Lọc Truyện

Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé
Chương 721: Chạy trốn

Sau khi hai tên sĩ quan muốn tìm Lãnh Tấn Bằng hỗ trợ giới thiệu đối tượng kia phát hiện Noãn Noãn là vợ chưa cưới của Xích Dương, bị dọa đến xoay người liền chạy, ngay cả đĩa đều không nhặt.

Đi một hồi lâu, quét dọn vệ sinh đều đến đây, bọn họ mới lại trở về, nhanh chóng quét sạch khay cơm cùng cơm đổ trên mặt đất, ngay cả cơm đều không dám ăn, nhanh chóng chạy.

Sau khi biết Noãn Noãn là vợ chưa cưới của Xích Dương, các quân quan nhanh chóng thu lại ánh mắt của mình.

Bọn họ không hoài nghi chút nào, dạng người hung tàn như Xích Dương, nếu như ghi hận, về sau bọn họ sẽ như thế nào.

Cho nên dù là trong lòng không nhịn được cầu nguyện, bi ai cho thỏ con, nhưng lại không ai dám nhìn nhiều về phía bên này một chút.

Sau khi Xích Dương dùng hơi thở của mình dọa đi những sinh vật giống đực khác, lúc này mới giống một con trung khuyển bị thuận lông chân chính, ngồi ở bên người Noãn Noãn.
Sau đó mọi người liền phát hiện, sau khi bốn người ngồi xuống, lại là Xích Dương cùng.. Tư lệnh Lãnh đứng lên, chạy tới lấy đồ ăn cho bé thỏ trắng cùng ông lão kia.

Lần này, mọi người mới tập trung sự chú ý đến trên người ông lão.

Mặc dù ông lão kia đã bảy tám chục tuổi, ăn mặc cũng rất đơn giản, nhưng mà trên người ông có khí thế không giận tự uy cùng khí chất của người ở địa vị cao khó nén ngay cả khi ông cười tủm tỉm, mọi người suy đoán, chỉ sợ ông lão này không phải người bình thường.

Nhìn kỹ lại, ông lão cùng Xích Dương lại có mấy phần giống nhau.

Trong nháy mắt, thân phận của ông lão liền sáng tỏ.

Trong quân khu, đối với thân phận người nhà của sĩ quan đều là giữ bí mật, chẳng qua làm người nổi tiếng trong bộ đội, rất nhiều người vẫn là biết tình huống gia đình của Xích Dương.
Xuất thân từ nông thôn, từ nhỏ đã mất đi ba mẹ, từ ông nội nuôi dưỡng lớn lên.

Xem ra..

Cho dù ông lão này xuất thân nông thôn, nhưng cũng là không đơn giản!

Vốn dĩ bốn người chỉ ngồi một cái bàn đủ vị trí bốn người, kết quả vừa bưng rau xào lên, chính ủy Khúc Minh Nghĩa liền đến.

Nhìn thấy đoàn người Xích Dương, Khúc Minh Nghĩa đầy mặt tỏa sáng.

"Tư lệnh."

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Có chút ghét bỏ nhìn thoáng qua chính ủy bên trong mặt mày tất cả đều là đắc ý, không âm không dương mà hỏi thăm: "Sao ông lại tới đây? Không phải nói vợ con tới, muốn xin nghỉ thêm một ngày để ở cùng bọn họ sao?"

"Đúng vậy." Chính ủy gật đầu.

"Vậy ông tới làm gì?"

"Đêm nay nhà chúng tôi mời khách, tôi đoán tư lệnh ở đây ăn cơm, cho nên liền đến xin."

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Thấy Lãnh Tấn Bằng lại bị thương tổn, Chung Noãn Noãn không nhịn được, "phụt" cười ra tiếng.
Trước đó cảm thấy Lãnh Kỳ Duệ rất đáng thương, hiện tại cảm giác quả nhiên không hổ là ba con, hổ con đáng thương, hổ lớn còn đáng thương hơn hổ con.

Noãn Noãn cười, toàn bộ biểu tình của Xích Dương đều nhu hòa xuống, ngay cả lão gia tử cũng đi theo chế giễu độc thân cẩu vạn năm như ông.

Lãnh Tấn Bằng cảm giác toàn thế giới đều tràn đầy ác ý đối với ông.

"Noãn Noãn, vị này là.."

Thấy Noãn Noãn cách lão gia tử tương đối gần, Khúc Minh Nghĩa còn tưởng rằng lão gia tử là người nào của Noãn Noãn.

"Đây là ông nội của cháu."

Lời giới thiệu của Noãn Noãn làm Xích lão gia tử cùng Xích Dương rất vui vẻ.

Xích Dương cũng giới thiệu nói: "Đây là ông nội của cháu, mới từ thủ đô sang đây xem Noãn Noãn."

Khúc Minh Nghĩa nhanh chóng đưa tay bắt tay với lão gia tử: "Lão gia tử, chào ngài, chào mừng ngài đến quân đội thành phố Giang gặp đại gia đình nghiêm túc cũng không mất hoạt bát như chúng tôi. Làm chính ủy, cũng là cấp trên của Xích Dương, tôi rất cảm ơn ngài đã nuôi dưỡng một sĩ quan ưu tú như vậy cho bộ đội chúng tôi."
Lão gia tử cũng đứng lên, bắt tay với Khúc Minh Nghĩa: "Chính ủy Khúc, chào cậu."

Danh sách truyện HOT