Lọc Truyện

Truyện Cố tổng sủng thê - Mộc Mai (full) - tác giả Aly

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Mộc Mai: “...” Thư ký riêng, sao lại có cảm giác giống như thay thế công việc của Ngôn Bảo? 

Có lẽ là vì qua cuộc điện thoại với Cổ Văn mà tâm trạng của Mộc Mai cũng tốt hơn rất nhiều, đêm nay cũng đã ngủ rất ngon. 

Sau khi tỉnh giấc, Mộc Mai thay một bộ quần áo mới rồi đi xuống lầu, điều đáng ngạc nhiên là Cổ Văn lại đang ngồi vào bàn ăn. 

Mộc Mai đứng ở góc cầu thang chớp mắt rất nhanh, sau đó lại VỖ VỖ vào mặt: “Chị An, có phải là tôi vẫn đang mơ chưa tỉnh đúng không? 

Chị An quay đầu lại nhìn thấy cô đang đánh vào mặt mình liền tiến lên phía trước: “Cô Mai, cô đang làm gì ở đây vậy? 

Chị An nở một nụ, chị cũng hiểu tại sao Mộc Mai lại hành động như vậy. 

“Tôi đang băn khoăn có phải là tôi vẫn chưa tỉnh ngủ” Mộc Mại ghé vào tai chị An nói nhỏ, thế nhưng cô có chớp mắt bao nhiêu lần đi nữa thì Cố Văn vẫn thực sự ở đó. 

“Cô đừng nghĩ lung tung nữa, sáng sớm cậu chủ đã vội vàng quay về, bây giờ vẫn chưa ăn sáng, cô mau qua ăn cơm cùng cậu chủ” 

Sau khi nói xong, chị An lại tiếp tục đi vào bếp bận rộn làm việc, Mộc Mai bước đến trước mặt Cố Văn, giơ tay lắc lắc trước mắt anh. 

“Em vẫn chưa tin tôi là thật sao?” Nhìn thấy dáng vẻ thăm dò của Mộc Mai, Cố Văn không khỏi cảm thấy buồn cười. 

“Tôi thực sự vẫn không dám tin” Mộc Mai ngồi đối diện với Cố Văn, cầm miếng bánh mì trên bàn cắn một miếng. 

“Sao anh lại về?” Mộc Mai nuốt xong miếng bánh mì hỏi. 

“Tối hôm qua không biết là cô gái ngốc nào nói nhớ tôi, tôi sợ cô ấy bị bệnh tương tư đành phải quay về trước xem thế nào.” Cố Văn vừa ăn vừa nói. 

“Anh như vậy không phải là đang làm khổ cơ thể mình sao? Nhân dịp trở về thì anh nên ở nhà nghỉ ngơi thật tốt đi” 

Cổ Văn dường như không quan tâm nhiều đến cơ thể của mình, nếu không phải là làm việc đến tận đêm khuya thì cũng là đi công tác đến đêm muộn, rõ ràng là đang khiến cơ thể kiệt sức. 

“Không ngờ mợ chủ nhỏ của tôi lại suy nghĩ chu đáo như vậy? Một câu mợ chủ nhỏ của anh làm cho mặt Mộc Mai ửng đỏ. 

Sau khi ăn cơm xong, Mộc Mai mạnh mẽ yêu cầu Cố Văn ở nhà nghỉ ngơi nhưng Cố Văn lại khăng khăng làm theo ý mình, đưa Mộc Mai đi cửa hàng bách hóa. 

“Cô Mai?” 

Khi Mộc Mai đang đẩy Cố Văn đi dạo thì ở phía sau giọng nói của một người đàn ông đột nhiên vọng lên. 

Hai người quay đầu lại, Mộc Mai mới nhận ra người đàn ông này là Mạc Văn, người đã cứu mạng mình trước đây. 

“Hóa ra đúng là có, tôi còn tưởng rằng tôi nhận nhầm người” Mạc Văn bước đến bên cạnh Mộc Mai, cúi xuống nhìn Cố Văn một cái. 

Sau khi Cố Văn nhìn rõ người đàn ông này, lông mày anh nhíu chặt lại, trong mắt anh tóe ra một ánh nhìn lạnh lùng, mọi đường nét trên mặt dường như đang cảnh cáo người đàn ông này không được đến gần Mộc Mai. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghien.truyenchu. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT