Chương 24
Hà Tiểu Vy mở lớn con ngươi hết cỡ, cô liên tục dùng tay đập vào vai Lâm Hoàng Phong, vừa vội vừa tức giận, muốn đẩy anh ra nhưng lại bất lực mặc anh muốn làm gì thì làm.
“Ưm ưm..”
Lâm Hoàng Phong ôm chặt sau gáy cô, không cho cô cơ hội né tránh, tay ôm eo cô dần dần siết chặt, như muốn khảm cả cơ thể cô vào xương tủy vào mình.
Thật lâu sau, anh mới chậm rãi buông lỏng môi Hà Tiểu Vy ra, sợi tơ bạc từ khóe miệng tuột xuống. Cùng với đó là một tiếng “chát” rõ ràng, Hà Tiểu Vy tát Lâm Hoàng Phong một cách giận dữ.
Cô không thể tiếp xúc thêm với Lâm Hoàng Phong nữa, nếu chuyện này cứ tiếp tục, sớm muộn gì Lâm Hoàng Phong cũng sẽ phát hiện ra thân phận của cô.
Cô phải quyết tâm hơn nữa, không được dẫn lửa tự thiêu chính mình.
“Lâm Hoàng Phong, tôi không phải người phụ nữ tùy tiện, đừng dùng thủ đoạn đối phó với những người phụ nữ đó để đối phó với tôi”
Cô tức giận mắng.
Lâm Hoàng Phong xoa xoa hai má, cảm thấy gò má đau nóng, trong lòng không những không tức giận, ngược lại càng dâng lên cảm giác muốn chinh phục, cô càng chống cự, anh càng muốn chiếm hữu, từ từ khiến cô thu hết gai nhím lại.
Hà Tiểu Vy thấy anh im lặng, gặp anh như thợ săn nhìn con mồi khiến lòng cô khẩn trương, nóng lòng muốn thoát ra.
Cô không tin răng Lâm Hoàng Phong sẽ yêu cô và quấy rầy cô mãi mãi.
Lâm Hoàng Phong thấy Hà Tiểu Vy không để bụng lời anh nói, ngược lại không ngại mà sẽ dùng hành động thực tế để thể hiện quyết tâm của mình.
“Hà Tiểu Vy, chúng ta hãy chờ xem” Lâm Hoàng Phong nói dứt lời, xoay người rời đi. Anh đã hoàn toàn quên mất việc gửi súp cho Mai Kiều Nhi.
Hà Tiểu Vy nhìn bóng lưng xa xăm của anh, khẽ cắn môi, trong lòng rất khó chịu.
Rõ ràng cô muốn thoát khỏi Lâm Hoàng Phong, tại sao bây giờ lại dính líu đến anh?
Ngày hôm sau, Hà Tiểu Vy đến phòng thiết kế báo cáo với tâm trạng phấn khởi.
Quản lý bộ phận thiết kế Lý Minh Huyền nhìn quyết định chuyển công tác mà cô đưa, còn nhớ đến lúc trước đến phỏng vấn, cô không có chút kinh nghiệm làm việc nào vậy mà cuối cùng vẫn được Trần tổng nhận vào làm khiến cô ta vô cùng chán ghét.
Điều cô ta ghét nhất là những người đi qua cửa sau.
Nhưng nghĩ đến lời dặn của tổng giám đốc Tâm, cô ta chỉ có thể kìm nén sự bất mãn trong lòng, thờ ơ nói: “Mọi người vào phòng thiết kế đều được chọn lọc qua các lớp. Nếu đột nhiên chen vào và gia nhập phòng thiết kế như thế này, chắc chắn sẽ có một số đồng nghiệp không hài lòng nên sẽ để cô giúp việc vặt trước. Cô có ý kiến gì không?”
Hà Tiểu Vy sao có thể không hiểu được ý tứ trong lòng cô ta. Câu này nghe có vẻ cô ta đang nghĩ cho cô, nhưng thật ra là muốn gây khó dễ cho cô.
Tình huống này cũng là điều cô đã dự kiến trước: “Quản lý Huyền, tôi không có ý kiến”
Nghe xong, Lý Minh Huyền nhẹ bớt phần nào bất mãn, xua tay ý bảo cô có thể đi ra ngoài.