Chương 23
Lâm Hoàng Phong nhìn thấy Hà Tiểu Vy xuống xe, mỉm cười với Trần Minh Tâm, sắc mặt anh lập tức tối sầm lại, hai tay cầm vô lăng không khỏi siết chặt, đầu ngón tay tái nhợt vì dùng lực quá mạnh.
Tốt, tốt, rất tốt!
Hà Tiểu Vy luôn nghiêm nghị khi đối mặt với anh, nhưng lại có thể nở nụ cười ngọt ngào với những người đàn ông khác.
Lá gan đúng là lớn!
Xem ra anh phải dạy lại tiểu yêu tinh Hà Tiểu Vy này mới được, còn mục đích thực sự đến chung cư này, anh đã quên mất rồi.
Hà Tiểu Vy nhìn Trần Minh Tâm rời đi, đứng đó một lúc rồi vui mừng bước lên lầu. Thật tuyệt khi ngày mai cô có thể vào làm việc ở phòng thiết kế.
Hà Tiểu Vy đang rất vui, vào lúc này bỗng một bàn tay đột nhiên từ sau lưng cô vươn đến, trực tiếp năm lấy cánh tay cô rồi giật mạnh về phía sau khiến cô kinh ngạc hét lên.
Hà Tiểu Vy chưa kịp phản ứng, người đã bị đẩy vào bức tường lạnh lếo bên cạnh.
Trong vô thức ngẩng đầu nhìn lên, cô liền bắt gặp một đôi mắt sâu thẩm, trong mắt sóng gió như dâng trào, tựa hồ đang kìm nén, chịu đựng điều gì.
“Hà Tiểu Vy, em quên tôi đã nói gì rồi sao?” Giọng nói lạnh lùng của Lâm Hoàng Phong lộ ra tràn ngập nguy hiểm.
Hà Tiểu Vy nhìn Lâm Hoàng Phong đột nhiên xuất hiện, nghĩ rằng hôm nay hồn vía bị anh làm cho sợ gần hết, cô không khỏi trừng mắt nhìn anh một cái, nghiến răng nghiến lợi nói: “Lâm Hoàng Phong, anh lại muốn phát điên cái gì?”
Nhìn dáng vẻ tức giận của cô, trong đầu Lâm Hoàng Phong nhớ tới hình ảnh cô đang cười tươi như hoa với người khác, bàn tay đang nắm lấy cánh tay cô từ từ siết chặt, lửa giận đè nén trong lòng giống như núi lửa sắp phun trào.
Cánh tay đau nhức khiến Hà Tiểu Vy cau mày, cô cố nén đau cánh tay, trong lòng cố gắng áp chế cảm xúc: “Muốn điên thì đổi người đi, bây giờ làm ơn buông tôi ra. Tôi muốn về nghỉ ngơi!”
Sự tức giận bị kìm nén của Lâm Hoàng Phong hoàn toàn bùng phát bởi sự thiếu kiên nhẫn của cô.
Nắm chặt lấy hay tai cô, Lâm Hoàng Phong hơi cúi đầu xuống, ánh mắt hai người chạm nhau, hơi thở xen lẫn hòa quyện vào nhau.
“Hà Tiểu Vy, em phải nhớ rõ em là người phụ nữ mà tôi thích, em không được phép dính dáng đến những người đàn ông khác” Lâm Hoàng Phong độc đoán nói ra.
Nghe vậy, Hà Tiểu Vy không khỏi chế nhạo, dùng tay đẩy mạnh người Lâm Hoàng Phong ra khiến anh mất cảnh giác nên lùi lại một bước.
Hà Tiểu Vy nhìn Lâm Hoàng Phông bảng ánh mắt lãnh đạm và nghiêm túc nói: “Lâm Hoàng Phong, không phải mọi thứ anh nhìn thấy đều sẽ là của anh. Tôi nói cho anh biết, Hà Tiểu Vy tôi là một con người, tôi chỉ thuộc về bản thân mình, không thuộc về bất cứ ai.”
Cô đã quyết định ly hôn với anh, cô không còn muốn anh nữa.
Lâm Hoàng Phong cảm thấy thật nực cười khi nhìn thấy dáng vẻ muốn tách mình ra của cô, trong lòng nảy ra suy nghĩ vớ vẩn nhớ đến bộ dạng lúc ở nhà của Mai Kiều Nhi, anh chợt cảm thấy buồn cười.
Làm sao có thể liên tưởng vớ vẩn giữa tiểu yêu tinh và cô ả khốn kiếp Mai Kiều Nhi đó chứ?
Hà Tiểu Vy thấy anh im lặng, cũng không thèm quan tâm anh, xoay người định lên nhà.
Lâm Hoàng Phong nghĩ đến thái độ hoàn toàn khác biệt của Hà Tiểu Vy đối với mình và Trần Minh Tâm, trong lòng anh chợt trào lên một nỗi chua xót.
Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!