhìn thấy hướng phòng ngủ chính có ánh đèn phát ra. Cô căng thẳng, lo lắng đến mức liên tục nuốt nước bọt. Cô đã bị lạc nửa tiếng đồng hồ rồi. Nếu như tiếp tục không tìm được người hỏi đường, có lẽ đêm nay cô sẽ phải ngủ ở ngoài cả đêm mất. “Is there anyone here? Có ai ở đây không?” Cô ấy vừa hỏi vừa chậm chậm tiến vào căn phòng kia. Bỗng chốc. Một lực mạnh kéo tay cô vào phòng. Vài giây sau, đèn trong phòng đột nhiên tắt. “Ai vậy? Anh muốn làm gì?” Đường Tư Vũ hoảng loạn hét lên, lúc này cô ngay lập tức sử dụng tiếng Trung. “Im miệng.” Giọng khàn khàn của anh ta bỗng vang lên. “Sao anh lại tắt điện đi?” Đường Tư Vũ tiếp tục hỏi. Lẽ nào gặp phải một tên biến thái giết người? Anh ta muốn giết cô? “Tôi không muốn nhìn bộ dạng của cô.” Người đàn ông lạnh lùng thốt lên.