" Sở tiểu thư còn nhớ tôi chứ "
"Đương nhiên, cảm ơn hôm đó tiên sinh đã chiêu đãi " Sở Y Lâm cố nén lại cơn đau khi nhảy theo từng bước chân của Tần Chí Khiêm
" Không ngờ Sở tiểu thư lại là vị hôn thê của Lục tổng đấy "
" Tôi lúc trước còn nghĩ rằng mình còn cơ hội đấy "
Tuy nói như vậy, nhưng theo như điều tra, thì anh biết rằng, Lục Bá Đình không hề thích Sở Y Lâm, thậm chí là còn chát ghét, vì vậy, anh ta nhân cơ hội này đánh ý với cô.
Dù sao chỉ là một cái hôn ước mà thôi
Chưa kết hôn thì anh vẫn còn cơ hội.
" Tiên sinh nói đùa rồi "
Sau khi nhảy cùng Tần Chí Khiêm, Sở Y Lâm lần này quyết định cho dù trời có sập xuống cũng không thể ngăn cô đi nghỉ nữa.
Tuy chân đang rất đau nhưng sức chịu đựng của cô rất tốt, sắc mặt vẫn bình thản như không, tiến lại chiếc ghế mà ngồi xuống.
Đường Nhã từ sớm đã luôn quan sát Sở Y Lâm, thấy cô liên tiếp được các nhân vật có tiếng trong giới thượng lưu tới bắt chuyện, trong khi đó cô ả chỉ có thể đứng một mình ở một góc.
Vì vậy mà trong lòng càng thêm ganh ghét Sở Y Lâm,cô ả nghĩ thầm trong bụng -quả đúng là hồ ly tinh, đã có vị hôn phu rồi, mà còn ra ngoài quyến rũ đàn ông, đúng là đê tiện.-1
Đường nhã ra hiệu cho người của cô, người mà từ sớm cô đã mua chuộc.
Đường Nhã âm mưu trong bụng.
- Qua hết hôm nay, tao coi mày về sau làm sao ngẩn mặt nhìn người nữa, haha-
Lúc này có một nam phục vụ đi đến, trên tay bưng theo khay nước và rượu.
" Tiểu thư, cô có muốn uống gì không? "
Đúng lúc Sở Y Lâm cũng thấy khát, nhìn trên khay, có một ly rượu vang, và một ly nước lọc, đương nhiên một người đang khát nước làm sao có thể chọn rượu để giải khát chứ.
Sở Y Lâm không nghĩ ngợi gì, lập tức cầm lấy ly nước lọc lên.
" Cảm ơn " Ngay sau đó cô liền đưa lên miệng uống một hơi hết sạch, mặc dù lúc nãy có uống một ly nước trái cây, nhưng là thức uống có vị ngọt nên càng làm cô càng thêm khát,
Đường Nhã mắt thấy cô chọn ly nước lọc như cô tính toán, tận mắt nhìn thấy cô uống hết ly nước, thì khoé môi ả cong lên một điệu cười nham hiểm.
Sở Y Lâm sau khi uống nước thì ngồi tại chỗ nghỉ ngơi, cô khom người xuống kiểm tra gót chân, lớp da ở gót đã đỏ Lên và phồng rộm.
Như vậy không thể tiếp tục đi được nữa, cô gọi một nữ phục vụ sắp xếp cho mình một phòng nghỉ.
Ngay sau đó nữ phục vụ đã quay trở lại và đưa cho cô một cái thẻ phòng, vì Lục gia đã bao hết khách sạn này, nên người nhà họ Lục được sắp xếp cho một tầng nghỉ ngơi cao cấp.
" Lâm Lâm, ra là cậu ở đây "
" Nguyệt "
" Cậu bị sao vậy? không phải là say rồi chứ, sắc mặt đỏ như vậy " Chu Nguyệt đi đến bên cạnh Sở Y Lâm, nhìn thấy cô sắc mặt đỏ ửng cứ nghĩ rằng cô say.
" Có sao? " Sở Y Lâm đưa tay lên áp vào mặt mình, " Nhưng tớ không có uống rượu mà, làm sao lại say được "
Cô biết hôm nay phải gặp rất nhiều người, nên không thể để bản thân thất lễ được, liền từ chối uống rượu cùng người khác, chỉ cầm theo một ly nước trái cây mà thôi.
" Vậy có khi nào cậu không khỏe không?"
Nhắc mới thấy, Sở Y Lâm trong người nãy giờ không hiểu sao cứ dần dần trở nên nóng rang.
" Chắc là vậy, tớ thấy hơi chóng mặt một chút "
" Vậy để tớ dìu cậu đi nghỉ nhé? "
Chu Nguyệt tiến đến định đỡ Sở Y Lâm lên thì Chu Nguyệt bị cha của cô gọi.
" Nguyệt Nguyệt, con ở đây với Y Lâm sao, hai đứa đã thân thành cái dạng này rồi, còn sợ không có thời gian tâm sự à, "
Ba của Chu Nguyệt đi tới vừa cười vừa nói,
" Lâm Lâm, bác mượn Nguyệt Nguyệt đi một chút nhé, bác phải tranh thủ tìm cho nó một vị hôn phu thật tốt mới được hahaha "
" Ba à.... "
" Nguyệt, cậu cứ đi đi, mình tự đi được mà
" Vậy cậu nhờ người đưa lên nghỉ ngơi đi nhé, tớ đi trước đây, lát nữa sẽ tìm cậu "
" Được " nói rồi Chu Nguyệt theo ba mình rời đi, còn Sở Y Lâm càng lúc càng thấy cơ thể trở nên bất bình thường.
Cả người cứ nóng bức khó chịu, đầu thì hơi choáng váng, hơi thở lại càng lúc càng gấp gáp, cảm nhận được bản thân dần dần mất đi sức lực.
Những biểu hiện này...Sở Y Lâm nhíu mày lại, cô đã sống qua hai kiếp rồi, chẳng lẽ còn không biết đây là gặp phải chuyện gì.
Ánh mắt cô xoẹt qua tia lửa giận, rốt cuộc ai lại ám hại cô như vậy, nếu bây giờ cô không thể kiềm chế được bản thân, nhất định sẽ làm ra chuyện mất mặt trước đám đông.
Cô dùng sức siết chặc bàn tay, khiến cho móng tay đâm vào da thịt, chỉ khi đau đớn như vậy mới khiến bản thân trở nên tỉnh táo.
Sở Y Lâm đứng dậy, vì dùng sức nên cả thân thể cô run lên, sắc mặt thì đỏ au, vẻ mặt cô như nén giận mà cắn chặt răng lại.
Cô tranh thủ lúc còn chút sức lực, cố gắng đi thật nhanh về phía thang máy, cô vội nhấn vào tầng 12, sau khi lên đến nơi, cô bước đi loạng choạng trên hành lang tìm số phòng.
Khi thấy được con số cần tìm, cô vội vã chạy đến quẹt thẻ phòng và mở cửa đi vào, thì bắt ngờ từ phía sau cô có thêm một người phục vụ, han đẩy cô vào bên trong.
Sau đó hắn ta cũng theo vào và đóng sầm cửa lại, Sở Y Lâm bị đẩy ngã xuống đất liền quay mặt lại.
" Là ngươi giở trò trong nước? " Sở Y Lâm thấy đây chính là người phục vụ đã đưa nước cho cô.