*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
11. Ước định Tác giả: Sanh Noãn
Editor: Left Dimple
_
Tiểu Dữu Tử cũng học hư, nhìn vào mắt anh và hỏi: "Nếu em không đi, anh sẽ thích Omega khác? Sẽ cùng bọn họ nấu cơm, nói chuyện phiếm, chơi game, xem phim với họ à?”
Lê Sâm vốn còn muốn nhân cơ hội này kích thích cậu một chút, thừa nhận nói không chừng bưởi nhỏ vừa ghen sẽ đi theo anh, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc chờ mong của cậu, lại không đành lòng.
Ngộ nhỡ khiến bưởi ngốc khóc thì làm sao đây?
Đã phạm sai lầm hai lần, nên không thể làm cho em ấy buồn nữa.
“Sẽ không thích Omega khác, với anh, em sẽ luôn luôn là duy nhất.”
Lê Sâm kéo tay hắn, "Cũng không có gì to tát, không sao, nếu em không đến, vậy đổi lại anh đến tìm em, mỗi tuần có thể có chút miễn cưỡng, một tháng bay một hai lần tới đây vẫn có thể.”
Tiểu Dữu Tử nghe xong thấy trong lòng đau đau.
Đọc tiếp tại ghientruyenchu.com nhé !
Mỗi tháng bay đến đây hai lần, mỗi lần đi đi về về phải mất hai ba ngày, chẳng phải là muốn hành chết sao.
Nếu như còn gặp phải bão tố, bão tuyết hoặc bất cứ điều gì, nghĩ thôi đã thấy sợ hãi lắm rồi.
Giờ phút này trong đầu Tiểu Dữu Tử đã liên tưởng đến hình ảnh bản thân nhìn ra cửa sổ chờ đợi Lê Dâm tới đây mỗi tháng.
Vợ nhỏ ngóng chờ chồng về?
Ể…… Không đúng! Tiểu Dữu Tử dùng sức lắc lắc đầu, vứt bỏ tất cả những suy nghĩ này đi.
“Không được, em đi cùng anh.” Nhưng có thể coi như là đồng ý.
Lê Sâm hiểu ý cười, giải quyết xong nhóc con bên này, còn lại ba cậu thì dễ dàng hơn nhiều.
Chanh tinh đúng là một lão hồ ly tinh, biết là muốn bắt giặc thì phải bắt vua trước, chú An là người lớn sáng suốt tôn trọng ý nguyện của con trai, chỉ cần bắt được bưởi nhỏ, mọi chuyện liền thành công hơn phân nửa.
Về phần ba Alpha của Tiểu Dữu Tử, mặc dù không muốn đi nữa, cũng nhất định sẽ nghe theo ý kiến của chú An.
Uh...Lê Sâm bây giờ chỉ sợ có chút mù quáng mà tự tin.
Ban đêm, cha Alpha của bưởi nhỏ sau khi tan tần trở về nhà.
Bốn người hai lạng một phái, đối lập mà ngồi.
“Tôi không đồng ý!” Cha Alpha hai tay ôm ngực, khí tràng dọa người, lạnh lùng nhìn người đang muốn đem con trai bảo bối của mình bắt cóc mang đi.
Ba An tuy rằng không có khí thế cường đại như vậy, nhưng cũng không thể khinh thường, phụ họa Alpha nhà mình, “Ta cũng không đồng ý, trong chuyện này, hai người các con vẫn còn quá xúc động.”
“Lê Sâm, không phải con không biết thể chất đặc thù của An An, nếu mà…… Xuất hiện chuyện gì nguy hiểm thì sao? Chúng ta lại không ở bên cạnh, thật sự không yên lòng được.”
Lê Sâm còn chưa kịp nói, Tiểu Dữu Tử đã vội vàng trả lời: "Ba ơi, con sẽ chăm sóc tốt cho mình."
Ba An nhìn Lê Sâm, đang chờ ông trả lời.
Lê Sâm lặng lẽ nắm lấy tay Tiểu Dữu Tử, trong ánh mắt tràn ngập kiên định.
“Chú, con thừa nhận là mình rất ích kỷ, muốn đem An An từ bên cạnh hai người mang đi, đổi lại là con, bảo bối mình cưng chiều đến lớn không hiểu sao lại bị người ta bắt đi mất, không đánh gãy chân thằng nhóc đó đã là tốt lắm rồi."
Đột nhiên truyền đến một tiếng hừ lạnh, ba Alpha vẻ mặt khinh thường: "Cậu cũng biết."
“Biết, em ấy là bảo bối của hai người, nhưng cũng là bảo bối con sủng ái mười năm, tương lai mười năm, hai mươi năm, thậm chí cả đời cũng sẽ như cũ.”
Tiểu Dữu Tử nghe được trong lòng chua xót ngọt ngào, nắm chặt tay Lê Sâm.
Mịa ưi, cũng quá cảm động đi! Chết mấtt!
Đây mà là chanh tinh mà cậu biết á?
Lê Sâm quay đầu lại cười cười với cậu, dùng khẩu hình nói một tiếng "Ngoan", xoay người tiếp tục nói:
“Về phần vấn đề an toàn của em ấy, hai chú có thể yên tâm, cha Alpha của con ở trong nước vẫn có chút địa vị, người bình thường tuyệt đối không dám đụng vào An An, vệ sĩ, tài xế, bảo mẫu lại càng phải có, ăn, mặc, ở, đi lại mọi mặt đều đầy đủ, còn về vấn đề thủ tục nhập học, chỉ cần chú nói một câu, bên kia lập tức có thể an bài xử lý."
Lê Sâm nói xong, chờ bọn họ trả lời.
Ba An đầu tiên là không nói gì, nhưng cha Alpha ngồi không yên, quay đầu nhìn vợ mình, thầm nghĩ không ổn, sợ là sẽ đồng ý.
Vì thế ông bắt đầu chơi xấu, dùng tiếng Anh trả lời Lê Sâm: Cậu nói nhiều như vậy tôi nghe không hiểu, dù sao vô luận như thế nào, con trai tôi cũng sẽ không đi theo cậu, tiểu tử cậu hết hy vọng đi."
Nói xong liền đứng dậy chuẩn bị bắt lấy đứa con trai ngốc đang dính sát bên cạnh Lê Sâm.
Mà ba An lại đè ông lại, nhìn Lê Sâm: "Hy vọng con làm dễ nghe hơn nói, nếu An An chịu một chút ủy khuất, chúng ta sẽ lập tức đón nó về, cũng sẽ không bao giờ cho phép con gặp mặt nó nữa."
Lê Sâm đứng dậy, cúi chào bọn họ một cái, "Chú yên tâm, con hứa sẽ chăm sóc An An thật tốt. ”
“Được, cũng muộn rồi, hôm nay cứ như vậy đi, phòng khách bên cạnh không có ai con vào đó ở trước đi, những chuyện khác ngày mai nói sau.”
Lê Sâm cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cười gật đầu: “Vâng.”
Ba A đằng kia nhìn không nổi nữa, "Ai? Chuyện này chưa xong đâu, anh còn chưa đồng ý mà, vợ à sao em lại thay đổi chiến tuyến?"
“Ý kiến của anh không quan trọng, trước tiên đi tắm cái đã, không phải lại đi đá bóng nữa chứ, toàn mùi mồ hôi đây này!” Ba An vừa nói vừa đẩy Alpha nhà mình đi vào trong phòng ngủ.
"Mùi hôi ở đâu? Đây rõ ràng là hương vị nam nhân mà?!"
Ba An đi vào phòng ngủ đóng cửa lại, “Im lặng! Mau đi tắm đi!! Nếu không hôm nay anh cũng ngủ phòng cho khách, bồi dưỡng tình cảm với con rể tương lai của anh sớm chút?”
Cha Alpha: “…….....”
What? Ai mẹ nó lúc nào thừa nhận cậu ta là con rể của ông thế!?