Chương 49
“Hoàng Phong.
Nghe thấy giọng nói này, cả người Hà Tiểu Vy lập tức cứng đờ, trái tim cô đập mạnh một cái, giống như đang bị một bàn tay bóp chặt lại.
Lâm Hoàng Phong không để ý thấy sự khác thường của Hà Tiểu Vy, anh nghe thấy người kia gọi, thì thu lại nụ cười rồi cung kính quay lại nhìn về phía người đang bước đến chào một tiếng: “Bác Chung”
Bác Chung?
Không phải là bác Chung mà cô biết chứ?
Hà Tiểu Vy vội vàng ngẩng đầu nhìn sang, lúc nhìn rõ dáng vẻ của người được gọi là bác Chung kia thì sắc mặt của cô lập tức biến sắc.
Nguy rồi!
Hà Tiểu Vy nhanh chóng cúi đầu xuống, cố che giấu khuôn mặt mình, không dám ngẩng đầu dậy, trong mắt cô hoàn toàn là sự bối rối mất phương hướng, dường như còn có chút sợ hãi mơ hồ.
Trời ơi!
Cô thật sự muốn chết ngay lập tức, đúng là lo sợ gặp phải điều gì thì sẽ gặp điều đó, gần đây cô gặp vận rủi gì thế không biết.
Nếu không, sao cô lại xui xẻo như vậy?
Bác Chung là bạn tốt của ba Phong, thường xuyên đến chơi nhà họ Cố, cho nên bác Chung không chỉ quen với cô hơn nữa còn rất thân thuộc, người chồng hờ Lâm Hoàng Phong này không nhận ra cô, nhưng mà nhất định bác Chung có thể nhận ra.
Phải làm sao bây giờ?
Hà Tiểu Vy chán nản cau mày lo lắng không biết phải làm sao cho tốt.
Nếu như biết trước sẽ gặp phải bác Chung ở chỗ này, thì dù có nói thế nào cô cũng sẽ không đồng ý đến tham gia bữa tiệc đấu giá này với Lâm Hoàng Phong.
Thật sự là tìm đường chết mà!
Nếu như lát nữa bác Chung nhận ra mình, hơn nữa còn nói chuyện mình là Mai Kiều Nhi với Lâm Hoàng Phong…
Chỉ cần nghĩ đến khả năng ấy thôi thì sắc mặt Hà Tiểu Vy đã trắng bệch ra, cả người không nhịn nổi lạnh run lên.
Phản ứng của cô đã khiến cho Lâm Hoàng Phong để ý đến, trong mắt anh hiện lên chút lo lắng: “Có phải cảm thấy lạnh hay không?”
Nghe thấy thế cả người cô cứng đờ ra, cô vội vàng lắc đầu, hận không thể cúi gäm mặt xuống đất.
Lúc này thì bác Chung đã bước đến, từ đằng xa ông ta đã để ý đến người con gái bên cạnh Lâm Hoàng Phong rồi, nhưng mà do tuổi cao.
mắt kém, đứng từ xa ông ta không nhìn rõ được cô là ai, chỉ cảm thấy bóng dáng có chút quen mắt.
Cho nên mới cố ý đến gần muốn nhìn cho rõ ràng.
Dù sao thì ông cũng biết rõ, ông bạn già kia của ông rất hài lòng về cô con dâu của ông ấy.
Khi ánh mắt bác Chung nhìn sang người Hà Tiểu Vy, ông chỉ trông thấy một mái tóc đen óng, thì không khỏi nhìn từ dầu đến chân quan sát cô một lượt, đúng là càng nhìn càng thấy quen, hình như là con nhóc Kiều Nhi.
Nhưng mà, không phải quan hệ giữa Kiều Nhi và Hoàng Phong rất kém sao? Hôm qua ba Phong vẫn còn phàn nàn với ông ta mà.
Cho nên, sao Lâm Hoàng Phong có thể đưa con bé đến tham gia buổi tiệc đấu giá này được?
Bác Chung nhìn Lâm Hoàng Phong, rồi thản nhiên hỏi: “Hoàng Phong, cô gái này là?”
Lâm Hoàng Phong khẽ cong môi nở một nụ cười, anh khẽ liếc sang phía Hà Tiểu Vy, trong mắt mang theo sự cưng chiều: “Bác Chung, đây là một người bạn của cháu, tên là Hà Tiểu Vy”
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!