Lúc người này xuất hiện, trong phòng cũng yên lặng không kém gì ban nãy khi Mạnh Tư Duy xuất hiện.
Những người đang nói chuyện "linh tinh trong giới giải trí", lúc nhìn thấy ai đó đến thì cũng dần dần im lặng.
Mạnh Tư Duy ngồi trên ghế sopha đột nhiên ngẩn người.
Không phải Bùi Thầm nói là anh không đến sao?
Không phải lúc cô ra cửa anh còn đang ở nhà xem chương trình pháp luật trên tivi sao?
Lớp trưởng lập tức nhân cơ hội này để làm dịu bầu không khí, vừa gọi Bùi Thầm ngồi xuống vừa hỏi lát nữa ăn xong mọi người muốn đến chỗ nào chơi.
Mạnh Tư Duy cảm nhận được rằng từ khi Bùi Thầm vào, ánh mắt bạn học nữ nhìn cô đều có chút gì đó sâu xa.
Người người đều biết chuyện xưa bị nhắc lại, có lẽ lúc này giả vờ không biết không nhìn thấy mới là câu trả lời bình thường nhất.
Giống như hiện tại, cảnh sát Tiểu Mạnh được chào đón, chắc chắn phải được người khác theo đuổi mới đúng, sao lại có thể theo đuổi ngược lại giống như ngày trước được.
Mạnh Tư Duy nhìn mấy biểu cảm và ánh mắt của các bạn học xung quanh đang muốn dìm sự khó xử, lúng túng thay cho cô..
Cô hơi do dự xem mình có nên phối hợp giả vờ như không biết không thấy hay không, cuối cùng suy qua nghĩ lại, dứt khoát thẳng lưng, quang minh chính đại nhìn về phía Bùi Thầm.
Sau đó cô lại một lần nữa ngồi xuống, cười với mọi người, cảm thán nói: "Thế nào, ánh mắt năm đó của mình cũng không tệ chút nào nhỉ."
"Có người còn trọc cả đầu rồi mà Bùi Thầm không thay đổi chút nào."
Mạnh Tư Duy nói xong thì cảm thấy ánh mắt lúng túng của mọi người đều trở thành kinh ngạc.
Cô tiếp nhận những ánh mắt đó, cầm cốc nước trái cây lên hút một ngụm, dường như người trong cuộc là cô còn bình tĩnh hơn người khác.
Việc gì cô phải giả bộ không biết, việc gì phải cố gắng che giấu chứ?
Hiện tại cô có thể gặp mặt Bùi Thầm mỗi ngày ở nhà thuê, vì sao lại phải chột dạ trốn tránh trong trường hợp này chứ?
Bạn càng cảm thấy khó xử thì người khác sẽ càng được đà lấn tới.
Từng thích là từng thích, từng theo đuổi là từng theo đuổi, có gì mà không thể để lộ chứ?
Ai mà không có lúc từng rung động trong thời kì dậy thì, đã nhiều năm như vậy rồi, bây giờ sống không như mong muốn, chỉ có thể lôi chuyện xưa ra để chì chiết thì mới đúng là chuyện đáng buồn làm sao.
Thế là cảm xúc của tất cả mọi người cũng dần dần thay đổi theo việc Mạnh Tư Duy bình thản ngồi hút nước trái cây, cuối cùng hoàn toàn trở thành thoải mái, cũng im lặng xem thường mấy người nào đó.
Mạnh Tư Duy là người rất tốt, nổi tiếng cũng đi họp lớp, mọi người muốn chụp ảnh chung muốn Wechat gì đó đều đáp ứng, không có chút dáng vẻ khoe khoang chê bai nào, ngược lại đã nhiều năm như vậy, những người hiện tại không có chút thành tựu nào còn muốn giả làm người thành tựu, mở miệng nói những chuyện ngày trước mỉa mai người ta, dáng vẻ hãm tài của bọn họ giống hệt mấy tên hề.
Bạn học nữ ngồi cạnh Mạnh Tư Duy bỗng nhiên nói chuyện:
"Ôi chao các cậu có biết gì không, sau khi xxx kia nổi tiếng lên trong giới giải trí thì phát hiện trên mạng có rất nhiều người nói xấu cô ấy, cuối cùng tra ra mới phát hiện những người nói xấu cô ấy đều là bạn học cũ của cô ấy, bọn họ ghen ghét bạn học không bằng bọn họ ngày trước bây giờ vừa nổi tiếng lại có tiền."
"Ha ha ha ha thật sao, có người nhìn thì giống con người mà đầu óc lại chỉ có thể suy nghĩ được mấy chuyện nhỏ từng này." Một bạn học nữ khác giơ ra một phần nhỏ của ngón cái.
"Ngồi xa như vậy mà vẫn ngửi được mùi chua loét, mình sống không tốt lại cũng muốn người khác không sống tốt như vậy."
"Bạn học cũ người ta gặp mặt lại vừa chụp ảnh vừa thêm phương thức liên lạc, tốt bụng bao nhiêu, người ta không coi thường cậu ta thì thôi, cậu ta còn muốn vùi mình dưới cống ngầm thì trách ai được?"
"Đúng vậy đúng vậy, có mấy năm đã trọc, cái bụng đấy có khi lên phương tiện công cộng còn được ngồi ghế cho thai phụ ấy chứ, cười chết mình rồi."
Giọng nói mọi người bên này nói chuyện trên trời dưới đất không nhỏ, ngược lại đám người vừa rồi còn ồn ào bây giờ lại yên lặng, sắc mặt ai cũng khó coi.
Chung Ý cầm chén rượu cười đến run cả người.
Mạnh Tư Duy tiếp tục bình tĩnh hút nước chanh.
...
Tiệc ở khách sạn Four Seasons kết thúc, mọi người lại đi đến một KTV đã được đặt trước.
Bọn họ thuê phòng lớn nhất trong KTV thừa sức chứa đủ ba mươi mấy bạn học, vô cùng rộng rãi.
Mọi người tốp năm tốp ba ngồi xuống.
Lần này mấy người Từ Đạt Long ngồi rất xa, so với những người khác vừa hát vừa ăn trái cây thì bầu không khí ở bên đó lại vô cùng ngột ngạt.
Không có đám người kia ồn ào, cuối cùng lỗ tai của Mạnh Tư Duy cũng được yên tĩnh.
Sau đó cô ngồi giữa nhóm bạn học nữ nói chuyện.
Đại khái chính là mỗi lần cô quay video tuyên truyền như thế nào, nổi tiếng là chuyện ngoài ý muốn của cô, hiện tại công việc vẫn là cảnh sát nhân dân, không khác gì trước đó, cô cũng không phải minh tinh.
Sau đó không biết ai lại kéo đến chủ đề tình cảm, mọi người bắt đầu ồn ào chia sẻ về trạng thái tình cảm của mình.
Trò chuyện một lúc mới phát hiện phần lớn bạn học nữ không kết hôn thì cũng đều có bạn trai ổn định, rất nhiều người đều cười ngọt ngào nói rằng lát nữa họp lớp xong bạn trai hoặc chồng của mình sẽ đến đón mình về.
Sau khi nghe Mạnh Tư Duy nói mình chưa có bạn trai, mấy bạn học nữ tỏ vẻ kinh ngạc: "Còn nghĩ rằng cậu có rất nhiều người theo đuổi đó."
"Haizz." Mạnh Tư Duy lắc đầu: "Nào có."
Thật ra cũng có mấy đối tượng xem mắt từng ăn bữa cơm với cô ngày trước lại bắt đầu tìm cô nói chuyện phiếm sau khi thấy cô nổi tiếng, gửi đủ các meme và đoạn chat nhàm chán, sau đó Mạnh Tư Duy đã block hết những người tự cho mình là hài hước đó.
Bạn học nữ A: "Không phải hệ thống công an của các cậu có rất nhiều con trai sao, mình còn tưởng rằng ở đó sẽ rất dễ tìm đối tượng đó."
Vẻ mặt Mạnh Tư Duy thản nhiên: "Cậu nghĩ nhiều rồi."
"Công việc bận bịu như vậy, nếu như thật sự yêu đương với một người cùng ngành thì không chừng một tuần mới gặp mặt một lần mất."
Mấy người gật đầu, nhìn dáng vẻ thản nhiên khi nói chuyện về tình cảm của Mạnh Tư Duy, họ chợt nhớ đến chuyện đêm nay ngoài nhìn Bùi Thầm lúc đầu để cảm thán ánh mắt năm đó của mình không tệ ra thì Mạnh Tư Duy không nhìn Bùi Thầm thêm lần nào nữa.
Không có ít người thầm cảm khái. Trong lớp cũng có người từng ở bên nhau nhưng rồi lại chia tay, đến giờ vẫn còn đang cố gắng tránh mặt nhau hết sức, phóng khoáng như thế này mới đúng là đã buông tay.
Thật ra mọi người đối với sự xuất hiện của Bùi Thầm trong buổi họp lớp hôm nay cũng có chút kinh ngạc.
Vì từ trước đến nay, có lẽ ngay cả phần lớn bạn học Bùi Thầm cũng đã quên rồi.
Về phần Mạnh Tư Duy, 80% anh cũng không nhớ rõ đó là ai.
Vì Mạnh Tư Duy ở đây đã biểu thị không quan tâm không care cho nên mọi người cũng không cần phải kiêng kị cô, bắt đầu thì thầm buôn chuyện: "Ài, các cậu có biết bây giờ Bùi Thầm đang làm gì không?"
"Mình nghe nói cậu ấy học khoa luật ở đại học P, thật lợi hại."
"Khoa luật, vậy chắc hiện tại cậu ấy là luật sư rồi. Mình nghe nói làm luật sư kiếm được rất nhiều tiền, tự mình mở văn phòng gì đó."
"Cho nên là luật sư Bùi rồi."
Mạnh Tư Duy nghe bạn học nữ thì thầm buôn chuyện thì không nhịn được mà sửa lại: "Cậu ấy không phải là luật sư."
"Bây giờ cậu ấy làm ở viện kiểm sát thành phố C, công tố viên."
Mạnh Tư Duy vừa dứt lời thì phát hiện ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía mình.
Mạnh Tư Duy hơi ngửa người ra sau, ý thức được những ánh mắt này rõ ràng đang hỏi vì sao cậu biết.
Cô đành phải cười khan một tiếng, giải thích: "Chúng mình cùng một nhà công - kiểm - pháp nha, vụ án trong cục hình sự đều phải đưa sang viện kiểm sát mà, lần trước có gặp qua."
Không ngờ hai người này lại gặp lại nhau từ trước, mọi người đều kinh ngạc ngoài ý muốn, sau đó gật đầu hiểu rõ.
Đối với người bình thường mà nói, nghề công tố viên này còn mới lạ và thần bí hơn cả nghề luật sư., rất nhiều người nghĩ đến công tố viên thì chính là một bộ đồng phục trang nghiêm và phù hiệu đỏ trên ngực trái, nhân viên công tố làm việc trên tòa án để bắt tội phạm chịu tội trước pháp luật, pháp luật giao cho bọn họ quyền lợi thần thánh, bọn họ cũng là người giữ gìn, sử dụng và trung thành nhất của pháp luật.
"Thật là lợi hại." Có bạn học nữ nhỏ giọng khen ngợi.
Một người khác: "Điều kiện này có thể nói là đối tượng xem mắt đỉnh nhất trong thành phố rồi, tốt nghiệp ở một trường đại học nổi tiếng, trông còn đẹp trai, chưa nói đến bối cảnh gia đình cũng có một đống người tranh nhau."
Mạnh Tư Duy gật đầu đồng ý, là một người từng hẹn hò, cô biết với điều kiện này của Bùi Thầm, cho dù không rõ điều kiện gia đình và chưa mua nhà thì cũng là đối tượng kết hôn số một, lãnh đạo còn đang tranh nhau muốn gả con gái của mình cho anh kia kìa.
Mọi người thấy Mạnh Tư Duy dường như không có chút không vui khi nói đến chuyện của Bùi Thầm, thái độ đối xử với Bùi Thầm bây giờ cũng không khác đối xử với các cô là bao, thế là một người lặng lẽ nhìn về phía Bùi Thầm, sau đó lại gần nói nhỏ: "Có ai biết hiện tại Bùi Thầm có bạn gái chưa?"
"Lúc trước sau khi thi đại học xong, không phải cậu ấy và Giang Nghi của Sùng Đức..."
"Bây giờ bọn họ vẫn còn ở bên nhau sao??"
Vẻ mặt luôn bình tĩnh của Mạnh Tư Duy cuối cùng cũng cứng lại.
Nhưng lúc này cũng không có ai chú ý đến vẻ mặt cứng lại của cô nữa, tinh thần của mọi người đều tập trung tám chuyện.
Sau khi thi đại học xong, có người nói nhìn thấy Bùi Thầm và Giang Nghi của Sùng Đức bên nhau, có người nói thấy bọn họ hôn nhau ngoài trường học.
Lúc ấy tất cả mọi người đều cảm thấy hai người này là một đôi trời sinh, chuyện tình yêu trong tiểu thuyết cơ bản đều viết như vậy.
Mạnh Tư Duy nhớ tới lúc mới bắt đầu thuê chung nhà với Bùi Thầm, cô đã uyển chuyển bày tỏ không được dẫn người về, lúc ấy anh nói anh không có bạn gái.
Nhưng lúc này cô lại không muốn nói thay chuyện này cho Bùi Thầm, vì cô cũng không có lí do để giải thích vì sao mình biết chuyện này.
Mặc dù chuyện thuê cùng bình thường nhưng cũng không cần phải gặp ai cũng kể.
Lúc này bạn học nữ C lại lên tiếng: "Không có, hình như bọn họ chia tay rồi."
"Mình có một người bạn ở Sùng Đức, lần trước gặp phải Giang Nghi, nghe nói bây giờ Giang Nghi làm ở đài truyền hình, ở bên một phú nhị đại (1) nhà có rất nhiều tiền."
(1) Là những người con trai lẫn con gái của giới nhà giàu mới nổi tại Trung Quốc trong những năm đầu đổi mới kể từ cuối thập niên 1970 trở đi
Mọi người nghe hai người này đã chia tay thì đều tỏ vẻ bùi ngùi.
Mạnh Tư Duy lắc đầu.
Cuộc họp lớp sau khi tốt nghiệp bảy năm này kéo đến tận gần mười hai giờ đêm mới kết thúc.
Đúng như những gì mọi người nói trước đó, quả nhiên có không ít bạn nữ được bạn trai và chồng đến đón về nhà.
Châu Vũ An cũng đến đón Chung Ý, thấy Mạnh Tư Duy thì cũng không quên nhắc nhở ngày mai hai người đi làm.
Các bạn học khác đi từ KTV ra, ở ven đường đón xe, lái xe, gọi người đến lái thay.
Tất cả mọi người đều lần lượt rời đi.
Gió mát ban đêm thổi tan đi cái nóng bức trong phòng, đầu óc cũng bắt đầu tỉnh táo lại.
Tất nhiên Mạnh Tư Duy không có người đón, ngoài mấy người gọi người lái thay thì những người còn lại đều có thể tự về được.
Lớp trưởng nói các bạn học nữ về nhà an toàn nhớ gửi tin nhắn cho mình.
Mạnh Tư Duy mở điện thoại, suy nghĩ xem nên gọi xe hay dùng xe đạp công cộng.
Người uống say nhờ người lái hộ lúc này đang ở lề đường vừa chờ người đến vừa múa tay múa chân ba hoa khoác lác.
Mạnh Tư Duy đi đến một nơi cách xa vị trí của bọn họ, lúc tra khoảng cách đột nhiên nghĩ đến Bùi Thầm.
Bùi Thầm về như thế nào?
Nếu như bắt xe thì có phải bọn họ có khả năng sẽ đi chung xe không?
Chỉ là hiện tại Bùi Thầm ở đâu cũng không biết, có lẽ đã đi rồi.
Khóe môi Mạnh Tư Duy hơi giật giật, tra một lúc lâu mới phát hiện bây giờ không dễ đặt xe, đi xe đạp công cộng về lại hơi xa.
Đúng lúc cô đang mâu thuẫn thì nghe có người phía sau lưng gọi mình: "Mạnh Tư Duy."
Mạnh Tư Duy bị dọa một chút, quay đầu lại thấy Bùi Thầm.
Anh vẫn còn chưa đi, ánh mắt dưới ánh đèn đường vẫn tỉnh táo như cũ, cũng không có uống rượu.
Anh lúc ở buổi họp lớp cũ tối nay không giống như người nói chuyện phiếm với các bạn học là cô, không uống rượu với cánh đàn ông, thậm chí ngay cả hát cũng không hát, dường như anh chỉ là một người đi ngang qua sân khấu, lặng lẽ tham gia.
Mạnh Tư Duy lập tức cảm thấy bọn họ có thể ghép xe.
Cô lập tức nhấn mở phần mềm đặt xe, đang định nói chúng ta ghép xe thì Bùi Thầm nói với cô: "Đi thôi."
Mạnh Tư Duy nghi ngờ ngẩng đầu: "Hả?"
Bùi Thầm: "Tôi lái xe đến."
Lúc Mạnh Tư Duy nghe Bùi Thầm nói bản thân lái xe đến thì có chút kinh ngạc, cô lập tức phản ứng lại kịp, hình như cô cũng chưa từng hỏi anh có xe hay không.
Giống như lúc trước cô cũng chưa từng hỏi nghề nghiệp chức vụ của anh, tất cả đều là phán đoán của cô.
Thế là Mạnh Tư Duy "ồ" một tiếng, cất điện thoại đi, cùng Bùi Thầm đi đến chỗ anh đỗ xe.
Bên đường ban nãy còn náo nhiệt bây giờ đã trở nên vắng vẻ.
Bùi Thầm nói Mạnh Tư Duy đứng trước cửa hầm gửi xe đợi anh, anh xuống dưới lấy xe.
Mạnh Tư Duy: "Được."
Cô đứng tại chỗ đợi, thấy có người lái hộ mặc áo huỳnh quang đi xe đạp một bánh đến.
Mạnh Tư Duy quay đầu, là mấy người Từ Đạt Long ban nãy có uống rượu.
Cô không để ý đến, yên lặng chờ Bùi Thầm lái xe lên.
Mấy người lung la lung lay bên này cũng nhìn thấy Mạnh Tư Duy.
Chỉ một lát sau, một chiếc xe con màu đen từ hầm gửi xe từ từ đi lên sau đó dừng trước mặt Mạnh Tư Duy.
Bùi Thầm đang lái xe đi lên, Mạnh Tư Duy nhìn hãng xe, giống với hãng xe của cục công an bọn họ, rất kinh tế và thiết thực.
Người trẻ tuổi bây giờ không mua nhà trước mà mua xe để không phải đi bộ cũng là chuyện phổ biến.
Cô đang muốn mở cửa xe đi lên thì nghe thấy sau lưng có âm thanh: "Ê."
Mấy người đàn ông nhìn chằm chằm vào chiếc xe trước mặt Mạnh Tư Duy.
Là hãng xe phổ thông, người không biết nhiều đến ô tô sẽ không biết rằng hãng xe này có một loại xe cao cấp nhưng bề ngoài rất khiêm tốn, giá của dòng xe đó còn cao hơn hãng xe sang trọng nhiều.
Chiếc xe đang dừng trước mặt Mạnh Tư Duy này có nước sơn màu trầm sáng bóng đã để lộ giá cả.
Người ban nãy bị từ chối chụp ảnh tiến lên, vô cùng lỗ mãng nói: "Bạn trai cậu đến đón sao? Mạnh Tư Duy?"
"Câu được con rùa vàng ở chỗ nào vậy?"
Mạnh Tư Duy nhíu mày lại.
Cô nhịn cảm xúc muốn ra tay xuống, tự nói với bản thân cảnh sát không thể ở ngoài nói không lại thì đánh người, mà ở phía bên kia xe, Từ Đạt Long uống say lao thẳng đến ghế lái nói to: "Ê, người anh em."
"Tới đón bạn gái sao?"
"Có muốn tôi nói cho cậu nghe chuyện bạn gái cậu từng theo đuổi học bá lớp chúng tôi không?"
"Không hợp với cậu đâu, ở cùng người ta mới là chân ái đó, hận không thể trực tiếp cởi hết đồ nằm trên giường xin... A!"
Từ Đạt Long không kịp tránh, trực tiếp bị một đấm đánh lên mặt.
Anh ta che má trái bị đánh, ngược chiều ánh sáng nhìn thấy người đàn ông mới xuống xe ra tay chính là...
Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!