Lọc Truyện

Trở về bên em - Diệp Vĩnh Khang

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Không phải vì những lời nói của Diệp Vĩnh Khang mà là vì vừa nãy khi anh nổ súng, con ngươi không hề di chuyển, vẫn luôn nhìn chằm chằm cô ấy từ đầu đến cuối.  

 

Trong trường hợp này, làm thế nào mà anh phát hiện ra rằng gã mặt sẹo đang lén lấy lựu đạn?  

 

Làm thế nào có thể bắn chính xác vào lông mày của hai tên cướp bằng hai phát súng mà không cần nhìn qua một chút nào?  

 

“Phiền anh cởi trói giúp tôi với”.  

 

Lý Thanh Từ hoàn hồn lại, đây không phải là lúc để suy nghĩ linh tinh.  

 

Tuy nhiên Diệp Vĩnh Khang không lập tức cởi trói cho đối phương mà chỉ hỏi: “Chuyện đó… có phải tôi phạm pháp rồi không? Quá trình cô cũng biết mà, là họ muốn giết tôi trước”.  

 

Đối với Diệp Vĩnh Khang mà nói, chuyện giết chết hai tên cướp không khác gì mấy chuyện thường ngày như ăn với ngủ, nhưng nghĩ đến thân phận của Lý Thanh Từ, anh vẫn cần phải xác nhận lại một chút.  

 

Nếu không đến khi Lý Thanh Từ tự do rồi, nói không chừng anh phải gánh một tội danh trên trời dưới đất vậy thì phiền phức to.  

 

“Nếu như tôi nói tôi sẽ truy cứu, bắt anh phải chịu trách nhiệm pháp lý về những việc anh đã làm thì anh sẽ giết tôi để diệt khẩu đúng không!”  

 

Lý Thanh Từ cau mày hỏi.  

 

Diệp Vĩnh Khang nghiêm túc gật đầu: “Việc này còn nằm trong phạm vi xem xét, không thể để cô bắt về ngồi tù được”.  

 

“Anh…”  

 

Lý Thanh Từ tức giận, hai mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Diệp Vĩnh Khang: “Được rồi, anh làm như vậy là phòng vệ chính đáng, mau cởi trói cho tôi!”  

 

“Được rồi, chỉ cần không sao là được!”  

 

Lúc này Diệp Vĩnh Khang mới cười hề hề cởi trói ở cổ tay cho Lý Thanh Từ.  

 

“Cô chậm chút, tôi đỡ cô lên xe”.  

 

Diệp Vĩnh Khang thấy Lý Thanh Từ bước đi hơilảo đảo, liền nhanh chóng đưa tay ra đỡ.  

 

“Đừng động vào tôi!”  

 

Không ngờ rằng Lý Thanh Từ vội vàng hất tay Diệp Vĩnh Khang ra như bị điện giật.  

 

Diệp Vĩnh Khang mơ hồ: “Cô lại sao vậy?”  

 

Lý Thanh Từ có hơi luống cuống: “Thuốc… hình như phát tác dụng rồi”.  

 

“Hả? Thuốc gì?”  

 

Diệp Vĩnh Khang nghi ngờ hỏi.  

 

Lý Thanh Từ cố gắng nhẫn nhịn hững phản ứng kỳ lạ trong cơ thể, cúi đầu cắn môi nói: “Là loại thuốc mà chúng vừa nói trên xe”.  

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT