Chương 79
Hà Tiểu Vy ngây ngốc không phản ứng kịp, trong ánh mắt là cảm xúc kinh ngạc không sao che giấu nổi.
Lâm Hoàng Phong yêu cô á? Sao có thể chứ?
Sao Lâm Hoàng Phong lại không phát hiện ánh mắt nghi ngờ của cô chứ, nhưng anh cũng không giải thích thêm gì, anh sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh cho tình cảm này, sẽ không vội vã bộp chộp đâu.
Anh chậm rãi đứng lên nói cảm lạnh đó”
Tiểu Vy, mặc đồ ngủ vào đi, coi chừng Hà Tiểu Vy tức giận nhếch khóe môi, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Nếu không phải do anh thì tôi mặc áo ngủ từ lâu rồi, đồ dê xồm xấu xa dám sờ soạng tôi”
Lâm Hoàng Phong nghe được câu này, ngược lại anh thấy có hơi dở khóc dở cười.
Thao tác Hà Tiểu Vy nhanh nhẹn mặc đồ ngủ vào, trốn kỹ trong chăn rồi cảnh giác nhìn anh chằm chăm: “Bây giờ anh ra ngoài được chưa? Tôi muốn nghỉ ngơi rồi”
Lâm Hoàng Phong không chỉ không ra ngoài, mà ngược lại anh còn xốc một góc chăn bên cạnh lên rồi chui tuột vào trong, tay dài vơ qua một cái đã ôm trọn cô vào lòng, lúc cảm nhận được nhiệt độ lạnh lẽo của chân cô thì hơi nhíu mày lại.
Anh kéo chân Hà Tiểu Vy lên đặt trên bụng mình, dùng nhiệt độ của bản thân để ủ ấm cho cô: “Sau này không cho phép em giẫm chân trần trên mặt đất nữa, sẽ bị lạnh đó, nhớ chưa?”
Hà Tiểu Vy cảm nhận được nhiệt độ ấm áp truyền đến từ lòng bàn chân, thoáng cứ như nhiệt độ nóng hổi này đã truyền vào tim cô, gò má cô nóng bừng như lò sưởi nhỏ, trái tim cũng hoảng hốt nhảy bum ba la bum trong lồng ngực.
Cô hít một hơi thật sâu, muốn ném hết tất cả suy nghĩ vớ vẩn kia ra khỏi tâm trí.
Đôi mắt Lâm Hoàng Phong nhìn chăm chú vào khuôn mặt mềm mại dễ thương của cô, con ngươi càng lúc càng thâm sâu, anh vội vàng liếc mắt qua chỗ khác, lúc phát hiện mái tóc Hà Tiểu Vy còn đang ướt nhẹp.
thì vô thức nhíu mày lại.
Thoát cái anh đã ngồi bật dậy trên giường, Hà Tiểu Vy sắp ngủ bỗng hoảng sợ mở mắt ra, hỏi: “Sao thế?”
Lâm Hoàng Phong không nói câu nào, đến bên cạnh cầm một chiếc khăn lông khô ráo rồi bảo: “Đứng dậy, để anh lau tóc cho em”
Lau tóc á?
Lúc bấy giờ Hà Tiểu Vy mới nhớ ra là mái tóc mình vẫn đang ẩm ướt.
Vốn dĩ cô muốn từ chối ý tốt của Lâm Hoàng Phong, bảo anh không cần lau tóc cho mình, nhưng khi đối diện với ánh mắt kiên quyết mang đầy ý tứ không cho người khác từ chối của Lâm Hoàng Phong, cô lại ngoan ngoãn ngồi yên trên giường.
Lâm Hoàng Phong đứng bên giường nhẹ nhàng lau khô mái tóc cô, động tác kia dịu dàng cứ như đang vuốt ve âu yếm bảo bối quý giá của mình.
Hà Tiểu Vy phát hiện thái độ dịu dàng của anh, trong lòng không nén nổi cảm giác ngạc nhiên.
Cô không ngờ, một người luôn luôn lạnh lùng vô tình, thủ đoạn tàn nhẫn như Lâm Hoàng Phong mà cũng có một mặt dịu dàng ân cần thế này.
“Tiểu Vy, ngày mai anh phải đến Thành phố Đà Nẵng để công tác rồi”
Hà Tiểu Vy gật đầu trả lời: “Tôi biết rồi, chẳng phải vừa rồi ở dưới lầu anh cũng đã nói rồi sao.”
Nghĩ đến chuyện này là đáy lòng cô lại thấy vui sướng không thôi.
Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!