Bùi Mộng Na cầm hộp thuốc để bên người Đỗ Lôi Ti, cầm hộp thuốc trị bỏng nhẹ nhàng bôi lên bàn tay cô.
Đỗ Lôi Tii nhìn cô, cảm thấy cô gái này thật sự rất tốt, tính cách không giống như con nhà giàu, dáng dấp xinh đẹp, nhất định sẽ có rất nhiều người theo cô ấy.
Bùi Mộng Na nhìn cô nhẹ nhàng nói “Lôi Ti, rốt cuộc cô với anh trai đã xảy ra chuyện gì?”
Đỗ Lôi Ti tránh ánh mắt cô “Không có, không có gì……”
“Lôi Ti, cô có bạn trai sao?”
“Đã từng nhưng vừa mới chia tay không lâu.”
Bùi Mộng Na nhìn cô gái trước mặt, cảm thấy bộ dáng của cô rất đáng yêu, tại sao lại chia tay chứ? Vì vậy tò mò hỏi “Lôi Ti, vì sao hai người chia tay?” Cô nhìn nét mặt Đỗ Lôi Ti còn tưởng rằng cô ấy không muốn nói chuyện đau lòng này “Lôi Ti, không nói cũng không sao, tôi chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi.”
“Không sao, bạn trai tôi nói tên của tôi rất khó nghe, mỗi lần giới thiệu bạn bè anh ấy đều tưởng rằng anh ấy bán bao cao su.” Đỗ Lôi Ti cười hì hì nói hoàn toàn không có cảm giác đau lòng.
Hai người không kiêng kỵ gì cùng nhau cười.
Lúc Bùi Tuấn Vũ đi ngang qua phòng liền nghe thấy bên trong truyền tới tiếng cười, dừng bước, mở cửa phòng “Xuống ăn cơm!”
Đỗ Lôi Ti lập tức từ trên giường đứng dậy, khom người, vội vã nói “Tổng, tổng, tổng thống
Bùi Mộng Na nhìn thấy cô khẩn trương, sau đó cũng đứng dậy, đưa tay đặt lên bả vai cô, trêu đùa “Lôi Ti, Không cần phải khẩn trương như vậy, anh tôi cũng không phải là cọp, cô không cần sợ anh ấy.”
“Không có, không có, tôi không sợ nhưng mà lúc nhìn thấy tổng thống chân tôi tự động mềm nhũn……”
“Ha ha……Lôi Ti cô thật là buồn cười!”
Bùi Tuấn Vũ vừa nghe cô nói như thế, khuôn mặt tối sầm, không sợ mà chân lại có thể mềm nhũn sao?
“Này, cô tới đây một chút!” Cơ thể bé nhỏ của Bùi Vũ xuất hiện sau lưng tổng thống.
Lúc này ba người đồng thời quay lại nhìn về phía thằng bé, khuôn mặt lộ vẻ không hiểu.
Bùi Tuấn Vũ phục hồi tinh thần “Tiểu Vũ, không được không lễ phép như vậy!”
“Con thích gọi như vậy!” Bùi Vũ không thèm nhìn ba mình, trực tiếp từ chối.
Bùi Mộng Na vội vàng hòa giải “Tiểu Vũ, phải nghe lời ba nói mới là đứa bé ngoan, sau này không được nói với ba như vậy nữa.”
“Cô, cô có nhớ nhầm không, con có ba nhưng mà ba chưa bao giờ quan tâm cháu……”
Bùi Tuấn Vũ tối sầm mặt đi ra khỏi phòng, xem ra thằng bé này càng ngày càng kỳ cục.
“Ba, từ ngày mai con không muốn ở trường nữa.” Bùi Vũ nói.
“Không được, con nhất định phải ở trường, không có ai đưa đón con!” Bùi Tuấn Vũ từ chối.
“Có người đưa đón con!”
“Ai?”
“Chính là cô ấy!” Bùi Vũ nói xong hướng về phía Đỗ Lôi Ti.
Đỗ Lôi Ti phát hiện tình huống bây giờ không đúng lắm, vội vàng mở miệng “Cậu chủ nhỏ, tôi không có thời gian, tôi còn phải quét dọn phòng, còn phải nấu cơm.”
