Chương 41
Nghe được cái tên Lý Minh Huyền này, đôi mắt Hà Tiểu Vi trừng lớn tỏ vẻ không dám tin, một lúc lâu sau vẫn không nói gì.
Như thế nào cô cũng không hề nghĩ tới lại có thể chính là Lý Minh Huyền, cô chợt nhớ đến lời nhắc nhở của một nữ đồng nghiệp ở trên xe kia, cô ấy cho rằng Quản lý Huyền bởi vì vị trí Nhà thiết kế trang sức, mà sẽ nhìn cô không vừa mắt và muốn dạy dỗ cô. Rồi cô ấy uống với cô thêm vài ly, sau đó lại tiếp tục châm ngòi ly gián một chút về mối quan hệ giữa cô và đồng nghiệp.
Nhưng cô không hề nghĩ tới, Quản lý Huyền có lẽ còn độc ác hơn so.
với tưởng tượng của cô.
Cô ta lại có thể muốn dùng cái loại phương pháp này, để hủy hoại cô hoàn toàn. Cô thật sự không dám nghĩ tới, nếu như kế hoạch của Quản lý Huyền có thể đạt được, đợi đến lúc đó, kết quả của cô sẽ như.
thế nào!
Lâm Hoàng Phong thấy bộ dáng chịu đủ loại đả kích của cô, anh cũng không mở miệng an ủi cô nữa.
Những chuyện thế này là chuyện bình thường trong cuộc sống, trước sau gì cô cũng cần phải quen với nó, lợi dụng thời cơ lúc này, vừa vặn để cô ghi nhớ thật lâu.
“Bây giờ tôi có thể đi được chưa?” Gã đàn ông dè dặt hỏi.
“Có thể” Anh nói xong, lại tạm ngừng một giây, sau đó tiếp tục nói: “Còn cần mày để lại hai đồ vật khác nhau”
Không đợi gã đàn ông hỏi, Lâm Hoàng Phong dùng cách đánh gãy tay như lúc nãy, trực tiếp đánh gãy hai chân của gã ta, đồng thời tàn nhẫn để lại một câu nói: “Tay chân của mày đều đã chạm qua người phụ nữ của tao, bẻ gãy chỉ là một bài học, mặt khác không có bất kỳ bệnh viện nào điều trị cho mày, nhớ kỹ đây chính là cái giá phải trả khi làm sai”
Để lại lời này, anh quay người đi về phía Hà Tiểu Vy, ôm ngang cô lên rời khỏi căn phòng.
Hà Tiểu Vy tựa ở trên ngực của anh, nghe tiếng tim đập ổn định vững vàng của anh, cô không cảm giác được bất kỳ một chút ấm áp nào, ngược lại giống như là đặt mình vào hầm băng, toàn thân đều tỏa ra một luồng lạnh lẽo thấu xương.
Thủ đoạn xử lý đối thủ của Lâm Hoàng Phong mang lại cho cô không chỉ là rung động, mà nhiều hơn chính là một loại sợ hãi không cách nào nói rõ ràng.
Nếu như ngày đó, cô tiết lộ thẳng ra thân phận mà mình đang che giấu, có phải anh sẽ dùng thủ đoạn giống như vậy để đối phó chính mình hay không.
Vừa nghĩ như vậy, cô lại càng không dám nói chuyện mình là Mai Kiều Nhi cho Lâm Hoàng Phong nghe.
Lâm Hoàng Phong đặt cô vào vị trí ghế lái phụ, thân thiết thắt chặt dây an toàn cho cô, không để ý nên tay anh đã chạm vào cánh tay của cô, cảm nhận được nhiệt độ lạnh buốt, cau mày một cái: “Vẫn còn thấy sợ hãi à?”
Trong nháy mắt Hà Tiểu Vy lấy lại tinh thần, ánh mắt có chút mất tự nhiên nhìn qua một bên, bối rối gật đầu, kỳ thật cũng không nghe được anh đang hỏi cái gì.
Nhìn thấy cô mất hồn mất vía như vậy, Lâm Hoàng Phong cảm thấy vừa rồi mình trừng phạt gã đàn ông kia vẫn còn hơi nhẹ một chút.
Anh vuốt tóc Hà Tiểu Vy, hôn vào giữa trán cô, dịu dàng dụ dỗ nói: “Ngoan… Đừng sợ. Có tôi ở đây, sẽ không có ai có thể bắt nạt cô.”
“Ừm”” Cô ngậm miệng nhẹ nhàng lên tiếng.
Cô không muốn tiếp tục nói chuyện về vấn đề này nữa, trực tiếp đổi chủ đề: “Lâm Hoàng Phong, làm phiền anh đưa tôi về nhà, có được không?”
Lâm Hoàng Phong không chút nghĩ ngợi liền nói ra: “Không được, đêm nay cô trở về cùng với tôi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!