Lọc Truyện

Truyện Cố tổng sủng thê - Mộc Mai (full) - tác giả Aly

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 12: Rửa tay nấu súp

Mộc Mai đi vào phòng bếp, không lâu sau đó đã truyền đến tiếng bing bing bang bang.

Cổ Văn nhìn vào phòng bếp, nhìn dáng vẻ khéo léo thành thục của cô là có thể biết cô không phải là kiểu người được cơm bưng nước rót đến tận tay, bình thường chắc chắn cũng tự tay nấu ăn cho bản thân.

Số phận của hai người có rất nhiều điểm tương đồng, trước khi ba mẹ của Mộc Mai xảy ra tai nạn xe hơi, cô cũng là một cô công chúa được yêu thương chiều chuộng, hiện tại ngay cả nhà riêng cũng bị người ta chiếm lấy, còn bị chèn ép ức hiếp khắp nơi.

Chỉ là lúc đó Mộc Huy vừa đi công tác trở về liền gặp tai nạn xe cộ trên đường cao tốc, nơi đó không phải khu vực dễ xảy ra tai nạn, cô chưa từng nghĩ tới việc có thể đã có người cố ý gây ra hay sao?

Nghĩ đến điều này, Cố Văn cảm thấy cần phải để Ngôn Bảo đi điều tra về chuyện này.

Không bao lâu sau, một mùi thơm thoang thoảng tỏa ra từ trong phòng bếp, thức ăn trong phòng bếp cũng đã sắp nấu xong gần hết.

“Em rất thích nấu ăn?”

Mộc Mai quay đầu lại, không biết từ bao giờ, Cố Văn đã xuất hiện ở cửa phòng bếp, đang mỉm cười nhìn cô chăm chú.

“Trước đây tôi sống một mình, ngoại trừ việc đến bệnh viện chăm sóc mẹ. Thời gian còn lại tôi đều không có việc gì làm. Tôi chỉ học nấu một số món ăn ngon rồi dần dần thành tạo. Thực ra, những món ăn tôi làm lúc đầu đều chỉ là một mớ rác thải mà thôi.”

Mộc Mai vừa nói vừa đổ súp vào một cái bát nhỏ rồi tự mình nếm thử, ngay sau đó liền nở một nụ cười mãn nguyện.

“Mợ chủ, hương vị thật hấp dẫn, không thua kém gì so với món ăn do đầu bếp của chúng tôi nấu đâu.” Người giúp việc cũng bị thu hút đi tới, giúp cô thu dọn phòng bếp.

Quan trọng nhất là người giúp việc làm việc ở đây nhiều năm như vậy, cũng chưa từng thấy cậu Hai cười, từ khi mợ Hai đến, mỗi ngày đều có thể nhìn thấy khuôn mặt cậu Hai nở nụ cười, người mà cậu Hai thích, mấy người giúp việc như bọn họ đương nhiên cũng sẽ rất thích.

"Chị An, chị nói đùa rồi, chỉ là bản thân tự rèn luyện rồi dần dần nấu ra được mà thôi, làm sao có thể so sánh được với những đầu bếp đó chứ?

Mộc Mai xoay người, cầm lấy bát súp từ múc ra, đi về phía Cố Văn rồi ngồi xổm xuống nói: “Anh có muốn nếm thử một chút không, ngon lắm đấy.”

Mộc Mại gia chiếc thìa lên đưa tới bên miệng Cố Văn, sau khi nhìn thấy cảnh này, Chị An lập tức kinh ngạc, mở miệng nhắc nhở Mộc Mai: “Mợ Hai, cậu Hai có chứng bệnh sạch sẽ!”

Tuy nhiên chị An còn chưa nói xong, Cố Văn đã trực tiếp nuốt xuống.

Sau khi nghe thấy những lời mà chị An nói, vẻ mặt Mộc Mai trở nên vô cùng xấu hổ: “Sao anh không nói cho tôi biết anh có bệnh sạch sẽ chứ, chiếc thìa này là cái tôi vừa dùng xong đó.”

Cố Văn nở nụ cười nhạt: “Em là vợ của tôi, lẽ nào tôi còn phải ghét bỏ em. sao?”

“Nhưng mà..”

Mộc Mai vẫn còn chưa kịp dứt lời, giây tiếp theo đã bị Cố Văn trực tiếp ôm lấy rồi ngồi lên chân anh, Mộc Mai bị dọa đến giật mình nhưng cũng không dám giãy dụa: “Chân của anh.”

“Không sao.”

“Thật sự không có cảm giác sao?” Mộc Mai nhẹ nhàng chạm vào chân anh, dịu dàng nói: “Khi biết mình không đứng lên được, anh có cảm thấy đau lòng không?”

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng quan tâm của Mộc Mai, Cố Văn dường như không thể nhịn thêm được nữa, trực tiếp giữ Mộc Mai lại liền kề bên môi

mình.

Mộc Mai trợn tròn hai mắt, sững sờ tại chỗ, không dám nhúc nhích.

Thấy cô giống như một đứa trẻ yếu đuối đáng thương, Cố Văn liền bật cười ra tiếng: “Được rồi, ăn cơm thôi, tôi đói rồi”

Hai má Mộc Mai trở nên đỏ bừng, nhìn người đàn ông trước mặt rồi tức giận trách: “Anh, anh đang cố ý, có phải không?”

Mặc dù vậy, Mộc Mai vẫn cẩn thận nhẹ nhàng đi xuống, không muốn làm Cố Văn bị thương.

Mộc Mai chạm lên trái tim của chính mình, nó đang đập rất dữ dội, hoàn toàn không có ý định dừng lại.

“Bà xã, anh muốn uống canh” Một câu nói lại một lần nữa làm cho hai má của Mộc Mai thêm đỏ ửng, Mộc Mai nhanh chóng che hai má lại: “Anh muốn uống canh thì để chị An múc cho anh.”

Nói xong rồi thì vội vàng rời khỏi phòng bếp.

Mộc Mai trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng nằm trên giường mà trong đầu chỉ ngập tràn hình ảnh xảy ra vừa nãy, căn bản không thể nào bình tĩnh lại được.

Không biết đã qua bao lâu, Mộc Mai nghe thấy dưới lầu không có tiếng động, liền lặng lẽ mở cửa ra, thò đầu ra nhìn về phía hành lang cầu thang lầu hai.

“Mợ chủ, cậu chủ đã đi làm rồi, cậu chủ nói là để cho mợ chủ nghỉ ngơi một chút, buổi tối cậu chủ trở về sẽ dẫn mợ chủ đi ăn cơm.”

Chị An vẫn nở nụ cười trên môi, vốn dĩ bởi vì sự lạnh lùng của Cố Văn mà khiển cho cả căn nhà đều vô cùng buồn tẻ và áp lực, nhưng không ngờ rằng sau khi người con gái này tới đây, căn nhà này giống như tảng băng lạnh lẽo gặp nắng ấm, đang dần dần tan chảy ra.

“Anh ấy không có nói bao giờ sẽ trở về sao?” Mộc Mai tò mò hỏi.

“Cái này thì cậu chủ không nói, nhưng mà cô yên tâm, sau khi giải quyết hết công việc, cậu chủ sẽ lập tức trở về nhà ngay, cuộc sống mỗi ngày của cậu chủ đều rất có quy tắc” Chị An nói.

“Ồ, em biết rồi.” Mộc Mai nói xong cũng không trở về phòng nghỉ ngơi, mà cùng chị An đi vào bếp dọn dẹp.

“Mợ chủ, làm sao có thể để cô làm công việc bẩn thỉu này chứ?” Chị An vội vàng cầm lấy cái bát từ trong tay Mộc Mai, nếu như để cậu chủ biết được, chắc chắn sẽ trách mắng chị.

“Không cần phải để ý nhiều như vậy đâu, chị An, nói thế nào thì em cũng là một thành viên trong gia đình này, nếu như đã là người một nhà, vậy thì chúng ta cũng không cần phải phân biệt rạch ròi như vậy, hơn nữa trước đây em cũng làm hết mọi việc trong nhà”.

Mọi người trong gia đình hòa thuận êm đềm bên nhau, đây chính là cuộc sống mà cô mong muốn, trước đó bản thân chưa có được loại hạnh phúc này, đến bây giờ có lẽ là đã đến lúc để cô có được nó rồi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyen.chu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT