Thấy dáng vẻ co được dãn được của Đường Hoan ngày hôm nay, Lê Mỹ Mỹ và Đường Vãn Tình đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy cô thay đổi không ít. Nếu như trước đây cô từ sớm đã liều mình với họ, nào giống như bây giờ bình tĩnh thỏa hiệp nói chuyện như vậy? Điều khiến họ không thoải mái chính là cô bây giờ sống tốt hơn so với họ rất nhiều, còn Đường Kha Thành luôn âm thầm thăm dò Đường Hoan, đôi mắt sáng lên khi nhìn vào cô. Khi bầu không khí đang ở trong giai đoạn căng thẳng, người quản gia đột nhiên xuất hiện nói một câu: “Ăn cơm thôi.”
Đường Hoan chọn vị trí ngồi cách xa họ, không thích lại gần về phía họ, tránh ảnh hưởng tới khẩu vị. Còn Đường Kha Thành thấy cô giống như đang tránh tà vậy, có chút không hiểu, lên tiếng hỏi: “Hoan Hoan, sao ngồi xa như vậy? Con có gắp thức ăn được không?”
“Không sao.” Gắp lên một miếng thịt kho rồi bỏ vào miệng, thấy ánh mắt đầy hận thù của Đường Vãn Tình, tâm trạng bỗng nhiên không tốt, “Con không thích không khí quá ô nhiễm, tốt nhất vẫn nên ngồi xa một chút.”
Câu nói này của cô mang tính sát thương, một mũi tên trúng hai đích. Sắc mặt của Đường Vãn Tình và Lê Mỹ Mỹ trong nháy mắt liền thay đổi.
“Cô….”
Đường Vãn Tình tức giận, Lê Mỹ Mỹ vội giữ tay cô lại, lắc đầu ám chỉ không nên động chân động tay. Giận dữ trừng mắt nhìn Đường Hoan, cuối cùng đành ngậm ngùi nhịn lại cục tức, nếu như không phải vì Đường Kha Thành cũng đang ở đây, cô nhất định sẽ xé rách miệng của người phụ nữ này.
Đường Hoan ngước mày, đáy mắt có chút nghi ngờ, xem ra cô đã đoán đúng, Đường Kha Thành gọi cô quay về quả nhiên là có mục đích. Liếc mắt nhìn Đường Vãn Tình rồi lại cúi đầu ăn cơm, hiếm khi có cơ hội chọc tức hai mẹ con Đường Vãn Tình, cô tất nhiên phải chọc cho hả giận rồi. Không thể không thừa nhận có tiền có quyền thật tốt, cho dù có không thích cô cũng phải giả bộ mỉm cười với cô.
Ăn được tới nửa bữa, Đường Kha Thành ngẩng đầu nhìn Đường Hoan, ông nói: “Hoan Hoan, dạo gần đây trong tay bố có một hạng mục quan trọng muốn giao cho Đoạn Thị, con quay về nói Kim Thần một câu, để họ hợp tác với Đường Thị.”
Nối sau câu nói của ông, cả Lệ Mỹ Mỹ và Đường Vãn Tình đều hướng ánh mắt về phía cô. Cánh tay đang cầm đũa bỗng sững lại, thầm cười trong lòng, hóa ra gọi cô về đây chính là vì mục đích này đấy à! Nuốt hết thức ăn trong miệng, chậm rãi dùng khăn lau miệng, dưới ánh mắt chờ đợi của họ, Đường Hoan thẳng thừng từ chối: “Con không đồng ý.”
Sau vài giây sửng sốt, Đường Kha Thành đập mạnh xuống bàn, tức giận nói: “Con nói cái gì?”
Đường Hoan nhún vai, không sợ chết mà nói: “Con nói con không đồng ý, bố muốn bàn chuyện làm ăn với anh ấy thì tự tới tìm anh ấy nói chuyện, con không thể giúp đỡ bố chuyện này được.”
Không nói tới chuyện trước đây Đường Kha Thành đã đối xử ra sao với hai mẹ con cô, dựa vào mối quan hệ hiện tại giữa cô và Đoạn Kim Thần, cho dù có nói anh cũng sẽ không giúp, đã biết trước kết quả là vậy, tại sao còn phải giúp ông? Cô không phải thần thánh phương nào, cũng không thể quên đi những tổn thương mà ông đã từng gây ra cho hai mẹ con cô.
“Con….” Đường Kha Thành tức giận, cánh tay run rẩy chỉ về phía Đường Hoan, “Được lắm, gả đi rồi, mọc cánh rồi, đến lời của bố cũng đều không nghe nữa rồi.”
“Bố?” Đường Hoan như vừa nghe nhầm thì phải, cười lạnh nói: “Người như ông xứng đáng làm bố của tôi sao? Chẳng phải ông chỉ có mỗi mình Đường Vãn Tình là con gái thôi sao? Bây giờ có chuyện muốn tôi giúp đỡ mới biết tôi là con gái của ông, bao lâu nay sao ông không biết vậy? Hơn nữa mà nối nhà họ Đoạn cũng chẳng phải chỉ có mình tôi là con dâu, con gái cưng của ông chẳng phải cũng là con dâu nhà họ Đoạn hay sao? Ông yêu cầu cô ta tới cầu xin là được rồi, đâu cần nhờ tới tôi.”
Ông nằm mơ đấy, Đường Vãn Tình cũng là con dâu nhà họ Đoạn, tại sao không bảo cô ta đi cầu xin? Thật sự tưởng rằng cô là kẻ ngốc sao? Tới lúc đó nếu hạng mục xảy ra vấn đề gì chẳng phải sẽ lại đổ lên đầu cô hay sao, ván cờ này họ tính toán xem ra cũng thật tốt.
Trái ngược lại với những gì Đường Hoan đang nghĩ, Đường Vãn Tình tưởng rằng cô đang nói hai người họ đều là con dâu nhà họ Đoạn nhưng địa vị của cô lại cao hơn, lửa giận trong lòng bắt đầu nổi lên.
“Rầm” một tiếng, đôi đũa đặt mạnh xuống bàn, Đường Vãn Tình đỏ mắt nhìn về phía Đường Hoan rồi nói: “Đường Hoan, cô là đồ tiện nhân, đừng tưởng tôi thật sự không dám làm gì động tới cô! Cô bây giờ đang coi thường tôi đấy ư?”
Vẻ mặt Đường Hoan vô tội, xua xua tay rồi nói: “Chị gái, chị nói sai rồi đó, chị bây giờ chẳng phải đang mang thai sao? Lời nói của chị bây giờ chẳng phải có trọng lực hơn em rồi ư, cho dù chị có đi cầu xin họ, họ cũng không muốn hợp tác với nhà họ Đường, nhưng ít nhiều cũng sẽ xét trên thân phận của đứa bé trong bụng chị mà đồng ý với chị.” Từng chữ từng chữ được cô nhấn mạnh, nói xong còn không quên nháy mắt với Đường Vãn Tình: “Dẫu sao thì đây cũng là đứa cháu đầu tiên của nhà họ Đoạn mà.”
Đường Vãn Tình nghe thấy vậy càng thêm giận dữ, chuyện này cô từ lâu đã nói qua với Đoạn Lâm Phong, nhưng anh nói bây giờ tập đoàn Đoạn Thị do Đoạn Kim Thần làm chủ, bảo cô tự tới tìm anh thương lượng. Còn cô sao có thể tới tìm Đoạn Kim Thần được chứ, chỉ cần nghĩ tới dáng vẻ giận dữ của anh cô đã không thể tự chủ mà sợ hãi, do vậy mới bảo Đường Kha Thành gọi Đường Hoan về đây. Hơn nữa mà nói, nếu như Đường Hoan đồng ý, đơn hàng này nhất định sẽ rơi vào tay nhà họ Đường, nhưng không ngờ cô bây giờ lại nói như vậy, đây chẳng khác nào đang dành tặng cho cô một cú tát ngay trước mặt mọi người đấy sao?
Lê Mỹ Mỹ thấy con gái bị bắt nạp, sao có thể nhịn được cục tức cơ chứ? Bà lập tức không vui, gắt lên: “Đường Hoan, cô nói vậy là có ý gì? Cô phận là một thành viên của nhà họ Đường, lẽ nào không muốn vì nhà họ Đường mà góp thêm một phần lực hay sao? Chị cô bây giờ mang thai rồi, sao còn có thể quan tâm tới chuyện này được chứ?”
“Ồ” Đường Hoan cố ý kéo dài chữ, nhìn vào chiếc bụng bằng phẳng của Đường Vãn Tình, cô nói: “Đứa trẻ này mấy tháng rồi vậy? Chuyện nhỏ như vậy đã chẳng thể bận tâm, xem ra địa vị của chị gái vẫn không bằng em thì phải…”
Điệu bộ kênh kiệu của cô khiến Đường Vãn Tình không thể tiếp tục đứng nhìn được nữa, bật người đứng dậy, phẫn nộ đi tới trước mặt Đường Hoan.
“Tiện nhân, mày bây giờ còn dám cười tao nữa sao?”
Đường Hoan chưa kịp phản kích, Đường Kha Thành bỗng đập mạnh tay lên bàn, giận dữ nói: “Đường Hoan, chuyện này rốt cuộc con có giúp hay không?”
Haha…người nhà họ Đường quả nhiên đều giống nhau, một giây trước còn mặt mày niềm nở với cô, một giây sao không giúp ông lập tức thay hình đổi mặt. Nhìn thẳng vào mắt Đường Kha Thành, cô lên tiếng: “Sao tôi phải giúp ông? Ông thật sự cho rằng tôi là kẻ ngốc ư? Chuyện trước đây mấy người làm với tôi, tất cả tôi vẫn đều nhớ như in ở trong đầu, chưa một lần quên.” Còn cả hai mẹ con tu hú chiếm tổ này nữa, sớm muộn rồi sẽ có một ngày cô giành lại tất cả những gì vốn dĩ thuộc về cô.
Đường Kha Thành đỏ mặt, phẫn nộ nói: “Mày là thứ bỏ đi!”
Đúng lúc này, Đường Vãn Tình bỗng nhiên giơ tay định đánh lên mặt của Đường Hoan, Đường Hoan nhanh mắt một cú đá tung lên bụng của Đường Vãn Tình. Đường Vãn Tình lùi về phía sau hai bước, hai tay ôm bụng, sắc mặt tái nhợt, trán lấm tấm mồ hôi. Lê Mỹ Mỹ bật người đứng dậy, đi tới đỡ Đường Vãn Tình, lo lắng hỏi: “Tình Tình, sao rồi con?”
“Mẹ…đau quá….” Đường Vãn Tình chau mày, vẻ mặt đau đớn nói: “Con của con có khi nào mất rồi không?”
Đường Hoan bỗng nhiên cảm thấy thật nực cười, mới chỉ nhẹ như vậy mà đứa bé đã không còn nữa, vậy thì cô thật sự quá lợi hại rồi! Đứng nhìn Đường Vãn Tình làm bộ làm dạng, cú đá vừa rồi hoàn toàn chẳng dùng tới lực là bao, cô đã tự khống chế cường độ của mình. Lệ Mỹ Mỹ thấy con gái bị đánh, sao có thể nhịn tức được chứ? Chỉ tay về phía Đường Hoan, giận dữ nói: “Được lắm Đường Hoan, không ngờ rằng cô quả nhiên lại ác độc tới vậy, nếu như con gái tôi có mệnh hệ gì, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô.”
Đường Kha Thành đi tới bên cạnh Đường vãn Tình, lo lắng hỏi: “Bụng con có chỗ nào không thoải mái sao? Có cần tới bệnh viện không?”
Đường Hoan đứng bên cạnh nhìn cả gia đình họ, vết thương lòng như càng nặng hơn. Rõ ràng đều là con gái giống nhau, tại sao lại khác biệt nhiều tới như vậy? Đường Vãn Tình đau đớn ngẩng đầu nhìn Đường Hoan nói: “Đường Hoan, cô quả nhiên dám ra tay sát hại cháu nội của nhà họ Đoạn, muốn tôi sảy thai, tôi nhất định phải nói với bố, để ông ấy đuổi cô ra khỏi nhà.”
Đường Hoan không chút sợ hãi, bình thản trả lời: “Được, cô đi nói với ông ấy đi, nếu cô dám ở trước mặt họ tố cáo tôi, tôi sẽ phát tán video của cô lên mạng, tới lúc đó để tôi xem xem cô còn có thể giữ vững được vị trí trong nhà họ Đoạn hay không, xem cô ra ngoài gặp mọi người thế nào!”
Câu nói này của cô ngay lập tức khiến Lệ Mỹ Mỹ và Đường Vãn Tình hoảng hốt. Trong tay cô vẫn còn có đoạn video cô ta bị cưỡng hiếp, Đường Vãn Tình thật sự tưởng rằng cô sợ cô ta hay sao? Cùng lắm thì cùng chết, dẫu sao có thể xử lý được người phụ nữ cũng coi như đã trả được thù cho mẹ, cũng chẳng có gì đáng sợ cả. Chỉ có có vài người không nỡ buông bỏ cuộc sống lá ngọc cành vàng, và cả thân phận Đoạn phu nhân thôi.
“Khốn khiếp!” Đường Kha Thành tức giận lên tiếng, “Mau đưa đoạn video của chị gái mày ra đây, tao nuôi mày lớn như vậy cuối cùng chỉ để bỏ đi thôi hay sao? Đến chị ruột của mình đều dám mưu hại!”
Nghe xem, đây là lời của một người làm cha nên nói hay sao? Rốt cuộc là ai hại ai đây? Lòng đầy cay đắng, nhưng ngoài mặt lại biểu hiện như chẳng có gì, Đường Hoan nói: “Chỉ cần chị ta coi tôi là em gái trong một giây thôi, hay ít nhiều tôn trọng tôi một chút, tôi cũng sẽ không biến thành bộ dạng của ngày hôm nay.”
Là họ đối xử không tốt với cô trước, nên cũng đừng trách cô không trượng nghĩa. Nhà họ Đường đã không nhận cô làm con gái, cô tất nhiên sẽ không mặt dày mà khăng khăng tự khẳng định mình.
“Chỉ dựa vào loại người như cô cũng muốn làm em gái của tôi, cô xứng không?” Đường Vãn Tình nhếch miệng, giọng điệu mỉa mai nói: “Hạng người đê tiện như cô sao có thể làm con gái của nhà họ Đường được chứ?”
Đường Vãn Tình một câu một lời coi thường Đường Hoan, hoàn toàn không nghề nghĩ rằng chính bản thân cô cũng đang mang họ Đường. Đường Hoan bật cười, lạnh lùng nói: “Tôi quả thực không xứng đáng làm em gái của người phụ nữ có cuộc sống riêng hỗn loạn như cô.”
Đường Vãn Tình cứng họng, bụng cũng ngày càng đau hơn, giận dữ nói: “Cô…cô….”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!