Ba người đứng ở đó nghĩ tới bàn ăn đen thui liền đồng thanh nói “Vẫn là miễn đi!”
Đỗ Lôi Ti nhất thời cảm thấy một đàn quạ đen đang bay trên đầu.
Bùi Mộng Na nhìn thấy Đỗ Lôi Ti lúng túng, vội vàng đi tới an ủi “Lôi Ti, bọn tôi không có ý gì chỉ là cảm thấy bàn tay cô đã bị phỏng…….” Giọng nói ngàng càng nhỏ, không dám nhìn thẳng cô.
Bùi Tuấn Vũ kìm nén nụ cười, xoay người đi ra khỏi phòng, nét mặt vừa rồi của cô quả thật rất buồn cười, anh đã gặp qua rất nhiều người, lần đầu tiên thấy một người đặc biệt như vậy.
Bùi Vũ lắc đầu làm ra vẻ người lớn “Cô, cô nên nói thật đi, không cần phải quanh co như vậy.”
“Ha ha ha……Lôi Ti, tôi không có ý đó, cô đừng nghe thằng nhóc này nói lung tung!” Nói xong lườm Bùi Vũ ý nói con nít không nên nói lung tung.
Bùi Vũ vòng tay sau lưng giống như người lớn, xoay người rời khỏi phòng.
Mẹ kiếp, thằng nhóc chết tiệt, sao cứ phải chảnh như vậy chứ? Không phải chỉ là một bữa tối thôi sao, sao lại phải nói rõ như vậy chứ?
Bùi Mộng Na giải thích “Lôi Ti, cô đừng chấp thằng bé làm gì, đi thôi, cùng nhau xuống ăn cơm.”
Đỗ Lôi Ti nhìn một chút rồi nhẹ nhàng nói “Cô chủ, thật xin lỗi, tôi làm hư bữa tối, cậu chủ nói không sai, thật xin lỗi.” Khuôn mặt tỏ vẻ áy náy.
“Sau này đừng kêu cô chủ nữa, nếu đã là bạn thì cứ gọi tôi là Mộng Na, thât ra thì cũng không thể trách cô, nếu như không phải anh trai tôi nổi điên bắt cô đi nấu ăn thì sẽ không có chuyện như vậy, hơn nữa, trong nhà rõ ràng cũng có đầu bếp, không biết anh tôi đang nghĩ gì nữa?” Nói xong dắt tay Đỗ Lôi Ti đi xuống lầu.
Đỗ Lôi Ti nhìn cô chủ trước mặt, cảm thấy cô ấy thật sữ rất tốt, không giống như những cô con gái nhà giàu khác tỏ thái độ chảnh chọe, kể từ khi tốt nghiệp đến bây giờ cô chưa từng gặp người bạn nào tốt như vậy, không ngờ khi đến đây lại có thể làm bạn với em gái tổng thống.
“Cô, cô cùng người phụ nữ kia ngồi cạnh cháu đi?” Thằng bé đưa bàn tay mập mạp chỉ sang chỗ bên cạnh.
Bùi Mộng Na dắt Đỗ Lôi Ti đi tới, kéo ghế ra muốn Đỗ Lôi Ti ngồi xuống.
Đỗ Lôi Ti khẩn trương lắc đầu từ chối, giọng cà lăm “Cô chủ, cậu chủ, tôi chỉ là người hầu, làm sao có thể ngồi ăn cơm cùng với mọi người được chứ.”
“Cô giúp việc kia, cô không phát hiện ra bây giờ cô thật sự rất ngu sao?” Thằng bé nói ra những lời chết người.
Đỗ Lôi Ti ngồi một bên sững sờ, cô thật sự không ngờ bản thân lớn như vậy lại bị một thằng bé mắng, thật là mất mặt……
Dám mắng cô là người ngu ngốc?
Cả nhà cậu mới ngu ngốc!
Đỗ Lôi Ti phát hiện, sao có thể gộp cô chủ vào mắng chứ như vậy thật không tốt.
“Tôi……tôi…….” Xoay đầu về phía tổng thống nói “Tổng thống, nếu không còn chuyện gì tôi xin phép đi ăn tối.” Nói xong xoay người bước về phía phòng ăn dành cho người giúp việc.