Truyện one xin giới thiệu bộ truyện chiến long vô song trần ninh huyền huyễn tuyệt diệu Mã Hiểu Lệ hiếm khi tán dương Trần Ninh: “Trần Ninh, lần này cậu làm tốt lắm.” Nói xong, bà lập tức quay đầu lại nói với người chồng đang lo lắng: “Trọng Bân, em n&oac
...
te;i cho anh biết loại thuốc này trị giá mấy nghìn vạn. Anh cả anh bình thường bắt nạt gia đình chúng ta như thế nào? Nếu anh mà tùy tiện đưa thuốc cho họ thì anh không xong với em đâu.” Tống Trọng Bân thở dài không nói gì. Cả nhà cùng Tống Thanh Thanh chơi ở sân thêm khoảng nửa tiếng thì bỗng có một nhóm người ăn mặc quần áo chỉnh tề đi tới. Đứng đầu là người quản lý thực tế của Tống gia, anh trai cả của Tống Trọng Bân, là Tống Trọng Hùng. Tống Trọng Hùng khác với ngày thường, nụ cười thân thiện trên môi, bước nhanh tới, trìu mến nói: “Em trai, em dâu, mọi người đều ở đây à?” Mã Hiểu Lệ nghiêm nghị nói: “Anh gọi em dâu, tôi không dám nhận.” Tống Trọng Bân có chút căng thẳng: “Anh cải!” Tống Trọng Hùng hề thẹn nói: “Em trai, em dâu, tôi biết những năm qua, lão gia đã có chỗ không đúng với gia đình hai em. Tôi làm anh hôm nay đích thân đến xin lỗi gia đình mình.” Tống Trọng Bân nhanh chóng đỡ Tống Trọng Hùng: “Anh cả, đừng...” Mã Hiểu Lệ lanh lùng: “Nếu như không có việc đến cầu xin gia đình chúng tôi, không biết anh có khách sáo lịch sự như vậy không?” Tống Trọng Bân đứng ở giữa ngượng ngùng, nói nhỏ với Mã Hiểu Lệ: “Vợ à, anh cả đã xin lỗi rồi, em bớt nói vài câu.” Mã Hiểu Lệ mắt đỏ lên khi nghe thấy vậy, tức giận nói: “Anh chê em càm nhàm, được, anh em nhà anh đều là người tốt, còn em là người xấu. Các anh thích làm gì thì làm, em không quản nữa là được chứ gì.” Mã Hiểu Lệ nói xong tức giận rời đi, ra chơi cùng cháu ngoại.