Lọc Truyện

Tổng Tài Xấu Xa Theo Đuổi Vợ

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 71

Chú Vương đồng tình gật gật đầu: “Cũng đúng, phải để cậu chủ nghỉ ngơi nhiều chút”

 

Hà Tiểu Vy thấy chú Vương không có chút nghỉ ngờ nào, dây thần kinh đang căng ra hơi thả lỏng một chút, nhưng nỗi sợ hãi nơi đáy lòng vẫn không có cách nào hoàn toàn biến mất.

 

Cô sợ Lâm Hoàng Phong đột nhiên xuất hiện, nhìn thấy chú Vương, lúc đó khẳng định rất thảm.

 

Cô cắn cắn môi, cố nở một nụ cười nhẹ, nói với vẻ thúc giục: “Chú Vương, ba tôi đang ở bệnh viện kiểm tra không có người chăm sóc, tôi cũng không yên tâm lắm, tim của ba không tốt chú hẳn đã rõ ràng, chú vân nên nhanh chóng trở về chăm sóc ba đi, Hoàng Phong ở chỗ này cứ giao cho tôi là được.”

 

Chú Vương căn bản cũng không yên tâm về ông Lâm, cố tình ngoan cố ép ông đi, cho nên ông mới vội vàng chạy tới.

 

Trước mắt ông đã thấy có mợ chủ ở đây, tự nhiên cũng không còn gì phải lo lắng nữa, vẫn không nhịn được lải nhải hai câu: “Mợ chủ, cô nhất định phải chăm sóc cậu chủ cho tốt đó, ngàn vạn lần đừng khiến bản thân mình mệt mỏi, có việc nhất định phải gọi điện cho tôi, hiểu chưa?”

 

Hà Tiểu Vy ngoan ngoãn gật đầu, đáy lòng lại vô cùng sốt ruột muốn tiễn chú Vương về.

 

Cô sợ chú Vương lại phát hiện ra điều gì đó, chỉ có thể nhẫn nại tiếp tục nói: “Chú Vương, chú cứ yên tâm đi, tôi làm việc chú còn không yên tâm sao? Nhưng ba ở bên kia cần chú lo lắng nhiều hơn đó”

 

Chú Vương cười ha ha đồng ý: “Đúng vậy nhị, tôi về trước đây, có việc gì thì cứ liên lạc cho tôi qua điện thoại nhé.”

 

Hà Tiểu Vy còn muốn tiễn ông lên xe, đã bị chú Vương ngăn cản: “Mợ chủ, cô trở về chăm sóc cho cậu chủ, không cần tiễn tôi nữa đâu”

 

Cô cũng không tiếp tục cưỡng ép nữa, đứng ở cửa, nhìn theo xe chú Vương rời đi.

 

Trái tim vẫn luôn đập mạnh của cô mới xem như trở lại như cũ.

 

Nguy hiểm quá, may mắn là cô cơ trí, nếu không thì, cô thiếu chút nữa lại bị lộ rồi.

 

Hà Tiểu Vy xoay người muốn quay trở lại trong phòng, vừa bước vào cửa đã nhìn thấy Lâm Hoàng Phong đứng bên cạnh cửa, trong nháy mắt biểu cảm trên mặt cứng đờ, cả người giống như rơi vào hầm băng vậy, tay chân lạnh như băng.

 

Lâm Hoàng Phong nhìn sắc mặt tái nhợt của cô, hơi hơi nhíu mày, đáy mắt hiện lên một chút lo lắng: “Làm sao thế? Sắc mặt khó nhìn như vậy, có phải cơ thể có chỗ nào không thoải mái không?”

 

Hà Tiểu Vy thấy bộ dạng bình tĩnh của Lâm Hoàng Phong, không giống như đã nghe được cuộc trò chuyện của cô và chú Vương.

 

Đáy mắt cô hiện lên một tia sáng, chậm rãi lắc lắc đầu nói: “Tôi không sao hết, anh, anh đứng ở chỗ này bao lâu rồi?”

 

Anh không chút để ý trả lời lại một câu: “Vừa tới thôi, sao thế?”

 

Vừa tới?

 

Có nghĩa là cái gì cũng không nhìn thấy được, chuyện gì cũng không nghe được đúng không?

 

Nghĩ tới đó, cô nhanh chóng thở dài một hơi nhẹ nhõm.

 

Hà Tiểu Vy không muốn nhắc lại chuyện vừa rồi nữa, đảo mắt qua nhìn nồi canh xương hầm đang ở một bên, vội vàng nói sang chuyện khác: “Canh xương hầm sắp nguội lạnh rồi, anh mau uống hết chỗ canh đó đi, để nguội thì không còn ngon nữa đâu”

 

Lâm Hoàng Phong nhẹ nhàng gật gật đầu, không nói thêm gì nữa.

 

Anh vừa mới ngồi xuống, Hà Tiểu Vy cũng đem canh đặt trước mặt, vẻ mặt mong chờ nhìn anh.

 

Lâm Hoàng Phong bị Hà Tiểu Vy nhìn như vậy, cả tim cũng phải nhũn ra.

 

Bạn đang đọc truyện mới tại ghien_truyen_chu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT