Chương 50
Hóa ra đúng là không phải con nhóc Kiều Nhi kia, chỉ là dáng dấp hơi giống nhau mà thôi Nhưng mà, từ biểu hiện của Lâm Hoàng Phong, bác Chung có thể nhìn ra được, cô gái tên là Hà Tiểu Vy này rất có thể không phải chỉ là bạn bình thường của cậu ta.
Ông ta không khỏi nhíu mày lại, trong vô thức bỗng nhớ đến Kiều Nhi.
Ông ta và ba Phong giống nhau, đều thích cô nhóc Kiều Nhi kia, nếu như để Kiều Nhi biết việc Hoàng Phong có người phụ nữ khác ở ngoài, chắc con bé sẽ rất đau khổ.
Nghĩ đến điều ấy, ông cảm thấy bất bình thay cho Kiều Nhi, cho nên càng không có thiện cảm với cô gái Hà Tiểu Vy trước mắt, nhưng trên mặt ông ta vẫn rất thản nhiên: “Hoàng Phong, sao cô ta cứ cúi đầu mãi thế? Đã làm gì không dám gặp mặt người khác sao?
Nghe thấy câu này, Hà Tiểu Vy sợ tới mức nín thở.
Bàn tay cô nắm chặt lại, móng tay đâm vào lòng bàn tay đau đớn, trong đầu cô liên tục nghĩ đến những biện pháp để xử lý, nhưng dù vắt hết óc cũng không nghĩ ra được cách nào.
“Tiểu Vy, cô ngẩng đầu cho bác Chung nhìn xem.” Lâm Hoàng Phong nghĩ đến việc bác Chung là bạn tốt của ba Phong, nên muốn Hà Tiểu Vy tạo ấn tượng tốt trước mặt ông ta.
Anh cứ nghĩ rằng Hà Tiểu Vy đang xấu hổ.
Còn Hà Tiểu Vy lúc này lại khế nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu cô chợt lóe lên một ý nghĩ, ba mươi sáu kế chuồn là thượng sách, tuyệt đối không thể để bác Chung thấy mặt cô được.
Cho nên cô vội vàng nói: “Tôi, tôi đau bụng quá, tôi muốn đi vệ sinh.”
Lâm Hoàng Phong nghĩ đến chuyện bình thường Hà Tiểu Vy luôn từ chối và tránh né anh, nên cho rằng cô làm thế vì không muốn có liên quan gì đến mình cả, trong lòng anh không khỏi sinh ra sự tức giận, giọng nói cũng trở nên lạnh lùng như đang ra lệnh: “Không được, ngẩng đầu lên chào bác Chung trước đã, sau đó rồi đi nhà vệ sinh sau”
Lâm Hoàng Phong chết tiệt!
Hà Tiểu Vy thật sự muốn dùng tay bịt miệng Lâm Hoàng Phong lại, khiến anh phải câm mồm.
Nếu như cô có thể ngẩng đầu thì đã ngẩng đầu lên từ lâu rồi, còn cần anh phải nhắc nhở sao?
Nhưng hiện giờ cô làm sao dám ngẩng đầu, vì chỉ cần ngẩng đầu lên là sẽ bị lộ tẩy ngay.
Lâm Hoàng Phong thấy cô yên lặng không nói gì, đầu vẫn cúi thấp xuống thì không khỏi nhíu mày lại, anh nắm chặt tay cô, hơi dùng sức nhéo một cái giống như đang cảnh cáo.
Mặc dù Hà Tiểu Vy cố giãy giụa, nhưng mà sức lực của cô so với Lâm Hoàng Phong chỉ như châu chấu đá xe mà thôi.
Cho nên cuối cùng khuôn mặt cô cũng dần dần lộ ra rõ ràng trước mặt bác Chung, trên gương mặt xám ngoét của cô là nụ cười gượng gạo.
Bác Chung là bậc cha chú trong nhà, cô chỉ dám hy vọng sau khi mình bị lộ thân phận, nể mặt ông, Lâm Hoàng Phong sẽ không đánh chết cô thôi.
Cuối cùng bác Chung cũng nhìn rõ diện mạo của Hà Tiểu Vy, ông ta kinh ngạc mở to mắt nói: “Đây không phải là Kiều…”
Đúng lúc này…
Tiếng người chủ trì bữa tiệc truyền đến từ trên bục, bảo mọi người nhanh chóng ngồi xuống, buổi đấu giá sẽ lập tức được bắt đầu.
Cho nên bác Chung còn chưa nói hết câu đã bị cắt ngang.