Hiện tại cô đã xuyên đến đây, vào thân xác này, vậy thì cô sẽ chịu trách nhiệm và thay thế nguyên chủ sống thật tốt, cũng là vì chính bản thân mình.1
Kiếp trước của cô đã sống một cách quá
áp lực và mệt mỏi, lúc đó, cô chỉ biết mình phải trở nên thật xuất sắc vì phải gánh trên vai gánh nặng của cả gia tộc.1
Đến cả thời gian nghĩ cho bản thân mình cũng không có, càng đừng nói đến chuyện có thể được nhàn nhã nghỉ ngơi, kết giao bạn bè, và được sống như một người bình thường!
Hàn Y Lâm nghĩ -- bây giờ, mình sẻ sống cho bản thân, hiện tại, mình có gia thế tốt, bối cảnh gia đình lại đơn giản,xinh đẹp và giàu có, chẳng phải rất tốt sao. --1
Nghĩ rồi, ánh mắt cô trở nên điềm tĩnh và một chút ý cười chợt lóe lên trong đáy mắt, cô sẽ không để ai làm phiền đến cuộc sống hoàn hảo mà cô đã vạch ra
Cô bước đến phía rèm cửa,, soạt,,một cái rèm cửa kính được phăng sang hai bên, ánh nắng ấm áp từ bên ngoài lang cang tầng thượng chiếu thẳng vào bên trong phòng,cô đưa tay mở cánh cửa và đẩy nhẹ ra.1
Cô bước đến phía lang cang khẽ nhắm mắt lại và hít một hơi thật sâu...chậm rãi thở ra sau đó là với vẻ mặt thật thoả mãn.1
Xem ra cuộc sống dân sinh ở đây cũng không khác thế giới của cô là bao, ngược lại không khí còn mát mẻ trong lành hơn một chút
Một lúc sau, cô quay bước đi vào phòng, tiến đến chiếc tủ quần áo, khi mở Hai cánh cửa tủ quần áo ra thì...cô có chút hơi...không nói nên lời.
Quần áo bên trong tuy toàn là đồ hiệu nhưng không phải hở hang thì cũng là màu sắc bắt mắt,quả thật không hợp với phong cách của cô.
Sau một lúc khó khăn tìm kiếm thì cô cũng tìm được một bộ cũng coi như là mặc được, một chiếc váy len màu đen cổ lọ, dài qua gối một chút, ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng chuẩn ba vòng quyến rũ.
Mái tóc dài mềm mượt ngang lưng được uốn xoan nhẹ ở phần đuôi với màu nâu tây tự nhiên được cô cột gọn lại bằng kiểu đuôi ngựa đơn giản nhưng nhìn lại thì rất thanh thuần xinh đẹp.
Hôm nay cô không trang điểm, chỉ dùng một chút son dưỡng hồng tự nhiên nhưng cũng đã vô cũng xinh đẹp và thu hút, cô quyết định hôm nay sẽ đi mua sắm và bắt đầu hưởng thụ cuộc sống mới này.
Cô bước ra khỏi phòng ngủ, đi ra đến phòng khách,đánh giá một lượt thì cô gật gật đầu, căn hộ chung cư cao cấp rộng rãi với tổng thể diện tích 600m vuông,vì có toàn bộ ký ức của nguyên chủ nên cô cũng nhớ được cô ta chỉ sống ở đây một mình và cả những thói quen và thông tin cá nhân của mình cô ấy.
Cô thuận tiện lấy chùm chìa khóa xe được treo gần cửa chính và chiếc túi xách được để ở trên bàn trong giang phòng khách rộng lớn, cô mở túi xách ra và kiểm tra qua một lượt giấy tờ tùy thân và thẻ ngân hàng.
tên Sở Y Lâm, 20 tuổi, sinh ngày x tháng x năm xx, thành phố s, nước L,
[ tg: bây giờ mình gọi Hàn Y Lâm là Sở Y Lâm luôn nha ]1
Cô cầm điện thoại lên dựa theo ký ức đã có mà mở khóa điện thoại,kiểm tài khoản ngân hàng và danh bạ điện thoại, kèm theo những thông tin cần thiết.1