Chương 54
Cuối cùng cô còn làm cho tay sưng đỏ hết lên, cô chỉ có thể tạm thời buông tha việc này, hơi đau đầu mà nhìn chiếc nhẫn.
Đây là cái nhẫn gì chứ, giống như keo, đeo vào xong không tháo ra được.
Lâm Hoàng Phong trở lại biệt thự, trong đầu tràn ngập phản ứng khác lạ của Hà Tiểu Vy trong đêm nay.
Anh càng nghĩ càng cảm thấy hình như Hà Tiểu Vy biết bác Chung.
Hơn nữa, bác Chung cũng biết cô. Rốt cuộc thì bọn họ có quan hệ gì?
Hiện tại, anh càng ngày càng thấy có hứng thú với Hà Tiểu Vy. Anh muốn tìm hiểu về tất cả mọi thứ của cô.
Đột nhiên, một suy nghĩ từ đáy lòng của anh hiện ra.
Anh suy nghĩ một lúc rồi trực tiếp gọi điện thoại cho bác Chung.
Bác Chung nhìn điện thoại, theo bản năng nhìn về phía người đang ngồi đối diện, mỉm cười giơ điện thoại di động lên.
“Hoàng Phong à, muộn thế này rồi còn gọi cho bác, có việc gì thế?”
Ông ấy chủ động mở miệng nói chuyện.
Anh cười nhẹ nói: “Bác Chung ạ, vừa nấy, cháu đi có hơi vội vàng, có vấn đề chưa tới hỏi bác được. Cháu muốn hỏi bác một chút là bác có quen biết với Hà Tiểu Vy hay không?”
“Bác không biết, chỉ là dáng vẻ của cô ấy giống một người trẻ tuổi mà bác quen biết” Ông ấy trực tiếp phủ nhận, thậm chí còn giúp Hà Tiểu Vy che giấu.
Nghe thấy vậy, nỗi lo lắng mơ hồ của Lâm Hoàng Phong cũng tan dần, nói chuyện vài câu với bác Chung rồi mới cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, anh lắc đầu bật cười.
Không phải chỉ là ngày đó ở nhà cũ thấy ánh mắt của Mai Kiều Nhi và Hà Tiểu Vy có điểm giống nhau thôi sao? Thế mà giờ anh đã suy nghĩ nhiều thế này rồi.
Bác Chung nhìn màn hình điện thoại tối đen, hơi bất lực nhìn về phía ba Phong, cực kỳ khó hiểu mà hỏi: “Này ông Lâm, vì sao ông lại bảo tôi nói dối Hoàng Phong thế? Rõ ràng, Hà Tiểu Vy ở buổi đấu giá chính là Kiều Nhị, với lại từ khi nào thì Kiều Nhi được gọi là Hà Tiểu Vy vậy?”
Đối diện với vấn đề mà bạn tốt đặt ra, ba Phong không trả lời, chỉ cười yếu ớt, buồn bã nói: “Đây là thú vui của vợ chồng son, chúng ta là bề trên thì đừng nên nhúng tay vào “
Lời giải thích này cũng rất gượng gạo, bác Chung cũng không tiếp.
tục hỏi nữa, chủ động chuyển sang chủ đề khác: “Ông Lâm này, ông vẫn luôn mong muốn được nhìn thấy hai đứa nó tốt đẹp. Hiện tại, ông đã đạt được ước nguyện rồi, tôi tin răng không lâu nữa ông sẽ được bế cháu đấy”
Trong mắt của ba Phong hiện lên tia mong chờ, cười ha ha nói: Vậy thì mượn lời nói tốt đẹp của ông”
“Được rồi, thời gian cũng không còn sớm nữa, tôi đi về trước đây”
Ba Phong đi theo sau bác Chung, khóe miệng vẫn nở nụ cười tươi mãi không hạ xuống, trong lòng còn cực kỳ chờ mong.
Hoàng Phong là một tên nhóc con xấu xa. Ngoài miệng vẫn kêu không thích Kiều Nhi, thế mà ở sau lưng, anh đã mua cho Kiều Nhi chiếc nhẫn đắt giá như vậy. Nếu không phải hôm nay, chú Vương đến chơi kể cho ông nghe thì không biết tới khi nào ông mới biết đây.
Ngày hôm sau.
Khi Hà Tiểu Vy rời khỏi giường, cô đau đầu nhìn chiếc nhẫn kim cương màu xanh lam ở trên tay, dưới ánh mặt trời càng sáng lung linh rực rỡ, Mang viên kim cương lớn như vậy ở trên tay, cô thật giống như là một cây ATM di động vậy.
Không thể tháo ra được.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!