Lọc Truyện

Truyện 30 Ngày Làm Vợ Hờ - Đình Lam

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Buổi sáng hôm sau.

Anh cùng mọi người trở lại phòng cảnh sát điều tra công an tỉnh Tây Ninh để cùng mọi người hợp bàn đối sách và bảo vệ con tin.

Lúc này, Xuyến cũng đã được chuyển đến bệnh viện tỉnh Tây Ninh để điều trị vết thương và phục hồi sức khỏe.

Cú tưởng Xuyến không bị gì nghiêm trọng, nhưng khi được đưa vào phòng cấp cứu, chỉ số sinh tồn của cô cho thấy dấu hiệu đáng báo động, từ thân nhiệt, mạch đập, huyết áp và nhịp thở đều cho thấy sự bất thường, tất cả các bác đi có mặt trong phòng cấp cứu cố gắng giành lấy sự sống cho cô, và sau một hồi họ đã quyết định chuyển Xuyến lên bệnh viện Chợ Rẫy tiếp tục theo dõi. Vết đạn bắn Xuyên qua bả vai cô, chỉ còn thiếu vài phân nữa thôi đã trúng phổi tuy không ảnh hưởng nghiêm trọng đến tính mạng nhưng do điều kiện khí hậu lần thời tiết, cộng với việc nhịn ăn nhịn uống trong thời gian nhất định và ngâm mình dưới nước lạnh quá lâu, khiến Xuyến rồi vào tình cảnh nguy hiểm.

Tin tức này ngay lập tức được báo với Gia Bách và ngay tức khắc anh đã gọi điện thoại về cho gia đình ở Sài Gòn nhờ họ chăm sóc Xuyến, cũng như không quên báo cáo lên cấp trên cử người đến bệnh viện canh gác cũng như đảm bảo an toàn cho Xuyến.

Ngoài mặt anh tỏ ra cứng rắn là vậy chứ bên trong tưởng chừng như trái tim muốn tan vỡ lâu rồi, vợ vì mình mà bị thương chưa rõ sống chết, bản thân thì cũng không thể về nhà vì còn mang nặng tình với người dân và an ninh tổ quốc.

Sau khi báo tin bình an cho ba mẹ, anh đến bệnh viện sơ cứu vết thương ở bắp tay, nghĩ đến tình cảnh lúc ấy nếu không có chiếc áo chống đạn thì anh tin rằng mình đã chết đến mấy lần rồi cũng nên. Những tên đó là ai có mối thù gì với anh mà phát súng nào cũng đều muốn lấy mạng anh hết, may mà số anh lớn chứ nếu bị bắn trúng đầu thì còn có cơ hội nào nữa để anh tương phùng với vợ.

Nghĩ đến đây, Gia Bách vẫn còn nguyên cảm giác rùng mình lo lắng, may là không có ai bị thương nghiêm trọng, nếu lúc đó tàu đứng lại thì không hẳn anh đã được an toàn đứng ở đây rồi.

Sau cuộc họp, mọi người bắt đầu trở lại với nhiệm vụ của mình, Gia Bách cùng đồng đội ngày đêm điều tra phá án.

Về phần Xuyến.

Sau khi được chuyển lên bệnh viện Chợ Rẫy và được đội ngũ y bác sĩ tận tình cứu chữa sức khoẻ của cô đã có những chuyển biến tốt, nhưng vẫn chưa thể tỉnh lại được ngay mà phải chờ đến sáng hôm sau.

Xuyến trở về, được coi là bình an, lòng dạ ông Nam, bà Lệ, cả Gia Hân và bà nội nữa phần nào được nhẹ nhõm, nhưng tận sâu trong tiềm thức vẫn còn nguyên đó nỗi lo lắng cho Gia Bách và mong anh sớm ngày đoàn tụ với gia đình. Mọi người vì lo lắng cho Gia Bách nên cố gọi vào số máy của anh nhưng không được, chắc có lẽ anh không tiện nghe máy nên đã tắt điện thoại. Biết công việc của anh là vậy nhưng mọi người vẫn không ngừng dõi theo anh từng giây từng phút, tâm trạng ai ai cũng như ngồi trên đống lửa.

– Thôi. Ba mẹ về đi con ở lại với chị Xuyến được rồi. Ở đây có hai anh công an canh gác bên ngoài, ba mẹ yên tâm đi không ai dám làm gì chị ấy đâu.

Ông Nam, bà Lệ nhìn nhau, ánh mắt không giấu nỗi lo lắng, nhưng rồi khi thấy vẻ mặt Gia Hân nghiêm túc quá, ông bà cũng đành ra về.

Hai ông bà còn chưa kịp bước đi khỏi phòng bệnh, thì bên ngoài có một anh công an đi vào.

Anh ấy đảo mắt nhìn qua một lượt những người có mặt trong phòng rồi dừng lại trên người Gia Hân, cất giọng lạnh nhạt:

– Cô là Gia Hân phải không?

Gia Hân lấy làm khó hiểu, cô trăm ngâm mấy giây, sau đó đáp:

– Dạ đúng là em rồi. Có chuyện gì không anh?

– Chúng tôi đã điều tra được manh mối về người chủ mưu bắt cóc cô rồi, mời cô về đồn để chúng tôi xác minh một vài thông tin.

Anh công an vừa dứt câu, Gia Hân mới chực nhớ ra bản thân mình cũng từng bị bắt cóc. Cô nhìn ba mẹ mình, sau đó cũng theo anh công an bước ra ngoài.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT