Lọc Truyện

Tổng Tài Cuồng Thê, Phu Nhân Đã Trở Về!

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Trầm Tịch Dương nghiêng người, dễ dàng né đòn hiểm của Kính Thiên Dương.

"Choang......"

Tiếng bình sứ đập vào tường vang lên, lập tức mảnh vỡ bắn ra tứ phía.

Trầm Tịch Dương cúi người, hai ngón tay kẹp lấy miếng mảnh sành đang bay về phía mình, thay đổi quỹ đạo của nó, phi thẳng về phía Kính Thiên Dương.

Kính Thiên Dương chỉ có thể trơ mắt đứng đó, tốc độ này quá nhanh! Hơn nữa dường như đang có tầng tầng lớp lớp sát khí đang bao phủ lấy toàn thân cô ta, khiến cho cô ta không tài nào cử động- thậm chí là run rẩy.

Trống ngực Kính Thiên Dương đập liên hồi, trái tim như muốn thoát li khỏi lồng ngực, cảm giác cái chết đang ngày một rõ ràng....

Hai giây cuối cùng khi vật nhọn cách mi tâm Kính Thiên Dương chừng 3 centimet thì Trầm Tịch Dương phi thêm một mảnh vỡ khác với tốc độ nhanh gấp bội về phía cô ta.

"Ah........" Kính Thiên Dương không để ý hình tượng hét ầm lên.

Giây tiếp theo hai mảnh vỡ kia va vào nhau rồi văng ra, sau đó căn phòng lấy lại sự yên tĩnh vốn có.

Kính Thiên Dương run rẩy đưa tay sờ trán mình, đến bây giờ cô ta vẫn cảm giác được hơi lạnh còn đó, cái thứ kia thiếu chút nữa xuyên qua não cô ta!

"Mày, mày dám!!!"

Trái ngược với căn phòng ngập ánh sáng, đôi mắt của Trầm Tịch Dương loé lên tia quỷ lệ ngập màu bóng tối, cô gằn từng chữ:

"Mày muốn thử lại không? Xem tao có dám hay không?!"

Linh hồn của Kính Thiên Dương như rời khỏi xác, cô ta ngồi phịch xuống ghế, hồi lâu không thốt thành lời.........

Đôi mắt đó.....

Nó bị quỷ ám!

Mười tám tầng địa ngục cũng chỉ đáng sợ đến thế là cùng!

Ngay lúc này, cửa phòng đột nhiên mở ra, bóng dáng cao lớn của người đàn ông bước vào, trên dung nhan tuấn mĩ ẩn hiện tia ngạc nhiên, hắn còn chưa kịp nói gì thì Kính Thiên Dương đã vội vàng chạy về phía hắn, bất chấp những mảnh sành sắc nhọn dưới nền nhà.

"Nghiêu, cứu em!""..... Trầm Tịch Dương nó phát điên!"

"Nó định giết em, con khốn đó định giết em!!!"

Mạc Tu Nghiêu nhìn Kính Thiên Dương lao về phía mình, chán ghét đứng sang một bên tránh khỏi móng vuốt của cô ta.

Kính Thiên Dương dường như đã phát điên, khóc rống lên, "Không lẽ anh định bao che cho nó, nó định giết em đấy!!"

"Thiên Dương, em bình tĩnh lại cho anh!"

Kính Thiên Minh gằn từng chữ nói. Chết tiệt, anh chỉ đi sau Mạc Tu Nghiêu vài phút lại phát sinh chuyện lớn thế này!

Kính Thiên Dương lúc này mới tỉnh táo hơn một chút, nhìn bộ dáng của cô ta lúc này muốn bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật, còn Trầm Tịch Dương vẫn an ổn, sạch sẽ đứng một bên, cô ta càng không cam lòng.

"Minh, lần này nhất định anh phải đòi lại công đạo cho em! Con khốn Trầm Tịch Dương kia muốn giết em, giết cô em gái yêu quý duy nhất của anh đấy! Minh..."

Kính Thiên Minh còn chưa kịp phản ứng, Trầm Tịch Dương đã thản nhiên cười nói, "Cô nói vừa nãy à?! Kính phó tổng thông cảm, tôi trượt tay. Vả lại....."

Trầm Tịch Dương tỏ vẻ đáng thương nói, "Vả lại một cô gái chân yếu tay mềm như tôi sao có thể giết người được chứ? Phó tổng ghét tôi thì cứ trực tiếp nói một tiếng, tôi rời công ty là được, ngài... cần gì phải hãm hại tôi thế....."

Ở góc độ không ai thấy, Trầm Tịch Dương cười lạnh, không lấy được cái mạng chó của mày, tao chọc cho mày tức chết! Thích giả bộ bạch liên hoa à!!!

Càng về sau, thanh âm của Trầm Tịch Dương càng run rẩy mãnh liệt, khiến cho người ta không tự chủ mà đau lòng, "Thậm chí không tiếc dùng bình hoa ném thẳng vào người tôi....."

Mạc Tu Nghiêu hai hàng lông mày đã dính chặt vào nhau, chỉ người quen mới biết lúc này anh đang rất tức giận! Tuy biết cô đang diễn kịch nhưng chắc chắn Kính Thiên Dương đã động tới cô!

Kính Thiên Minh câm nín, "..............."

Người phụ nữ từng hung hăng cướp vợ yêu của anh vào hôn lễ sáu năm trước đâu rồi?? Tiểu bạch thỏ bị khi dễ trước mắt anh là ai? Xem ra chút nữa phải gọi điện cho vợ yêu xác nhận xem có nhầm người không!

Kính Thiên Dương nghiến chặt răng, cố gắng áp chế vị tanh của máu đang ập lên cổ họng.

Từ khi sinh ra tới nay, cô ta chưa từng thấy người nào vô liêm sỉ như con khốn kia!

Một giây trước còn sát khí đằng đằng muốn giết cô ta....

Một giây sau đã lật mặt tỏ vẻ vô tội! Còn cắn ngược cho cô ta một ngụm!

Trầm Tịch Dương dường như sợ chưa đủ loạn, uất ức nhìn về phía Kính Thiên Minh nói, "Nếu Kính tổng không tin, anh hãy cho người kiểm tra camera, ở công ty chúng ta trừ nhà vệ sinh đều lắp camera, mong ngài hãy trả lại trong sạch cho tôi.... Tôi dù chỉ là một nhân viên nhỏ nhưng cũng cần danh dự, cần trong sạch...."Nghe tới đây, Kính Thiên Dương sụp đổ! Sáng nay cô ta đã lệnh cho thư ký tắt toàn bộ hệ thống camera trong phòng, vốn định dạy cho Trầm Tịch Dương một bài học, tốt nhất chết luôn cũng được!

Thật không ngờ cái bẫy cô ta giăng ra lại quay lại vây lấy cô ta.....

Kính Thiên Dương cố gắng dãy dụa, "Minh, anh tin em được không? Chẳng lẽ lời em nói anh cũng không tin hay sao? Em là em gái anh mà......"

Trầm Tịch Dương lại trực tiếp ngắt lời, "Tại sao lại không thể đối chiếu bằng camera chứ? Trừ phi trong lòng Phó tổng có quỷ! Kính tổng bao che em gái cũng làm nhân viên như chúng tôi thật lạnh tâm....."

Thanh âm của cô đủ lớn, để mọi người bên ngoài đều nghe rõ ràng. Ai nấy đều tin lời Trầm Tịch Dương tới chín phần, đức hạnh của Phó tổng họ đều biết, cả vụ scandal lần trước nữa, hình tượng Phó tổng Kính Thiên Dương xinh đẹp tài giỏi trong mắt bọn họ đã sụp đổ chạm đáy con số không.Một người trẻ tuổi thẳng thắn nói, "Tôi đã bảo mà. Phó tổng chỉ cho Trầm Tịch Dương vào, còn dặn chúng ta dù bên trong có động tĩnh gì cũng không được bước vào. Tôi đã nghi ngờ rồi....."

Những người khác chỉ cúi đầu không dám nói gì, thầm mắng: em gái ngu ngốc này, cô không thấy Kính tổng còn đứng đó hay sao? Kính tổng được mệnh danh là kẻ cuồng em gái đó!

Kính Thiên Minh không tự chủ nhìn Trầm Tịch Dương thêm một lần, đôi mắt hoa đào như phủ thêm một tầng băng, phất tay ra lệnh, "Cậu, lập tức đi kiểm tra camera cho tôi!"

"Minh......."

"Em yên tâm, anh trai nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em..."

Trầm Tịch Dương đứng một bên xem màn kịch hay trước mắt, muốn đòi lại công bằng cũng phải có bằng chứng đã!

Mà bằng chứng chính tay Kính Thiên Dương huỷ đi rồi còn gì!

Kính Thiên Dương à, không biết tư vị gậy ông đập lưng ông, cảm giác như thế nào?

 Chương trướcChương tiếp

 Báo lỗi chương Bình luận
Danh sách truyện HOT