Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Hiện tại website cần kinh phí duy trì nên hiện Quảng cáo ! Mong các bạn ủng hộ để bọn mình tiếp tục phát triển nhé

Chương 2759

Phương Oánh biết được mình bị đuổi đi, lập tức chết lặng giống như bị sét đánh!

“Không, không thể nào! Các người đều đang lừa tôi! Học trưởng sẽ không đuổi tôi đi! Tôi muốn gặp anh ấy, tôi muốn hỏi anh ấy cho rõ ràng!” Phương Oánh hét lớn, nước mắt nước mũi thi nhau rơi xuống, khỏi phải nói mắc ói cỡ nào.

“Cô Phương Oánh, nếu cô còn tự biết mình thì đừng tự rước lấy nhục nữa.” Thư ký của Phạm Ngọ Lăng lạnh lùng nói: “Tổng giám đốc Phạm không truy cứu chuyện cô làm thiệt hại đã đủ lịch sự rồi, cô có biết nếu tổng giám đốc Phạm kiện cô, thì cô phải bồi thường bao nhiêu tiền không?”

Lúc này Phương Oánh đã rơi vào trạng thái tôi không nghe, tôi không nghe, tôi không nghe, cho dù người khác nói gì cô ta cũng không nghe vào tai.

“Ngọ Lăng chắc chắn hiểu lầm tôi rồi! Tôi phải đến giải thích rõ ràng với anh ấy! Cô tránh ra, tôi phải đến gặp Phạm Ngọ Lăng!” Phương Oánh như điên như dại nói.

Thư ký không có thời gian dây dưa với Phương Oánh, gật gật đầu với bảo vệ.

Bảo vệ lập tức xông đến, kéo cánh ta Phương Oánh ra khỏi cửa căn hộ.

Thư ký trực tiếp bảo người thay khóa cửa, nghênh ngang rời đi không thèm nhìn Phương Oánh.

“Đừng đi! Đừng!” Phương Oánh không thèm nhìn đến chiếc vali bị cô ta đá bay dưới chân, lảo đảo hai bước, muốn đuổi theo.

Nhưng đối phương đã đi rất xa rồi.

Sau đó, bên kia đã đi rất xa.

Sau đó, Phương Oánh nỗ lực đến công ty tìm Phạm Ngọ Lăng mấy ngày, nhưng cô ta còn chưa đến dưới lầu công ty thì đã bị bảo vệ mời đi.

Không có sự cho phép của Phạm Ngọ Lăng, sao Phương Oánh có thể đến gần được?

Phương Oánh ôm tay ngồi xổm ở trạm xe buýt. Không biết trời bắt đầu mưa từ lúc nào. Phương Oánh thậm chí không có dù, chỉ có thể lẻ loi ngồi xổm dưới trời mưa.

Trên đầu xuất hiện một cây dù, ban đầu Phương Oánh còn cho rằng là Phạm Ngọ Lăng mềm lòng, vừa định mừng rỡ ngẩng đầu, tầm mắt lại là khuôn mặt phức tạp và mâu thuẫn của Trần Xuyến.

“Sao lại là cậu?”

“Phương Oánh, đừng quậy nữa, quậy mấy ngày nay đủ rồi.” Trần Xuyến nhìn bạn học, khuyên cô ta: “Cậu gây họa lớn như vậy, học trưởng không truy cứu trách nhiệm của cậu là tận tình tận nghĩa rồi!”

“Cậu hiểu cái gì chứ? Cậu không hiểu gì cả! Phạm Ngọ Lăng là tên khốn nạn!” Phương Oánh nghiến răng nghiến lợi lặp đi lặp lại mấy câu: “Đều là lỗi của anh ấy! Đều tại anh ấy! Nếu không phải do anh ấy thì sao tôi lại biến thành như thế này!”

Trần Xuyến không nói gì nhìn cô ta, đưa chiếc dù qua, không khuyên nữa mà xoay người rời khỏi. Lần tạm biệt này, có lẽ là vĩnh viễn không gặp nhau nữa. Đã từng là bạn thân đại học, cuối cùng lại đi đến mức này.

Phương Oánh cậu tự thu xếp ỏa thỏa đi.

Mễ Tiểu Anh biết được tin này, vui vẻ uống cốc hồng trà trong tay. Ôi, thật là sảng khoái.

Ngự Hàm từ phía sau bước đến, mượn tay Mễ Tiểu Anh uống một ngụm hồng trà: “Tâm trạng rất tốt sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại ghientruyenchu.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Danh sách truyện HOT