Lọc Truyện

Trầm Tịch Thần Đế - Vân Viễn (FULL)

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

“Tư Đồ đại sư, tình trạng thân thể của Tiểu Viễn thế nào rồi? Có nghiêm trọng lắm không?”, Tiêu Linh Tịch vội vàng hỏi, trong lời nói ẩn chứa sự lo lắng, căng thẳng. 

Ánh mắt Tiêu Liệt nhìn về phía Tư Đồ Doãn, tuy rằng không nói gì nhưng trên mặt lại mang vẻ nghiêm trọng…Sao ông ấy có thể không phát hiện ra, lúc trước, Tiêu Viễn bỗng nhiên hôn mê là có chuyện không bình thường. 

Tư Đồ Doãn chậm rãi đứng dậy, nhẹ nhàng cười nói: “Tiêu đại sư không cần lo lắng, tình trạng thân thể của cháu trai ông rất tốt, đừng nói là bệnh nặng, ngay cả bệnh nhẹ cũng không có. Vừa nãy hôn mê, có lẽ do tâm tình quá mức kích động nên khí huyết lên đầu, dù sao thì hôm nay cháu trai ông cũng thành hôn với thiên kim nhà họ Hạ, đệ nhất mỹ nhân của Cửu Châu Thành chúng ta mà, haha”. 

Tuy rằng Tư Đồ Doãn cố gắng che giấu, nhưng trong lời nói vẫn để lộ ra chút cảm xúc tiếc hận. Một thiên chi kiêu nữ như vậy mà lại gả cho một tên không làm nên trò trống gì, là kẻ vô dụng không ai bằng, thật sự khiến cho người ta không thể nào tiếp thu được. 

“Vậy thì tốt rồi”, Tiêu Liệt thở phào nhẹ nhõm, gật đầu nói: “Thật sự là vất vả cho Tư Đồ đại sư rồi, mới sáng sớm đã bị ta kéo qua đây, lão Hồng, dẫn Tư Đồ đại sư đến phòng khách nghỉ ngơi”. 

“Không cần”, Tư Đồ Doãn khoát tay chặn lại, hắn ta nhấc hòm thuốc lên: “Nếu cháu trai ông không có việc gì thì ta cũng không cần ở lại nữa, chúc mừng Tiêu trưởng lão. Đón được cháu dâu ưu tú nhất Cửu Châu Thành về nhà, không biết là có bao nhiêu người hâm mộ đấy, haha, tạm biệt”. 

“Nhớ phải đến uống rượu mừng đấy. Lão Hồng, tiễn Tư Đồ đại sư”. 

“Viễn Nhi, thân thể của con thực sự không sao chứ? Có thấy chỗ nào không khoẻ không”, Tư Đồ Doãn vừa mới rời đi, Tiêu Liệt lập tức nhíu mày, trong lòng vẫn lo lắng như trước. Vừa nãy, Tiêu Viễn bỗng nhiên té xỉu, nhiệt độ cơ thể đột ngột hạ xuống, sức sống tán loạn, đây chắc chắn không phải là do quá mức kích động. Nhưng nhìn thấy dáng vẻ bình yên vô sự lúc này của Tiêu Viễn, trong lòng ông ấy không khỏi nghi hoặc. 

“Ông nội yên tâm, cháu thực sự không sao cả”, Tiêu Viễn thoải mái nói. Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng và một đầu tóc bạc của Tiêu Liệt, hắn không kìm lòng được mà cay cay sống mũi. 

Tiêu Môn có năm vị trưởng lão, tuy rằng Tiêu Liệt là ngũ trưởng lão nhưng lại là người có huyền lực mạnh nhất Tiêu Môn, từ năm năm trước đã bước vào cảnh giới Linh Huyền cấp mười, bây giờ đã đạt đến cảnh giới Linh Huyền cấp mười đỉnh phong, chỉ cần một cơ hội là có thể đột phá, tiến vào cảnh giới Địa Huyền mà vô số huyền giả thiết tha mơ ước. 

