Chương 56
Bị Lâm Hoàng Phong chặt sạch đường sống rồi sao?
Chẳng trách dáng vẻ Lý Minh Huyền lại thảm hại như vậy.
Nhưng như vậy thì làm sao? Trong lòng cô chẳng có chút đồng tình nào.
Nếu như buổi tối hôm đó không phải Lâm Hoàng Phong xuất hiện kịp lúc, thì sợ là cô đã sống không bằng chết từ lâu rồi. Cô lại không phải thánh mẫu Maria, thích lấy đức báo oán.
“Không giúp!” Mặt Hà Tiểu Vy không cảm xúc, nói.
Gương mặt Lý Minh Huyền liền đông cứng lại, cô ta không ngờ Hà Tiểu Vy lại khó đối phó như vậy. Trong lòng cô ta càng hận Hà Tiểu Vy hơn nữa, nhưng biểu cảm bên ngoài lại làm ra vẻ vừa chán nản vừa đau lòng, khóc lóc kể lể: “Tôi biết là tôi sai rồi. Tôi xin lỗi, tôi không nên giống như ma xui quỷ khiến mà làm ra loại chuyện ác độc như vậy”
Cô ta nói xong, nhìn thấy Hà Tiểu Vy vẫn đứng im như cũ.
Cô ta dồn sức lên tay, vung tay tự tát mạnh một cái, lực rất lớn, lập tức trên má cô ta liền xuất hiện dấu năm ngón tay đỏ ửng, tiếp tục nói: “Tôi không phải người, tôi đáng bị đánh. Tôi cũng đã trả giá cho chuyện này rồi, cầu xin cô xin Tổng giám đốc Phong giơ cao đánh khẽ, tha cho tôi một con đường sống với”
Khổ nhục kế của cô ta đối với Hà Tiểu Vy mà nói là hoàn toàn không có tác dụng gì.
Hà Tiểu Vy không phải là đồ ngốc. Ngược lại, cô hoàn toàn nhìn rõ, nếu không phải Lý Minh Huyền bị ép dưới áp lực của Lâm Hoàng Phong thì e là cô ta mãi mãi cũng sẽ không đến xin lỗi, càng sẽ không cảm thấy là lỗi của cô ta.
Cho nên, Lý Minh Huyền hoàn toàn không đáng để cô thương cảm.
“Lý Minh Huyền, cô đến đây cầu xin tôi cũng vô dụng. Người chặt đường sống của cô là Lâm Hoàng Phong” Giọng điệu của Hà Tiểu Vy vô cùng lạnh lùng.
Ánh mắt Lý Minh Huyền chân thành khẩn cầu nhìn Hà Tiểu Vy, vẻ mặt vô cùng bi thảm, hạ giọng nói: “Tiểu Vy, tôi xin cô đấy. Chỉ cần cô chịu xin Tổng giám đốc Phong, chắc chắn anh ấy sẽ phát lòng từ bi mà tha cho tôi. Cô giúp tôi đi, có được không? Tôi cầu xin cô đấy”
Hà Tiểu Vy vẫn đứng im như cũ, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cô ta, lạnh nhạt nói: “Lý Minh Huyền, thế giới rộng lớn như vậy, không phải chỉ có một thành phố là Sài Gòn. Thứ cho tôi bất lực, không giúp nổi cô.”
Nói xong, cô cũng không muốn dây dưa với Lý Minh Huyền nữa, quay người đi thẳng về phía ngược lại.
Lý Minh Huyền thấy cô ta nín nhịn như vậy mà Hà Tiểu Vy lại chẳng chịu nói giúp cô ta đến một câu, đúng là muốn ép cô ta vào đường chết mà. Lập tức cô ta liền thẹn quá hóa giận, cắn răng cắn lợi, trừng mắt nhìn bóng lưng Hà Tiểu Vy, hét với theo: “Hà Tiểu Vy, hôm nay cô không giúp tôi, rồi sẽ có một ngày cô sẽ phải hối hận”
Nghe vậy, Hà Tiểu Vy khit mũi khinh bỉ, cô biết ngay Lý Minh Huyền, người ban đầu lập kế cho người làm nhục cô, còn muốn quay video và chụp ảnh, không phải dạng đơn giản.
Cô chỉ nói không bằng lòng giúp, cô ta liền lập tức trở mặt, không giúp cô ta quả nhiên là đúng.
Tập đoàn Hưng Thịnh.
Hà Tiểu Vy đưa kế hoạch cho Lâm Hoàng Phong, ngồi xuống đối diện anh, trong lòng có chút căng thẳng, không biết liệu Lâm Hoàng Phong có hài lòng với thiết kế của cô hay không.
Lâm Hoàng Phong tỉ mỉ ngắm nhìn trang sức trong bản vẽ mẫu, so với sự lộng lẫy của bộ trang sức đá hồng ngọc lần trước, thì bộ trang sức bằng đá bích ngọc này lộ rõ ràng sự tươi mát và thoát tục.
Cho dù là người hay bắt bẻ như anh cũng không tìm ra lỗi nào.
Anh chân thành nói: “Rất tốt”
Nghe được hai chữ này, trái tim vẫn luôn treo lơ lửng của Hà Tiểu Vy đã từ từ buông xuống, trên mặt lộ ra vài phần vui mừng, đôi mắt lấp lánh tràn ngập mong đợi nhìn Lâm Hoàng Phong, hỏi lại lân nữa: “Thật sự là rất tốt sao?”