Chương 67
Lâm Hoàng Phong bước đến trước mặt Hà Tiểu Vy, anh đưa hoa cho cô và nói: “Hà Tiểu Vy, anh xin lỗi, em đừng tức giận nữa, được không?”
Đây là lần đầu tiên trong đời, Lâm Hoàng Phong xin lỗi một người phụ nữ, hơn nữa lại là khi anh không làm gì sai. Đây là điều mà trước đây anh chưa bao giờ dám nghĩ tới, đúng là vỏ quýt dày thì có móng tay nhọn. Nếu là trước kia thì anh chỉ muốn chinh phục Hà Tiểu Vy, nhưng bây giờ…
Hà Tiểu Vy nhìn xuống bó hoa hồng mỏng manh trong tay mình, ánh mắt khẽ chớp, cô mím môi và im lặng.
Thấy Hà Tiểu Vy không nói chuyện, Lâm Hoàng Phong trực tiếp duỗi tay ôm eo cô, mạnh mẽ đem cô ôm vào lòng, ánh mắt thâm thúy chăm chú nhìn cô: “Tiểu Vy, đừng tức giận, được không? Em muốn đánh anh, hay muốn làm gì anh cũng được”
Hà Tiểu Vy nhẹ nhàng đặt tay xuống lồng ngực của Lâm Hoàng Phong, toàn thân cô được bao bọc bởi khí chất nam tính mạnh mẽ của anh, nghe Lâm Hoàng Phong nhỏ giọng xin lỗi cô, đây là trải nghiệm mà cô chưa từng có, hai má không khỏi nóng lên, đôi mắt của cô có một chút ươn ướt.
Cô không biết phải đáp lại Lâm Hoàng Phong như thế nào, sớm muộn gì cô cũng sẽ rơi vào sự dịu dàng và ảnh hưởng của anh.
Thấy cô im lặng không nói một lời, Lâm Hoàng Phong không khỏi lên tiếng uy hiếp: “Hà Tiểu Vy, nếu em không nói, anh sẽ hôn em”
Nghe vây, cô đột ngột ngẩng đầu lên, ánh mắt chăm chú nhìn anh, ánh mắt có chút phức tạp khiến anh không hiểu. “Tôi… Tôi không thoải mái, tôi muốn… Tôi muốn trở về phòng nghỉ ngơi” Hà Tiểu Vy ngoảnh mặt sang hướng khác nói, ánh mắt sợ hãi không dám nhìn về phía Lâm Hoàng Phong.
Cô sợ rằng nếu cô tiếp tục nhìn thêm nữa, cô sẽ bị rơi vào hố sâu không lối thoát.
Nói xong, Hà Tiểu Vy ấn tay vào ngực anh, và giây tiếp theo, cô sững người tại chỗ. Lâm Hoàng Phong cau mày hét lên vì đau: “Đau quá… Tay anh đau quá”
Hà Tiểu Vy nghe anh nói rằng tay anh rất đau, cô nghĩ đến nguyên nhân một tay anh bị gãy là do cứu mình, cô đã lật tức bị dọa đến giật mình và không dám cử động thêm.
Lâm Hoàng Phong nhìn thấy trên mặt Hà Tiểu Vy có một dấu vết của sự kháng cự, anh không biết tại sao, đột nhiên cảm thấy rất khó chịu, rõ ràng là Hà Tiểu Vy đã như thế này kể từ lần đầu tiên cô nhìn thấy anh.
Anh khẽ thở dài trong lòng, cúi người gối đầu lên cổ và vai cô, nói: “Hà Tiểu Vy, cả đời này anh chưa bao giờ dỗ dành người phụ nữ như thế này. Em là người đầu tiên và cũng là duy nhất, em đừng tức giận, có được không?”
Lớp vỏ cứng rắn bên ngoài trái tim của Hà Tiểu Vy cuối cùng cũng bị những lời nói của Lâm Hoàng Phong làm cho rạn nứt.
Hà Tiểu Vy sợ rằng quyết tâm ly hôn của cô sẽ bị lung lay, cô sẵn sàng đưa tay ra và đẩy Lâm Hoàng Phong ra. Lâm Hoàng Phong nhìn thấy sự chật vật và sợ hãi trong mắt cô, không khỏi cảm thấy có chút khó hiểu: “Tiểu Vy, em sợ sao? Em sợ cái gì?”
Ánh mắt Hà Tiểu Vy ngưng đọng, cô hơi ngượng ngùng tránh khỏi †ầm mắt của anh, sau đó giải thích: “Không… Không sợ, mà là… rất cảm động”
Lâm Hoàng Phong nhìn cô với đôi mắt bao la như sao: “Thật không?”
Hà Tiểu Vy chỉ muốn mau chóng thoát khỏi nơi này, không thèm nghe anh đang nói cái gì.
Hà Tiểu Vy lơ đãng bị Lâm Hoàng Phong nhìn theo, anh hơi nhíu mày, bất mãn nhìn Hà Tiểu Vy đang phớt lờ anh, trong mắt như không có bóng dáng của chính mình, anh vươn tay nhéo cằm cô, buộc cô phải ngẩng đầu nhìn anh.
Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!