Năm nay, Tiêu Liệt chỉ mới năm mươi lăm tuổi, lại có thực lực cảnh giới Linh Huyền đỉnh phong, nhưng mái tóc đã trắng muốt. Mỗi lần nhìn thấy mái đầu bạc của ông ấy, trong lòng Tiêu Viễn lại cảm thấy chua xót. 

Nguyên nhân khiến Tiêu Liệt mới trung niên đã bạc đầu, cả Cửu Châu Thành này không ai không biết. Đứa con trai duy nhất của ông ấy, cũng chính là phụ thân Tiêu Ưng của Tiêu Viễn, năm đó, có thể nói là thiên tài số một Cửu Châu Thành, mới mười bảy tuổi đã đột phá cảnh giới Sơ Huyền, hai mươi tuổi tiến vào cảnh giới Nhập Huyền cấp năm, hai mươi ba tuổi trực tiếp đột phá cảnh giới Nhập Huyền, đạt tới cảnh giới Chân Huyền, chấn động cả Cửu Châu Thành, trở thành niềm kiêu ngạo của Tiêu Môn, niềm kiêu ngạo của Tiêu Liệt. Dường như tất cả mọi người đều cho rằng, sau khi Tiêu Ưng đến tuổi trung niên sẽ trở thành người có tư cách kế thừa chức vị môn chủ của Tiêu Môn nhất. 

Nhưng đáng tiếc, có lẽ trời cao đố kỵ anh tài, một tháng sau khi Tiêu Viễn được sinh ra, Tiêu Ưng bỗng nhiên gặp phải ám sát, mà đúng lúc mấy ngày trước Tiêu Ưng vì cứu con gái nhà họ Hạ mà hao tổn lượng lớn huyền lực, khi gặp phải ám sát, ngay cả thực lực bằng một nửa bình thường cũng không thể phát huy được, cuối cùng bỏ mạng. Thê tử của ông vì đau thương mà cũng cắt tay tự vẫn. Dưới sự đả kích to lớn ấy, Tiêu Liệt bạc đầu trong một đêm, chín tháng sau, Tiêu Linh Tịch được sinh ra, nhưng thê tử của ông ấy dưới sự tra tấn của nỗi đau mất đi con trai, cũng hậm hực mà chết sau khi Tiêu Linh Tịch được một tháng. 

Con trai chết, sau đó thê tử cũng vĩnh viễn rời xa, có thể tưởng tượng ra được những năm đó Tiêu Liệt đã trải qua như thế nào. Trong mái tóc bạc trắng ấy, ẩn chứa nỗi khổ sở, đau thương không nói thành lời và còn có nỗi hận thù. 

Mà cho đến tận hôm nay, Tiêu Liệt vẫn không điều tra ra được, kẻ năm đó giết chết Tiêu Ưng rốt cuộc là ai. 

Sau đó, ông ấy đem tất cả hy vọng đặt lên người Tiêu Viễn…Nhưng sự thật tàn khốc, hắn trời sinh bị hao tổn huyền mạch, tin tức đó lại lần nữa trở thành sấm sét giữa trời quang trong cuộc đời ông ấy. 

Thế nhưng, khi đối mặt với cháu trai không có chút hy vọng này, từ trước đến nay Tiêu Liệt không bao giờ lộ ra vẻ thất vọng hay oán hận. Ngược lại còn quan tâm tới hắn nhiều hơn, dường như đạt đến trình độ cưng chiều. Bởi vì trong mắt ông ấy, hắn trời sinh bị tổn thương huyền mạch đã là sự bất công của vận mệnh đối với hắn, không nên bị trách móc, coi thường, hay cười nhạo, mà bù lại phải nhận được sự yêu thương, ưu ái nhiều hơn. Mấy năm nay, ông ấy vẫn luôn nghĩ cách tìm kiếm tất cả các loại đan dược có thể chữa trị huyền mạch, nhưng huyền mạch bị tổn hại giống như bẻ gãy mạch máu huyền lực, sao có thể dễ dàng chữa khỏi như vậy. 

Có một người ông như vậy, tuy rằng Tiêu Viễn bị người khác coi thường, thậm chí là lớn lên trong ánh mắt trào phúng của người khác, hắn vẫn như trước cảm thấy bản thân mình rất may mắn. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT