Chương 11: Lâm Hoàng Phong, báo ứng của anh đến rồi
Sau khi Hà Tiểu Vy nói xong thì liếc nhìn Lâm Hoàng Phong đầy coi thường rồi chạy trốn nhanh như một cơn gió.
Lâm Hoàng Phong vẫn đứng tại chỗ nhìn theo bóng đang chạy trốn của cô, nghĩ đến vẻ mặt và những lời cô vừa nói, ánh mắt hiện lên tia hứng thú: “Nhìn rõ con người của tôi.
Tôi lại muốn nhìn xem cô làm thế nào để nhìn rõ được tôi.”
Sau khi chạy đi cả người Tiểu Vy vẫn còn đang run rẩy, một mình cô đang suy nghĩ trên hành lang thì đột nhiên nghe thấy tiếng nói chuyện của hai người truyền đến từ căn phòng bên cạnh, hơn nữa còn nhắc đến anh.
Ngay khi nghe thấy tên của anh thì sự chú ý của cô đã dồn hết vào đó, cơ thể của cô càng thêm run rẩy và bây giờ cô không muốn dính líu với ai hay bất cứ việc gì có liên quan đến anh.
“Một lát nữa cô bỏ thứ này vào trong rượu của Lâm Hoàng Phong, mọi chuyện còn lại tôi sẽ tự sắp xếp”
“Thật sự phải làm như vậy sao? Nghe nói anh ta ra tay rất độc ác nếu như chuyện này bị phát hiện thì tôi sẽ chết chắc.”
“Cô sợ cái gì chứ? Lâm Hoàng Phong rất kiêu ngạo, anh ta sẽ không nghĩ tới người bên cạnh mình sẽ bán đứng mình đâu. Sau đêm nay chúng ta sẽ nằm được điểm yếu của anh ta, lúc đấy còn phải sợ nữa sao? Đến lúc đó cả tập đoàn Hưng Thịnh sẽ là của chúng ta”
“Tôi…
“Cô còn do dự cái gì nữa? Đừng quên nếu không phải anh ta dùng những cách hèn hạ để tính kế tôi thì làm sao tôi có thể lâm vào tình cảnh như ngày hôm nay? Bây giờ tôi chỉ lấy gậy ông đập lưng ông mà thôi. Chỉ cần mối thù này được trả thì tôi sẽ lập tức cưới cô.”
“Thôi… Thôi được rỉ “Vậy cô nhanh quay về đi đừng để cho anh ta nghi ngờ điều gì”
“Được, tôi sẽ làm.”
Sau đó có tiếng người từ bên trong đi ra, cô sững sờ một lúc, sợ bị hai người này phát hiện ra nên lập tức chạy nhanh rời khỏi.
Cô quay lại hội trường của buổi đấu thầu mà hồn vía như ở trên mây, Trần Minh Tâm cũng vừa vặn đang tìm cô.
“Tiểu Vy em không sao chứ?” Anh ta hỏi.
Cô lắc đầu: “Không… Không có chuyện gì”
Có người muốn tính kế với Lâm Hoàng Phong cũng không liên quan gì tới cô, cô mới không thèm quan tâm đến anh.
Mặc dù là nghĩ như vậy nhưng cô vẫn có chút mất tập trung, không để ý đến buổi đấu thầu đã diễn ra như thế nào, mà chỉ biết kết quả là Lâm Hoàng Phong trở thành người thẳng cuộc.
Tập đoàn Thành Công lại rơi vào tình thế bất lợi một lần nữa trong cuộc cạnh tranh với tập đoàn Hưng Thịnh.
“Cũng đã muộn rồi chúng ta về nghỉ ngơi trước đi” Buổi đấu thầu kết thúc Trần Minh Tâm thấy cô vẫn đang miên man nên nghĩ rằng cô đang mệt vì vậy lên tiếng.
“Được” Cô gật đầu rồi đi theo sau anh ấy rời đi.
Hai người vừa mới đi ra khỏi đại sảnh thì Lâm Hoàng Phong không biết đi ra từ nơi nào nhìn cô và nói: “Tiểu Vy, chuyện mà buổi tối hôm nay tôi đã nói với cô hãy suy nghĩ một chút đi, tôi sẽ chờ tin tức của cô.”
Cô tức giận đến mức cảm thấy cả người đều đau, Lâm Hoàng Phong thật là một kẻ không biết xấu hổ, bây giờ còn dám công.
khai khiêu khích mối quan hệ của cô và đàn anh Vốn dĩ cô còn đang do dự không biết có nên nói cho anh biết tin tức mà cô đã nghe được trước đó hay không, bây giờ anh lại tính kế cô như vậy thì cô cũng chỉ ước cho anh bị trúng kế. Ai bảo anh xấu xa thích đào hố người khác như vậy nên cần có người trị anh một chút cũng coi như thay trời hành đạo.
Cho nên anh rất xứng đáng.
Nghĩ đến đây cô có chút muốn cười trên nỗi đau khổ của người khác: “Tổng giám đốc Lâm anh có tin vào quả báo hay không? Đi đêm nhiều sẽ có ngày gặp ma nên làm quá nhiều chuyện xấu cũng sẽ bị quả báo đấy”
Sau khi cô nói xong không đợi Lâm Hoàng Phong đáp lại đã rời đi cùng với Trần Minh Tâm.
Hoàng Phong nhìn bóng dáng của Tiểu Vy dần rời xa nhưng không hề cảm thấy tức giận, dáng vẻ của cô lúc nãy giống như một chú mèo con đang giận dữ khiến người khác không khỏi muốn trêu chọc một chút.
Anh nhất định phải có được người phụ nữ này.
Trên đường trở về Trần Minh Tâm cũng thực hiện đúng với những gì anh ta đã nói, dùng người thì không nghỉ ngờ, nghi ngờ thì không dùng nên không hề hỏi cô.
“Tiểu Vy khoảng thời gian này em vẫn luôn bận rộn về chuyện đấu thầu cùng anh chắc cũng rất mệt mỏi, nên ngày mai em cứ nghỉ ngơi cho tốt đi”
Cô cau mày nhìn ra ngoài cửa sổ và không trả lời.
*Tiểu Vy, Tiểu Vy” Anh ta gọi cô liên tiếp mấy lần.
Cô bỗng tỉnh táo hỏi: “Có chuyện gì Anh ta nhìn thấy đôi mày của cô nhíu chặt lại và dáng vẻ không giống như mệt mỏi mà như thể đang suy nghĩ gì đó nên vội hỏi: “Em đang nghĩ gì vậy?”
2”
“Không có gì, chỉ là nghĩ đến công việc Hà Tiểu Vy tùy tiện tìm một cái cớ.
Anh ấy cho rãng cô vẫn đang suy nghĩ về việc cạnh tranh thua với Lâm Hoàng Phong vào buổi tối ngày hôm nay nên không nói gì nữa, trong lòng thầm nghĩ sẽ giải thích như thế nào với hội đồng quản trị.
Bây giờ Hà Tiểu Vy đã hoàn toàn nghĩ lại, cảm giác hả hê khi Lâm Hoàng Phong gặp họa trước đó cũng dần vơi đi và tất cả chỉ còn sót lại sự lo lắng.
Mặc dù cô và anh đã ly hôn nhưng không thể thờ ơ khi biết anh đang gặp nguy hiểm.
Chưa kể đến việc cô thích anh đã nhiều năm như vậy thì việc nhà họ Lâm vẫn luôn chăm sóc cho cô sau khi mẹ cô qua đời, ba Lâm càng coi cô như con gái ruột của mình còn đối tốt với cô hơn cả anh.