Lọc Truyện

Trở về từ thế giới Thần Ma

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Không lâu sau, Thẩm Hàn dẫn đầu đám cậu ấm cô chiêu ở Tân Hải, mặt mũi xám xịt bước từ bữa tiệc trên tầng thượng xuống.

"Anh Thẩm, quả nhiên là lợi hại, thế nào, có gặp được cô chủ nhà họ Trương không?", có người vội chạy tới hỏi thăm tình hình, nhưng Thẩm Hàn không trả lời, gương mặt u ám, không biết đang nghĩ gì.

Cả đám Diệp Kiệt An cũng mang vẻ mặt đờ đẫn trước nay chưa từng có.

"Tại sao tên nhãi ranh kia lại quen với thần y Hoa và đạo trưởng Tôn chứ?", Thẩm Hàn nghĩ thế nào cũng không hiểu nổi, hắn không thể quên được cảnh tượng ban nãy ở buổi tiệc, nam thanh niên ấy không phải là không để ý tới hắn mà từ đầu tới cuối hoàn toàn không coi hắn ra gì.

Hắn không hiểu.

Cho dù dựa vào quan hệ của nhà họ Thẩm ở Liên Châu cũng không chắc có thể làm quen với hai nhân vật máu mặt ấy.

Vậy tại sao người đó lại có thể?

Đám người xung quanh nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Hàn không tốt lắm cũng rất biết điều, không tiếp tục gặng hỏi nữa.

Bữa tiệc vẫn tiếp tục, đám con nhà giàu ở Tân Hải chờ mãi không thấy cô chủ nhà họ Trương xuất hiện, bầu không khí bắt đầu hơi xáo động.

...

Ở một diễn biến khác.

Sở Hạo Vũ tới bữa tiệc trên tầng thượng, đầu tiên là nói vài câu khách sáo với Tôn Thị Phi và Hoa Tam Đức, sau đó anh còn gặp viện trưởng bệnh viện Tân Hải - Hàn Lâm Huy.

"Bác sĩ Sở, lần này cậu nhất định phải tới bệnh viện của chúng tôi làm việc đấy, có năng lực như vậy thì không nên giấu nghề”, Hàn Lâm Huy tươi cười rạng rỡ nói, giọng điệu mang đầy sự kính trọng.

Ông ta có ý đồ muốn đưa Sở Hạo Vũ vào bệnh viện của ông ta làm việc.

Phải biết rằng, y thuật của Sở Hạo Vũ còn vượt qua cả thần y Hoa Tam Đức!

Sở Hạo Vũ xua tay, lại từ chối lời đề nghị của Hàn Lâm Huy, có điều cũng không quên bổ sung thêm một câu:

"Nhanh thôi, chúng ta sẽ có cơ hội hợp tác”.

"Hợp tác?"

Nghe thấy Sở Hạo Vũ nói như vậy, Hàn Lâm Huy ngây người, không hiểu ý của Sở Hạo Vũ lắm nhưng trên mặt vẫn duy trì nụ cười.

"Ông cụ Trương đâu rồi, tôi có chuyện muốn gặp ông ấy!"

Sau khi nói vài câu qua loa với những người đi tới bắt chuyện, Sở Hạo Vũ hỏi đến Trương Trung Hán.

Hôm nay Sở Hạo Vũ tới đây, không phải đơn giản chỉ là tới tham gia sinh nhật Trương Khả mà còn có mục đích riêng của mình.

"Tôi ở đây, đại sư Sở, nửa tháng không gặp, quả thật tôi rất nhớ cậu!"

Đúng vào lúc này, từ sau lưng Sở Hạo Vũ truyền tới giọng nói vang dội của Trương Trung Hán.

"Ha ha, vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới ngay, không phải là ông cụ tới đây luôn rồi sao?", Tôn Thị Phi cười nói.

Sở Hạo Vũ quay người nhìn Trương Trung Hán, nửa tháng trước, Trương Trung Hán đứng bên bờ vực của cái chết được Sở Hạo Vũ kéo trở về, sau đó người như được đập đi xây lại, có được sự thay đổi nhờ Sở Hạo Vũ!

"Mọi người nhìn xem, ông cụ Trương sao càng ngày càng trẻ ra vậy, tôi sắp không nhận ra nữa rồi!"

"Nhìn ông ấy xem, chắc cùng lắm cũng chỉ hơn bốn mươi thôi”.

"Haiz, quả thật là không nhìn ra được đã qua bảy mươi rồi đâu!"

Mọi người có mặt ở đây đều ồn ào bàn tán, đây là lần đầu tiên Trương Trung Hán xuất hiện trước mặt nhiều người như vậy từ sau khi tỉnh dậy, cũng xem như là đã khiến các ông lớn ở Tân Hải được một phen khiếp sợ. Đặc biệt là những người từng quen biết Trương Trung Hán, đối với bọn họ mà nói, Trương Trung Hán trước và sau như hai người hoàn toàn khác.

"Lẽ nào là đạo trưởng Tôn có bí thuật trường sinh bất lão gì đó?", ở bên cạnh, có một vài người khá lớn tuổi đi tới hỏi Tôn Thị Phi.

Bọn họ đều biết vị đạo trưởng ở núi Long Hổ này, biết thân phận của Tôn Thị Phi, hơn nữa núi Long Hổ trước nay đều rất thần bí ở Hoa Hạ, thậm chí còn nghe đồn, đạo nhân trên núi Long Hổ còn biết phép thần thông.

"Mọi người đừng nói như vậy, tôi không hề biết phương pháp trường sinh bất lão gì cả”, Tôn Thị Phi vội thanh minh.

"Vậy sự thay đổi của ông cụ Trương là thế nào?"

"Là đại sư Sở, chính là vị đại sự đứng cạnh tôi đây, cậu ấy mới thật sự là cao nhân, đạo thần chuyển thế!", Tôn Thị Phi đứng sang một bên, chỉ vào Sở Hạo Vũ nói.

"Cậu ấy là ai?"

Bởi vì Sở Hạo Vũ vô cùng mờ nhạt nên bây giờ mới có vài người để ý tới anh.

Trong những người ở đây có không ít người như Bành Hướng Đông, Cao Lam, đồng tử trong mắt đột nhiên co rút lại, dù sao lần trước bọn họ đã gặp Sở Hạo Vũ tại bữa tiệc nhà họ Lâm... Không ngờ, hôm nay lại gặp lại ở đây.

Người này như có thủ đoạn ma quái, giết người trong vô hình.

Đương nhiên, điều khiến bọn họ chấn động hơn là sau khi Sở Hạo Vũ gây chuyện, lại có thế lực lớn chống lưng ra mặt để bảo vệ.

Hình như là có quan hệ với bên Yến Kinh!

Còn hôm nay, đám người Cao Lam thấy Sở Hạo Vũ ở đây thì cũng hiểu ra, quả nhiên nhà họ Trương vực dậy, không thoát khỏi mối liên quan tới người thanh niên này.

"Không sai, mạng của tôi là của đại sư Sở!"

Trương Trung Hán phấn khởi nói, rồi chắp tay cúi người với Sở Hạo Vũ, dáng vẻ vô cùng tôn kính.

"Lời cảm ơn, nói một lần là đủ, không cần lúc nào cũng nhắc lại”, Sở Hạo Vũ thản nhiên đáp, sau đó lại lấy một chiếc hộp gỗ từ trong ngực ra.

"Đại sư Sở, đây là gì?"

"Tổng cộng có một trăm viên Sinh Sinh Tạo Hóa Đan đã được cải thiện, mười viên này tôi tặng cho ông, còn chín mươi viên còn lại, tôi muốn nhờ ông bán giúp cho tôi!"

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT