Chương 21: Lâm Hoàng Phong phát hiện ra bí mật của cô
Hà Tiểu Vy lập tức cảm thấy mình không còn hy vọng gì nữa, đau đớn đến mức da đầu cũng tê dại, sau đó cô gắt gao nhắm chặt mắt lại chờ đợi bão táp ập đến.
“Trên mặt cô có thứ gì ghê vậy?” Lâm Hoàng Phong nhìn khuôn mặt của Hà Tiểu Vy, vô cùng ghét bỏ thả tóc cô ra rồi hỏi.
Hà Tiểu Vy nghe vậy vội vàng mở to mắt, đưa tay lên sờ hai má, cảm giác đầu ngón tay chạm phải thứ gì đó lúc này mới bừng tỉnh lại.
Lúc nãy khi tắm xong cô có soi gương, thấy da mình khô quá nên mới lấy mặt nạ lần trước chưa dùng hết ra đắp lên mặt để bổ sung nước cho da.
Vừa rồi Lâm Hoàng Phong đột ngột làm như vậy khiến cô hoàn toàn bị dọa sợ quên béng đi cả việc này. Nghĩ đến đây Hà Tiểu Vy mạnh mẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm. Được cứu rồi!
Miếng mặt nạ phủ kín mặt chỉ chừa lại cái miệng và hai con mắt, đừng nói là Lâm Hoàng Phong, cho dù có là ba Phong chắc chắn cũng sẽ không nhận ra được.
May mắn, thật may mắn quá. Cũng may là đang đắp mặt nạ nếu không thân phận của cô nhất định sẽ bị bại lộ.
“Tôi đang đắp mặt nạ, có vấn đề gì không?” Hà Tiểu Vy thành công tránh được một kiếp nạn, giọng điệu vô cùng đắc ý.
Lâm Hoàng Phong nhìn vào đôi mắt trong veo của cô không kiềm được nhớ đến cặp mắt của tiểu yêu tinh kia, đôi mắt hơi nheo lại: “Đi rửa mặt đi”
Anh tò mò không biết đôi mắt đã giống tiểu yêu tinh như vậy thì khuôn mặt thực sự sẽ như thế nào đây.
Rửa mặt? Sao có thể như vậy được?
Hà Tiểu Vy còn đang dựa vào cái mặt nạ này để che giấu thân phận đây.
Tròng mắt của cô đảo quanh một vòng, nghĩ đến việc bình thường Lâm Hoàng Phong đã rất chán ghét cô, ngay cả một cái liếc mắt cũng không hề sẵn lòng, cho nên chắc sẽ không dễ dàng nhận ra cô như vậy.
Mắt cô đột nhiên lóe sáng, một ý nghĩ bất chợt nảy ra trong đầu. Cô tủm tìm cười nhìn Lâm Hoàng Phong, cố ý hạ giọng, nũng nịu nói: “Rửa mặt thì cũng được đó, nhưng mà… chồng à, em muốn anh rửa cho em…
Rửa giúp em được không hả?”
Hà Tiểu Vy nói xong, Lâm Hoàng Phong có cảm thấy ghê tởm hay.
không thì cô không biết, dù sao cô cũng cảm thấy chính mình thật buồn nôn. Cả người đều nổi hết cả da gà.
Nhưng bảo vệ mạng sống của mình quan trọng hơn, cô phải tiếp tục vai diễn. Hà Tiểu Vy làm ra bộ dạng ngượng ngùng cùng chờ mong im lặng nhìn Lâm Hoàng Phong, vờ như là thật sự mong chờ anh có thể giúp mình rửa sạch lớp mặt nạ.
Thấy Lâm Hoàng Phong trầm mặc không trả lời, cô tiếp tục hạ giọng nói hơn nữa: “Chồng ơi, có được hay không? Không dễ gì anh mới trở về một lần, mau giúp em rửa mặt đi”
Lâm Hoàng Phong chán ghét nhìn Hà Tiểu Vy, lúc nãy người phụ nữ này còn nói muốn ly hôn, quả nhiên chỉ là đang giở trò mà thôi.
Ánh mắt anh nhìn Hà Tiểu Vy lập tức trở thành ánh mắt giống như đang nhìn một đống rác rưởi: “Mai Kiều Nhi, cô thật sự khiến cho người ta thấy ghê tởm”
Anh bỏ lại những lời này sau đó xoay người rời khỏi căn phòng.
Thấy vậy, trái tim Hà Tiểu Vy đang bị treo giữa lồng ngực của cô lúc này mới từ từ trở về chỗ cũ, cơ thể cứng đờ cũng được thả lỏng.
Cô nhẹ nhàng vỗ ngực: “Nguy hiểm thật đấy”
Suýt chút nữa đã bị phát hiện.
Lại tránh được một kiếp nạn, không nói đến trong lòng cô có bao nhiêu vui mừng, nhưng nhớ lại vẻ mặt chán ghét vừa rồi của Lâm Hoàng Phòng trong lòng không khỏi có chút khó chịu.
Sự chán ghét của anh đối với cô thật sự là càng ngày càng tăng lên.
Lâm Hoàng Phong vội vàng từ trong phòng đi ra, không khỏi thầm mắng ý nghĩ vừa rồi của chính mình.
Người phụ nữ đê tiện kia sao có thể giống Hà Tiểu Vy được, giữa hai người con gái ấy hoàn toàn không có chỗ nào giống nhau cả, Hà Tiểu Vy trốn anh còn không kịp, sao có thể dùng loại ánh mắt ghê tởm này nhìn anh được?
Càng nghĩ như vậy anh càng cảm thấy vừa rồi chính mình bị ma xui quỷ khiến, không hiểu sao lại gắn hai người họ với nhau.
“Không được, mình không thể tiếp tục ở lại nhà cũ nữa, phải lập.
tức rời khỏi đây thôi” Hà Tiểu Vy lập tức quyết định sau khi thấy Lâm Hoàng Phong đi ra ngoài.
Bây giờ Lâm Hoàng Phong ở lại nhà cũ, nếu cô không rời khỏi đây lúc ăn cơm chắc chắn sẽ phải chạm mặt với anh, đến lúc đó vận may của cô sẽ không tốt như vậy nữa, lại phải vượt qua cửa ải lần nữa.
Cho nên cô phải đi. Nghĩ đến hậu quả nếu bị vạch trần, cô lập tức rùng mình. Tuyệt đối không thể để cho Lâm Hoàng Phong biết được thân phận của cô.
Hà Tiểu Vy vội vàng thu dọn quần áo, bàn tay vô ý chạm phải hũ mặt nạ, nghĩ đến việc còn có thể chạm mặt Lâm Hoàng Phong, ngay cả mặt mũi cô cũng lười rửa.
Hà Tiểu Vy chạy ra khỏi nhà cũ giống như một tên trộm, vận may của cô không tệ lắm, dọc đường đi cũng không gặp được những người khác.
Sau khi rời nhà cũ cô mới nhớ đến chuyện mình vẫn chưa nói gì với ba Phong, vì thế cô lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho ông.
Một lúc sau cuộc gọi được kết nối, ba Phong thân thiết hỏi: “Kiều Nhi, vừa rồi chú Vương có đến phòng tìm con mà không thấy con ở trong phòng, con vẫn đang đi dạo ở đâu sao?”
Giọng điệu dịu dàng của ba Phong làm cho Hà Tiểu Vy có chút áy náy, cô im lặng một lát mới từ từ nói: “Ba, bây giờ công ty có một số việc gấp con phải nhanh chóng đến đó giải quyết, thật xin lỗi, tối nay không thể cùng ba ăn cơm tối.”
Ba Phong nghe vậy có chút tiếc nuối, cơ hội dành cho Kiều Nhi và thằng nhóc Lâm Hoàng Phong trong buổi tối hôm nay cứ như vậy mà biến mất. Ông thở dài, cũng không trách móc gì Hà Tiểu Vy, ngược lại còn dặn dò cô: “Con tự mình chăm sóc bản thân cho tốt, công việc gấp rút cũng đừng tự làm mình mệt mỏi, biết không?”.
“Dạ, con biết rồi” Hà Tiểu Vy nhìn thấy cuộc gọi đã ngắt kết nối, trong lòng càng áy náy hơn.
Ba Phong đối xử với cô giống như với con gái của mình, chỉ tiếc là cô không có phúc để tục làm con dâu của ông.
Ba Phong vừa mới cúp điện thoại đã bảo chú Vương gọi Lâm Hoàng Phong đến đây, mới thấy bóng người đã lập tức chất vấn: “Lúc nãy con vào phòng Kiều Nhi nói cái gì mà bây giờ con bé không nói lời nào đã đi rồi, có phải con uy hiếp Kiều Nhi ở sau lưng ba đúng không?”
Lâm Hoàng Phong gắt gao mím chặt môi mỏng, con ngươi che giấu sự lạnh lẽo, từ tận đáy lòng ghét bỏ oán hận Mai Kiều Nhi.
Ngoài miệng nói cái gì mà mệt mỏi muốn trả cho anh tự do, kết quả là đây ư? Chuyển qua tố cáo với ba anh, thật đúng là anh đã đánh giá cô quá thấp.
Ba Phong nhìn thấy anh trước sau như một vẫn cứ im lặng không nói gì, bàn tay đập mạnh xuống bàn, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Thằng nhóc thối tha này, con cứ bằng mặt không bằng lòng như vậy là muốn làm ba tức chết mới cam lòng có phải không?”
Lâm Hoàng Phong: “…”
Anh tiếp tục im lặng chịu đựng, hoàn toàn không để lửa giận của ông vào mắt. Dù sao người phụ nữ đê tiện Mai Kiều Nhi kia, thủ đoạn cao tay, đã sớm lôi kéo lấy lòng được ông già này, mặc kệ anh có nói cái gì, ông cũng cho là anh không đúng thì cần gì phải giải thích nữa?
Lên google tìm kiếm từ khóa Ghiền truyện chữ (Ghien_truyen_chu_com) để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!