Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2176

Tiểu Cát là bùn, còn Doãn Ngự Ngự Hàm chính là mây bay cao trên trời.

Doãn Ngự Hàm thấy vậy, không trêu chọc Mễ Tiểu Anh nữa, cúi đầu ăn cơm.

Xem ra anh ấy thật sự đói bụng lắm rồi, vừa nhìn đã biết mấy tiếng không ăn gì rồi, vừa về đã tới gặp Mễ Tiểu Anh rồi.

Trong lòng Mễ Tiểu Anh không khỏi rung động.

Một người đàn ông có lòng như vậy, cô ấy làm sao kháng cự được chứ?

Tuy Doãn Ngự Hàm ăn rất nhanh, nhưng tướng ăn lại cực kỳ tao nhã, phong thái của quý công tử đúng là cắm rễ từ trong xương cốt.

Doãn Ngự Hàm vừa ăn vừa nói chuyện ở nước ngoài của mình với Mễ Tiểu Anh, thuận tiện chê bai đồ ăn nước ngoài không ra gì, sau đó cười nhạo sự nhạy cảm của Cố Miểu.

“Cái tên Cố Miểu kia ăn hai bữa cơm ở bên kia liền không chịu nổi, nói gì cũng không ăn, đưa đầu bếp của mình bay suốt đêm tới, chuyên nấu cho bọn anh, anh cũng coi như được ăn hôi của anh ấy, không để miệng mình chịu uất ức được.” Doãn Ngự Hàm cười ha ha nói: “Cố Miểu bảo, may mà không đưa Tiểu Nặc qua đó, nếu không, dựa vào trình độ miệng lưỡi của Tiểu Nặc, nhất định sẽ mắng chết những người đó.”

“Bé Nặc mới không độc mồm thế đâu.” Mễ Tiểu Anh kháng nghị: “Cậu Cố nói quá rồi.”

“Không nói quá đâu, em không biết đồ ăn bên đó khó ăn thế nào đâu.” Doãn Ngự Hàm tỏ vẻ mặt xấu nói: “Nếu không phải vì hạng mục, bọn tôi mới không chịu cái khổ ấy đâu.”

“Biết anh cực khổ rồi.” Mễ Tiểu Anh động tay bóc cho Doãn Ngự Hàm một con tôm to, đặt vào trong bát của anh ấy: “Ngài Thần và phu nhân, sẽ nhớ công lao của các anh mà.”

Doãn Ngự Hàm vui vẻ ăn con tôm do Mễ Tiểu Anh bóc, cảm thấy món ngon nhất cũng chỉ thế này thôi.

“Hai người bọn tôi chịu bao nhiêu khổ như vậy, không lột một tầng da trên người bọn họ, cũng quá có lỗi với sự hy sinh của bọn tôi rồi.” Doãn Ngự Hàm dõng dạc nói: “Lần này bọn tôi qua đó, thuận tiện phát hiện vài cơ hội làm ăn khác, tôi đã bàn với Cố Miểu, định ở lại vài ngày, kiếm hết tiền của bọn họ!”

“Dã man thế!”

“Đó là điều đương nhiên!” Doãn Ngự Hàm nở nụ cười gian xảo: “Tiền mà có thể kiếm được, nhất định phải kiếm, nếu không, quá có lỗi với sự cực khổ của chúng tôi rồi.”

“Anh với cậu Cố ít nhiều cũng phải chăm sóc chính mình.” Mễ Tiểu Anh nói: “Đừng để bản thân mệt quá.”

“Biết mà biết mà, có câu này của em, anh sẽ chú ý chăm sóc bản thân hơn ai hết.” Doãn Ngự Hàm nhìn Mễ Tiểu Anh đầy ngọt ngào.

Doãn Ngự Hàm đột nhiên nhớ tới điều gì, mở miệng hỏi: “Tiểu Anh, em còn nhớ rõ bố ruột mình không?”

Đáy lòng Mễ Tiểu Anh đột nhiên thót một cái, không biết vì sao Doãn Ngự Hàm lại nhắc tới người bố tệ bạc ấy.

Lẽ nào, anh ấy biết chuyẹn gì sao?

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT