Lọc Truyện

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Lưu Oánh Oánh mặc đồng phục bệnh nhân, sau khi cô ta được cứu ra khỏi nhà xưởng bỏ hoang thì được đưa tới bệnh viện này để theo dõi, mặc dù không có vết thương gì lớn nhưng... 

Vẻ mặt cô ta lo lắng, nhanh chóng chạy tới gần khẩn trương kéo lấy cánh tay anh: "Chị Vũ, anh đừng tin kết luận của mấy bác sĩ kia. Tuy rằng quần áo em lộn xộn nhưng cũng không bị... Không bị kẻ xấu xâm hại. Không có, thật sự không có..." Thanh âm của cô kích động, không ngừng mà nhấn mạnh từng lời mình nói. 

Nguyễn Chi Vũ sắc mặt lạnh lùng, nhìn cô ta không nói một lời rồi dứt khoát rút tay về. 

"Tôi không có hứng thú với những chuyện này." Anh lạnh lùng đáp lại. 

Sắc mặt Lưu Oánh Oánh trong nháy mắt cứng đờ, khó khăn tiếp tục mở miệng giải thích: "Chị Vũ, em thực sự chỉ có một người đàn ông là anh thôi. Anh phải tin em, em không bị người khác..." 

"Tôi đã nói tôi không có hứng thú, có hay không không liên quan gì đến tôi." 

Anh nhìn thẳng vào mắt cô ta, giọng nói lạnh như băng không có một chút tình cảm. 

"Không, không phải.." Cô ta nhanh chóng trở nên luống cuống, vội vàng tiến lên tiếp tục kéo lấy cánh tay anh, trong lòng tràn đầy lo lắng bất an mở 

miệng: "Chi Vũ, rõ ràng trước đây chúng ta yêu nhau tới vậy cơ mà, anh đang tức giận đúng không? Giận vì ba năm trước em đã rời đi, anh không nỡ để em bị thương nên hôm nay mới vội vàng tới cứu em đúng không...?" 

"Buông ra!" 

Anh nhìn cô ta không nhịn được mà đưa tay đẩy Lưu Oánh Oánh ra, lực đẩy không hề có chút thương hoa tiếc ngọc nào, cơ thể Lưu Oánh Oánh bị đẩy về bức tường phía sau, thiếu chút nữa là ngã sấp người xuống. 

Nguyễn Chi Vũ cũng không có giải thích thêm, ngắn gọn nói: "Cô Lưu, Cô đừng có làm phiền tôi." Anh mở miệng gằn từng chữ, thanh âm lạnh lùng lộ rõ vẻ cảnh cáo. 

"Vì sao?" 

Cô ta không cam lòng thét lên! 

"Chi Vũ, Trước đây anh đối xử với em tốt như vậy, vừa dung túng lại chiều chuộng. Em biết anh yêu em, người anh yêu chính là em!" Trên mặt cô ta hiện ra sự chột dạ và sợ hãi, nhanh chóng hướng về phía anh hô to. 

Vóc người cao lớn của anh từng chút tiến về phía cô ta: "Bởi vì không có tác dụng..." Anh nói một câu không đầu không đuôi như vậy. 

Lưu Oánh Oánh nhìn khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị đủ để cho các cô gái phải si mê của anh, không rõ anh đang muốn nói gì. 

Không có tác dụng là có ý gì chứ? 

"Lưu Oánh Oánh, tôi không quan tâm chuyện của cô, cũng không quan tâm cô giấu giếm tôi cái gì, không quan tâm..." 

Nguyễn Chi Vũ đột nhiên đưa tay ra hướng về phía cô ta, đầu ngón tay thon dài của anh đụng vào gương mặt quen thuộc của Lưu Oánh Oánh: "Cũng không quan tâm chuyện cô đi phẫu thuật thẩm mỹ." 

Khi Lưu Oánh Oánh nghe được mấy chữ “Phẫu thuật thẩm mỹ", con người của cô ta trong phút chốc co lại. 

Anh biết. 

Anh đã sớm biết. 

Nguyễn Chi Vũ nhìn Mặt của cô ta, khóe môi nở một nụ cười nhẹ giống như đang tự cười nhạo chính mình. 

"Tôi không truy cứu việc cô che giấu tội phẫu thuật thẩm mỹ, về thân thể và thậm chí là nhiều điều mờ ám khác mà cô làm. Không phải bởi vì tôi dung túng chiều chuộng cô... Mà bởi vì tôi không quan tâm." 

Lời của anh nói rất khẽ nhưng vang vọng đến bên tai cô ta lại có chút cảm giác vô tình. 

Sắc mặt Lưu Oánh Oánh nhanh chóng tái xanh. 

Anh cứ đứng sát bên người cô ta như vậy cũng đủ để cho cô ta cảm thấy một phần xa cách và áp lực. 

Anh cũng đã từng nở nụ cười dịu dàng với cô ta, chỉ là mỗi khi nhìn Lưu Oánh Oánh, trong mắt anh lại có thêm một chút lơ đãng. 

Lưu Oánh Oánh là một cô gái thông minh, cô ta biết anh đối tốt với mình là vì có mục đích riêng, nhưng cô ta thích anh, cô ta muốn có được càng nhiều càng tốt, ví dụ như có được trái tim anh. 

Trước kia khi mỗi lần thấy anh ngắm nhìn trường trung học thành phố C, trong mắt luôn đè nén sự cô đơn và trống vắng, những lúc như vậy cô ta rất muốn tiến lên ôm lấy anh. 

Thế nhưng anh lại không muốn để cho cô ta tới gần. 

Nguyễn Chi Vũ nhìn gương mặt này lại không nhịn được nghĩ tới khuôn mặt của một cô gái khác. 

Sắc mặt anh càng thêm phiền não, quay đầu nhìn về phía thanh máy ở hành lang. Chần chừ một giây rồi nhanh chân bước về phía đó... 

Lưu Oánh Oánh nhìn anh rời đi, đáy mắt ứ đọng sự căm phẫn và không cam lòng, thậm chí còn có chút đố kị. 

"Chi Vũ, em có thể... Em có thể làm tốt hơn cô ta rất nhiều!" Cô ta hướng về phía bóng lưng của anh hô to như đang cầu xin níu kéo. 

Đinh! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT