Lọc Truyện

Tổng tài daddy mặt than của tiểu bảo đáng yêu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Trong căn phòng thuê, ba đứa bé nghe được tiếng mở cửa, vui mừng chạy lại.

“Không được vội! Phải xem trước đã!” Bánh Bao túm chặt lấy hai đứa em.

Bọn nhỏ lấy một cái ghế đến, đứng lên nhìn. Ba cái đầu tròn đồng thời áp vào cửa, nhìn qua mắt mèo, không một đứa thấy được gì.

“Em xem trước!”

“Không được! Để anh!”

“Anh lớn nhất, để anh!”

Ba đứa đều sốt ruột, tranh giành nhau để nhìn..

“Cạch..” một tiếng, ba đứa an tĩnh trở lại.

Bọn nhỏ tươi cười rạng rỡ: “Mẹ, mẹ đã về rồi!”.

Vũ Vân Hân đẩy cửa ra, thấy bọn chúng đang đứng trên ghế thì vội chạy lại đỡ.

“Không thể trèo cao như vậy được!”

“Mẹ có vui không? Hiện tại Ninh Phượng đang ở cục cảnh sát kìa!” Bánh Bao đắc ý nói.

Há Cảo và Màn Thầu kích động vỗ tay: “Bọn con nói là có thể làm cho bà ta vào đó, giờ bà ta vào rồi!”

“Thật vậy sao?” Vũ Vân Hân mệt mỏi, nằm dựa mình trên ghế sô pha hỏi. Thấy bộ dáng rầu rĩ, không vui của cô, ba đứa bé khó hiểu: “Mẹ, đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Không có.”

Bọn nhỏ nhíu mày: “Phụ nữ mà càng nói không thì tức là càng có chuyện!”

Ba đứa ngoan ngoãn ngồi bên cạnh Vũ Vân Hân: “Mẹ nói cho bọn con đi, nói không chừng bọn con sẽ giúp được gì cho mẹ thì sao!”

“Aizzzz!” cô thở dài muộn phiền, kéo cả cảm xúc của bọn trẻ xuống theo.

Ba đứa cũng thở dài: “Mẹ không vui, bọn con cũng không thấy vui vẻ!”

“Leng keng...” đột nhiên tiếng chuông cửa vang lên.

“Chào mọi người! Gà rán mọi người đặt đã đến rồi đây!”

Ba đứa vừa nói sẽ cùng mẹ đồng cam cộng khổ thì giờ này lại vui sướng ra mặt. Há Cảo cẩn thận đi mở cửa, nhận lấy gà rán, yên lặng mở túi gà ra.

Hương thơm xông vào mũi, là thịt! Mắt của ba đứa trẻ tỏa sáng, quên hết cả muộn phiền khi nãy, trong lòng đã cảm thấy lâng lâng vì mùi vị của gà rán, chỉ có điều, Vũ Vân Hân vẫn ngồi im không động nên bọn chúng cũng không dám làm bừa.

“Mẹ, trước hết chúng ta cứ ăn ngon đã được không?”

“Các con ăn đi, mẹ không muốn ăn đâu.” Cô đi về phía giường, lấy chăn trùm kín mình. Cảm xúc tiêu cực bao trùm căn phòng. Ba đứa bé ngồi nhìn nhau, để không quấy rầy Vũ Vân Hân, chúng chỉ có thể giao lưu bằng mắt với nhau: “Mẹ xảy ra chuyện gì rồi?”

“Hông biết.” Há Cảo nhỏ nhẹ nói, tay đồng thời cầm lên cái chân gà rán đầu tiên.

Đôi mắt Màn Thầu trừng lớn, thấy anh hai đã bắt đầu ăn, không nhịn được mà thòm thèm.

“Hay là mẹ bị ăn hiếp?” Bánh Bao lo lắng nói.

“Nghĩ linh tinh!”

Giòn giòn xốp xốp, quả thật mê người. Há Cảo ăn hăng say. Hai nhóc còn lại cũng không đợi nữa, cầm láy đùi gà gặm.

“Chúng ta gọi điện cho chú Lục đi, dù sao Mục Lâm Kiên cũng là bạn trai của mẹ! Những lúc như này gọi là hợp lý nhất rồi! Đàn ông là cần phải thường xuyên được sai bảo, nếu không người ta sẽ tưởng mình không cần, bỏ đi yêu người khác!” Bánh Bao bày ra vẻ mặt nghiêm túc nói.

“Được!” Ba đứa nhất trí, giơ cốc coca lên chạm nhau, sau đó gọi cho Lục Tâm.

“Không xong rồi! Búp Bê của bọn cháu hình như lúc ở tập đoàn Vũ thị bị ăn hiếp, hiện tại chỉ vùi đầu khóc lớn, hỏi gì cũng không nói, đáng thương lắm lắm, miệng còn luôn nói không muốn sống! Giờ bọn cháu phải làm sao đây?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT