Chương 25
Hà Tiểu Vy đến phòng thiết kế, phát hiện bàn làm việc của cô ở một góc hẻo lánh, so với bàn làm việc của thư ký lúc trước thì quả thực có chút khó coi. Tuy nhiên, cô không quá kén chọn.
Cô yên tâm ngồi xuống trước bàn làm việc, lật xem tài liệu thiết kế mà Trần Minh Tâm đưa cho cô và một số tài liệu khác.
Ngay sau đó, có một tiếng ồn lớn từ bộ phận thiết kế.
Hà Tiểu Vy hơi ngẩng đầu nhìn về phía cửa, trong tâm mắt cô hiện ra một bóng dáng quen thuộc, tay cầm tài liệu hơi siết chặt, cô không khỏi nghĩ đến những lời mà đêm qua Lâm Hòang Phong đã nói ra.
Cô vội cụp mắt xuống để che đi cảm giác bồn chồn trong lòng.
“Hà Tiểu Vy là ai?” Giọng nói này tình cờ lọt vào tai cô.
Lúc này, Hà tiểu Vy còn gì mà không hiểu, Lâm Hoàng Phong đến tìm cô là có chủ ý.
Biết mình nhất định không thể che giấu, cô chậm rãi đứng lên, đáp: “Là tôi”
Lâm Hoàng Phong nghe thấy giọng nói quen thuộc liền liếc xéo cô, khóe miệng hơi cong lên, nhìn có chút vô liêm sỉ.
Hà Tiểu Vy bình tĩnh đi tới chỗ bọn họ, nhẹ giọng nói: “Tôi là Hà Tiểu Vy, tôi có thể giúp gì được cho anh?”
Lúc này, Lý Minh Huyền từ trong văn phòng bước ra, vội vàng đi tới trước mặt Lâm Hoàng Phong nở nụ cười nịnh nọt: “Tổng giám đốc Phong, tôi là trưởng phòng thiết kế. Tôi tên là Lý Minh Huyền”
Lâm Hoàng Phong nhẹ nhàng gật đầu, đi thẳng vào chủ đề: “Quản lý Huyền, lần này hai công ty chúng ta đang hợp tác. Ban giám đốc nói tôi có thể tìw ứ chan narồi nhịi trách mà tôi thính. Rắt đầu tỉể hâm nav tôi thuyết phục: “Anh Phong, anh không nghĩ tới sao? Hà Tiểu Vy chỉ là người mới, không có kinh nghiệm làm việc”
Lâm Hoàng Phong nhìn Lý Minh Huyền với đôi mắt đen như vực sâu, cơ thể tỏa ra luồng khí mạnh mẽ và áp lực cực lớn, lạnh lùng nói: “Không cần, phải là cô ấy”
Sắc mặt Lý Minh Huyền trở nên có chút khó coi, cô ta là trưởng phòng thiết kế, lẽ ra phải chịu trách nhiệm cho một dự án quan trọng như vậy chứ không phải là người mới như Hà Tiểu Vy.
Cô ta hơi cúi đầu xuống và nói một cách miễn cưỡng: “Anh Phong, anh vẫn…
Lý Minh Huyền chưa kịp dứt lời thì đã nghe được lời từ chối nghiêm nghị của Hà Tiểu Vy: “Tôi chỉ là người có học một chút, mới gia nhập công ty. Tôi không thích hợp làm người phụ trách hợp tác. Tôi cũng mong anh Phong chọn người khác.”
Đôi mắt cô mở to, tức giận trừng mắt nhìn Lâm Hoàng Phong, muốn anh thay đổi yêu cầu.
Lâm Hoàng Phong nhìn con ngươi tròn xoe của Hà Tiểu Vy vì tức giận, đôi má thanh tú và xinh xắn của cô hơi phồng lên, giống như một con mèo đang giận dữ, tưởng răng nó đang lộ ra những bản chất hung dữ, nhưng dáng vẻ của cô lại càng đáng yêu hơn.
Anh chậm rãi nhếch khóe miệng lên, trực tiếp nắm lấy tay Hà Tiểu Vy đi ra ngoài, đồng thời nói: “Tôi đưa Hà Tiểu Vy đi, còn lại hội đồng quản trị sẽ đích thân giải thích”
Sức lực của Hà Tiểu Vy không mạnh bằng anh, cô chỉ có thể để mặc anh kéo về phía trước, dù cố gắng thế nào cũng không thể thoát khỏi anh mà thay vào đó, cô còn bị thương ở cánh tay.
“Lâm Hoàng Phong, buông ra!” Cô thì thầm, nhìn chằm chằm vào anh với ánh mắt lo lắng, như thể muốn chọc thủng hai lỗ trên người anh.
Sau khi Lâm Hoàng Phong kéo vào thang máy, anh lật người cô lại và khiến cô cảm thấy giật mình, đôi mắt đen đầy lạnh lẽo vô tận, đồng tử sâu thẳm giống như những vì sao rộng lớn khiến cô sửng sốt trong giây lát.
Anh nhìn cô cười như không cười, như đang mong đợi điều gì đó: “Hà Tiểu Vy, em nên ngoan ngoãn đi theo tôi, nếu không… tôi không ngại bế em ra tận nơi”
“Anh ..” Hà Tiểu Vy tức giận đến hai má đỏ bừng, nhưng lại vô lực phản kháng.
Cô hít một hơi thật sâu tự nhủ anh hùng sẽ không chịu tổn thất trước mắt, cô vươn tay đẩy ngực anh, thở hổn hển nói: “Buông tôi ra, tôi tự đi”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!