Lọc Truyện

Tổng tài cao lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Trần Tử Huyên, cô không sao chứ?” Lệ Hướng Bắc an ủi một câu. 

Cô cúi đầu, lông mi dài che lấp tình cảm nơi đáy mắt, nhỏ giọng thì thào: “Không có việc gì, vết thương nhỏ mà thôi.” 

Lệ Hướng Bắc chản nản: “Tôi nói này, Chi Vũ đã đưa cải người họ Lưu kia đi rồi, cô đừng quá đau lòng.” 

“Ai đau lòng chứ! Tôi cần gì phải đau lòng!” 

Cô giống như bị nói trúng tâm sự, ngẩng đầu lớn tiếng hét lên với anh ta: “Bây giờ ngón tay phải của tôi đau đến chảy nước mắt đây này, anh ta thích làm gì thì có liên quan gì, không có liên quan gì tôi cả!” 

Lễ Hướng Bắc: "..” Người phụ nữ này vịt chết mà còn mạnh miệng. 

Rõ ràng anh ta nhìn thấy trong mắt cô lộ ra một chút bi thương, nhìn thấy chồng mình ôm người phụ nữ khác rời đi, chung quy cũng sẽ có một chút cảm xúc đau lòng. 

Hai người bọn họ cùng nhau đi thang máy xuống bãi đậu xe. 

Lệ Hướng Bắc nhịn không được lải nhải với cô: “Không phải tôi bảo cô lên tầng cao nhất sao, sao cô lại chạy đến tầng 35 làm gì?” 

“Tôi thấy Lưu... không có gì!” Mặt mày cô đen lại, câu tiếp theo không hề muốn nói tiếp. 

Lê Hướng Bắc đi tới bên cạnh xe anh ta, mở cửa xe, tức giận nhìn cô châm chọc: “Trần Tử Huyên, tôi đã sớm nói với cô, phụ nữ nên ngoan ngoãn nghe lời một chút, vừa rồi Chi Vũ nổi giận với cô, cô chỉ cần ngoan ngoãn một chút nghe cậu ấydạy dỗ vài câu thì sẽ không có chuyện gì, không nên đối đầu với cậu ấy." 

Nói đi cũng phải nói lại, không có mấy ai dám nói chuyện với Nguyễn Chi Vũ như vậy cả, nếu như là người khác đã sớm bị đánh bẹp dí khiêng đi ra ngoài rồi. 

“Cả ngày anh ta đều đối đãi cô Lựu dịu dàng hòa nhã, tối đắc tội gì với anh ta chứ, anh ta vừa nhìn thấy tôi đã sà vào mắng tôi, anh ta dựa vào cái gì mà mắng tôi vậy!” Cô nghe anh ta nhắc tới Nguyễn Chi Vũ, sắc mặt lại càng tệ hơn. 

Lê Hướng Bắc nghe đến đây, cũng cảm thấy kỳ quái. 

Từ trước đến nay Nguyễn Chi Vũ đối đãi những người khác đều là không quan tâm, người có thể làm cho anh chân chính tức giận cũng không nhiều, nhưng mỗi lần anh gặp phải chuyện của cô, cảm xúc hình như có chút không giống. 

“Trở về nhà họ Nguyễn rồi, cô tự mình nghĩ cách lấy lòng Chi Vũ đi.” Lễ Hướng Bắc trực tiếp ngồi vào vị trí ghế lái, cho cô một kiến nghị. 

“Tôi không có sai mà!” Vẻ mặt Trần Tử Huyên không phục. 

Ngay lúc cô muốn ngồi vào chỗ người lái phụ, một bóng người đột nhiên gấp gáp chạy tới chỗ bọn họ. 

“Cô chủ.” Là vệ sĩ của nhà họ Nguyễn. 

Vệ sĩ có vẻ như rất lo lắng hỏi tới: “Cô chủ, cô có thấy cậu chủ của chúng tôi đâu không?” 

Cô xụ mặt, không trả lời. 

Lệ Hướng Bắc ở trong xe quay cửa kính xe xuống, ló đầu ra hỏi vặn lại một câu: “Có chuyện gì vậy?” 

Vệ sĩ thấy Lê Hướng Bắc ở đây, lập tức cung kính gọi một tiếng: “Cậu Lê.” 

Anh ta nhanh chóng giải thích: “Hôm nay chúng tôi cùng cậu Nguyễn đi thẳng tới câu lạc bộ bên kia luyện quyền, mười phút trước người của Diệm Hỏa gọi điện thoại cho cậu Nguyễn, nói không thể liên lạc được với cô chủ ở tầng 35” 

Vệ sĩ nói xong, dùng ánh mắt khó hiểu quan sát cô, xong lại nói tiếp: “Sắc mặt cậu Nguyễnu ám, cúp điện thoại xong lập tức cầm chìa khóa xe chạy tới, mấy người chúng tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì. Cậu Nguyễn một đường liên tiếp vượt đèn đỏ, tại đường cao tốc vòng quanh núi suýt chút nữa đã đâm xe vào người khác..” 

Cô và Lễ Hướng Bắc nghe đến đó, biểu cảm hơi giật mình run sợ một chút. 

“Cậu Lê, có phải Diệm Hỏa bên này xảy ra chuyện gì rồi không, nghe nói cậu chủ Nguyễn vừa 

mới ra tay dọn dẹp hiện trường tầng 35” Vệ sĩ truy hỏi: “Bây giờ cậu Nguyễn của chúng tôi đang ở chỗ nào vậy?” 

Cô mím chặt môi, con người có chút tối tăm. 

“Cũng không có việc gì lớn, Chi Vũ đã rời khỏi Diệm Hỏa rồi.” Lệ Hướng Bắc thản nhiên nói vài câu, vệ sĩ gật đầu hai cái với bọn họ rồi lập tức rời đi. 

Tâm trạng cô nặng nề ngồi vào ghế phụ, không nói lời nào. 

Lệ Hướng Bắc lái xe, trước tiên đưa cô trở về nhà họ Nguyễn cái đã, dọc theo đường đi, trong lòng anh ta cũng có chút mờ mịt khó hiểu. 

“Trần Tử Huyên, có phải trước đây cô từng quen biết Chi Vũ không?” 

Lúc xe sắp tới nhà họ Nguyễn, Lê Hướng Bắc nhịn không được hỏi một câu. 

Cô rầu rĩ đáp: “Để làm gì, lại muốn nói tôi lớn lên giống Lưu Oánh Oánh, cô ta là một kẻ phẫu..”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT