Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2225

Dụ dỗ địch theo mình gì đó, quả thật là rất thú vị!

Nếu như đối phương là những người âu châu này, ngược lại thì không thể làm như thế được.

Nhưng mà đất nước GJ này thật sự là quá lạc hậu, đến lịch sử văn minh đàng hoàng cũng không có, đất nước Trung Quốc có bao nhiêu câu chuyện lịch sử, không lôi ra kể một vài chuyện thì đáng tiếc biết bao.

“Quả là trà ngon.” Cố Miểu cười khẽ một cái, trong đôi mắt đỏ của cậu ấy ánh lên vẻ hớn hở.

ở một nơi khác, Doãn Ngự Hàm vẫn luôn tích cực đàm phán bỗng đột nhiên trở nên lạnh nhạt, không còn chạy theo tộc trưởng của gia tộc Kofi đàm phán chuyện khai thác khu mỏ khoáng nữa.

Lúc mới bắt đầu, tộc trưởng vẫn chưa phát hiện ra.

Đến ba ngày sau, tộc trưởng mới phát hiện ra, chủ tịch của nhà họ Doãn luôn nhiệt tình đàm phán với ông hình như không còn muốn để ý gì đến ông ta nữa.

Lúc này, một người làm vội vã chạy đến, hạ thấp giọng báo cáo với ông ta: “Tộc trưởng, không ổn rồi, mấy ngày nay luôn có người đến gặp cái tên họ Doãn đó, hình như nói là, muốn bán vườn cây cao su trong nhà cho tên họ Doãn đó.”

Tộc trưởng nghi hoặc nói: “Vườn cây cao su? Cậu ta không phải là muốn làm khu mỏ khoáng sản sao? Tại sao lại đột ngột có hứng thú với vườn cây cao su chứ?”

“Chuyện này vẫn chưa dò hỏi được.”

“Tôi đích thân đi xem thế nào.” Vị tộc trưởng lập tức không còn ngồi yên được nữa.

Vị tộc trưởng này kỳ thực là vẫn luôn muốn bán cái khu mỏ khoáng sản đó đi.

Cái thứ đất hiếm ấy có giá trị với người khác nhưng đối với ông ta mà nói, vẫn là không có giá trị bằng vàng.

Nhưng mà, vị tộc trưởng này biết là cô con gái nhỏ của mình có ý với Doãn Ngự Hàm, thế nên mới cố ý dồn ép Doãn Ngự Hàm, không chịu đàm phán giao dịch.

Nhưng nếu như Doãn Ngự Hàm thật là không mua nữa, tộc trưởng cũng sẽ rất lo lắng.

Thế là vị tộc trưởng này vội vàng đến nơi ở của Doãn Ngự Hàm, đích thân gặp mặt anh.

Nói cũng là vừa khéo, khi tộc trưởng đến thì vừa hay nhìn thấy chủ nhân của vườn cây cao su rời khỏi đó với gương mặt cười hớn hở.

“Cậu Doãn, mấy ngày này sao cậu không đến tìm tôi uống rượu nữa vậy?” Vị tộc trưởng với gương mặt tươi cười chào hỏi Doãn Ngự Hàm nói.

Môi của Doãn Ngự Hàm cũng cong lên, rất tốt, cái con cá này cũng đã cắn câu rồi.

Doãn Ngự Hàm thở dài một tiếng, nói: “Vốn là tôi còn phải đến để nói lời xin lỗi với tộc trưởng ngài đây.”

“Ồ? Câu này có nghĩa là gì vậy?” Vị tộc trưởng hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Ghientruyenchu. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT