Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2282

Thấy ánh mắt ngập ý cười của Doãn Ngự Hàm, trong lòng Mễ Tiểu Anh cực kỳ ngọt ngào. Lúc trước chắc chắn là cô điên rồi, vì kiêng kị sự tồn tại của người bố cặn bã mà suýt đã chắp tay tặng người đàn ông tốt như thế này cho người khác, may là vẫn còn kịp.

Phiền phức của bố cô gây ra không thể giải quyết tốt, nhưng đâu phải là không có cách giải quyết? Huống chi cô làm chuyện quá đáng như vậy mà phu nhân và công ty không hề trách tội, cô còn tìm đường chết nữa, bỏ qua một người đàn ông yêu mình sâu sắc như vậy là rất ngu dại.

Trừ phi thật sự đến lúc hai người không thể không tách ra, bây giờ kiểu gì cô cũng không buông tay đâu!

Rốt cuộc Mễ Tiểu Anh đã suy nghĩ rõ tình cảm của bản thân, không bao giờ kiêng dè gì nữa, toàn tâm toàn ý thật lòng với tình cảm này.

“Ngự Hàm!” Mễ Tiểu Anh chạy xuống như một con bướm, khi lao đến nơi cách Dõan Ngự Hàm một mét, cô cố gắng dừng lại. Nhưng cô ngừng lại, Doãn Ngự Hàm thì không.

Doãn Ngự Hàm bước dài qua ôm cổ Mễ Tiểu Anh.

Mễ Tiểu Anh mỉm cười ôm eo anh, hốc mắt hơi nóng, hít mũi hỏi: “Không phải anh đã nói là ra ngoài mấy ngày à? Sao anh về nhanh thế?”

“Hết cách rồi, anh nhớ em quá.” Doãn Ngự Hàm vùi cằm vào bên tai Mễ Tiểu Anh, nói không rõ: “Bé không lương tâm này, anh không thể gọi điện thoại cho em, em cũng chả thèm gọi điện thoại cho anh. Anh đây chỉ đành tăng ca ba ngày ba đêm kết thúc chuyện bên kia trước thời hạn, về gấp với em.”

“Ba ngày ba đêm? Ba ngày rồi anh không nghỉ ngơi?” Mễ Tiểu Anh kinh ngạc: “Sao anh không quý trọng thân thể mình vậy chứ? Anh ăn gì chưa? Em bảo nhà bếp chuẩn bị đồ ăn cho anh, ăn xong rồi ngủ trước một lát…”

“Em đừng nhúc nhích, để anh ôm em một cái. Em không biết anh nhớ em đến nhường nào đâu.” Doãn Ngự Hàm không buông tay, giọng hơi mơ hồ.

Anh quá buồn ngủ, làm việc liên tục ba ngày ba đêm, cho dù là người sắt cũng không chịu được. Nếu không phải vì anh còn trẻ, nếu không phải từ bé anh đã trải qua huấn luyện ma quỷ của Hans, cường độ công tác cao như thế, người bình thường đã mệt đến mức nằm gục từ lâu.

Mễ Tiểu Anh cực kỳ đau lòng. Cô nhẹ nhàng vỗ sau lưng Doãn Ngự Hàm, cúi đầu nhỏ giọng nói: “Ngự Hàm, trước kia do em không tốt, em không suy nghĩ cẩn thận. Bây giờ sẽ không như thế nữa, em đã hiểu rõ bản thân rồi, em thích anh, rất thích rất thích anh, thích đến mức đời này em không muốn buông tay, cho nên bây giờ bất kể là xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ không buông tay!”

Nghe lời hứa của cô, khóe môi Doãn Ngự Hàm chầm chậm cong lên sung sướng, rốt cuộc anh đã theo đuổi được cô, tất cả khó khăn đều đáng giá.

“Ngự Hàm, cảm ơn anh không buông tay em.” Mễ Tiểu Anh ôm chặt lưng anh, nói như thề thốt: “Từ giờ trở đi, trừ phi anh buông tay em trước, em sẽ không bao giờ rời khỏi anh.”

“Được, anh đã nhớ rồi đấy, Tiểu Anh, em nói đấy nhé. Đời này anh sẽ không để em rời khỏi anh nửa bước.” Doãn Ngự Hàm hôn nhẹ lên tai cô: “Em chuẩn bị sẵn sàng đi, tương lai của chúng ta còn dài lắm.”

Hai người triền miên một lúc lâu, chờ đồ ăn được phòng bếp chuẩn bị tốt, lúc này Mễ Tiểu Anh mới chân thành kéo anh đi ăn. Ăn cơm xong, bèn thúc anh đi ngủ bù.

Người trong sơn trang Lạc Hà đều biết quản gia Mễ và cậu chủ hòa thuận với nhau rồi, mọi người chúc mừng Mễ Tiểu Anh, đối với chuyện này, cô bình tĩnh tiếp nhận.

Tối đến, Doãn Ngự Hàm nghỉ ngơi đủ đi ra, tán thưởng các em trai em gái trồng trọt vất vả rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa ghientruyenchu.com để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT