Chương 44
Hà Tiểu Vy chưa từng ngủ với người khác thân mật như thế này, nhất thời cảm thấy không thể thích ứng được, cô giơ tay muốn đẩy anh ra, cơ thể hơi vặn vẹo một chút, lúc này hai người lại bắt đầu ma sát.
Lâm Hoàng Phong bắt lấy tay cô, đan chặt năm ngón tay của anh với năm ngón tay của cô, tiến lại gần bên tai cô và nói nhỏ: “Ngoan ngoãn ngủ đi, nếu như cô còn làm loạn nữa, tôi sẽ ăn cô đấy”
“Anh…” Cô vừa mở miệng ra đã lập tức ngậm lại, trừng to mắt để đe dọa Lâm Hoàng Phong.
Lăn qua lăn lại cả một buổi tối, Lâm Hoàng Phong cũng thấy hơi mệt rồi, anh vỗ nhẹ lên lưng của cô, cam đoan: “Yên tâm, nếu như không có sự cho phép của cô, tôi sẽ không động vào cô. Thế nhưng nếu như cô dám làm loạn nữa thì tôi không thể bảo đảm được gì đâu”
Hà Tiểu Vy biết anh đã nói là làm, thế là cô đâu dám động đậy gì nữa. Cô ngoan ngoãn nằm trong lòng anh, hoàn toàn không còn chống cự như trước.
Hà Tiểu Vy tưởng rằng mình sẽ không ngủ được, thế nhưng chỉ một lúc sau đã chìm vào rất ngủ thật sâu.
Ngày hôm sau…
Lông mi của Hà Tiểu Vy hơi run rẩy, cô chậm rãi mở đôi mắt mơ màng ra, mơ hồ nhìn thấy khuôn mặt anh tuấn dịu dàng ở trước mặt, cô bị giật mình, kinh ngạc mở to hai mắt.
Đợi đến khi đã nhìn rõ được hình dáng đang ngủ của Lâm Hoàng Phong, cô mới nhớ lại những gì đã xảy ra tối hôm qua. Hai thân thể kề sát nhau như thế này không khỏi làm cô thấy luống cuống và hoảng loạn, hai má bỗng dưng đỏ ửng lên.
Nghĩ đến tối hôm qua, thế mà cô lại có thể ngủ yên trong lòng của Lâm Hoàng Phong mà không phòng bị gì, đúng là quá nguy hiểm rồi.
Không được!
Cô không thể thế này nữa, cô nhất định phải tránh xa Lâm Hoàng Phong một chút mới được.
May mà Lâm Hoàng Phong vẫn đang ngủ say, ít nhất thì cô không phải đối mặt với Lâm Hoàng Phong còn đang thức.
Hà Tiểu Vy nhẹ nhàng cử động cánh tay, cẩn thận di chuyển bàn tay đang đặt trên lưng mình của Lâm Hoàng Phong ra, cô chậm chạp bò đến bên giường như một con ốc sên.
Cô vẫn luôn chú ý quan sát Lâm Hoàng Phong, thấy mình không làm kinh động đến anh thì mới cảm thấy yên tâm. Cô rón ra rón rén cầm lấy quần áo bước ra khỏi phòng, vội vàng mặc quần áo lên rồi chạy, dáng vẻ như thể đã làm sai điều gì.
Hà Tiểu Vy nghĩ đến những chuyện đã xảy ra tối hôm qua, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lếo, cô bắt một chiếc xe rồi đi thẳng đến công ty.
Đến công ty, cô trực tiếp xông vào phòng làm việc của Lý Minh Huyền.
Lý Minh Huyền nhìn thấy sắc mặt u ám và đôi mắt tức giận của Hà Tiểu Vy, thì cố ý tỏ vẻ kinh ngạc hỏi: “Hà Tiểu Vy, cô đến tìm tôi có việc gì vậy?”
Hà Tiểu Vy cười lạnh một tiếng, ánh mắt giễu cợt nhìn cô ta, cô không hề nói vòng vo mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Quản lý Huyền, tại sao hôm qua cô lại cố tình gài bẫy tôi?”
“Gài bãy?” Lý Minh Huyền bày ra một vẻ mặt không hiểu gì: “Rốt cuộc cô đang nói gì vậy? Tôi nghe mà không hiểu gì cả”
“Nghe không hiểu sao?” Cô cười lạnh lùng, chế giễu nói: “Là do cô nghe không hiểu, hay là đang giả vờ không hiểu? Lẽ nào tên trai bao hôm qua không báo cáo lại với cô sự việc sao?”
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!